Độc Tôn Tam Giới

Chương 1622: Ma Thần chi nộ (1)



Danh ngạch chỉ có bấy nhiêu, thiên tài lại rất nhiều, thứ hạng cuối cùng nhất vẫn là dùng thực lực nói chuyện. Cao Triển đã xếp hạng thứ tám, có bảy người xếp hạng trước hắn, như vậy người ta nhất định có lý do xếp hạng trước hắn.

- Ngươi có thể nghĩ như vậy, chứng minh ngươi thật sự là chăm chú suy nghĩ qua. Không sai, sở dĩ Cao Triển này được vinh dự là tồn tại có hi vọng trùng kích Top 5 nhất, là vì hắn chuyên chú Tu La Sát đạo, lúc chiến đấu, so với người bình thường càng thêm khó chơi một ít.

Khổng Tước Đại Đế nói đến đây, ngừng một chút, lại ung dung cười nói.

- Nếu như bổn đế không đoán sai, hiện tại Tu La Đại Đế nhất định đang tự mình chỉ đạo hắn. Trận chiến này, Tu La Đại Đế không muốn thua, hắn cũng cảm giác mình thua không nổi.

- Có bệ hạ ở đây, dù Tu La Đại Đế không muốn thua thế nào, hắn cũng chỉ có thể là lão nhị vạn năm.

Giang Trần cười cười nói.

- Lão nhị vạn năm? Ha ha, cái thuyết pháp này ngược lại rất thú vị.

Khổng Tước Đại Đế cười cười.

- Đúng rồi, Tu La Đại Đế đã thiên vị, như vậy trận chiến này, bổn đế dù sao cũng phải tỏ vẻ thoáng một phát. Về Tu La Sát đạo, bổn đế sẽ giảng cho ngươi một chút. . .

Lúc này Giang Trần mới minh bạch, cảm tình Khổng Tước Đại Đế là tới thiên vị cho mình.

Mặc dù mình không cần Tu La Đại Đế đến thiên vị, bất quá Giang Trần cũng hiểu được Khổng Tước Đại Đế dụng tâm lương khổ.

Muốn lập mình làm Thiếu chủ, Khổng Tước Đại Đế đồng dạng không hy vọng mình thua trận chiến này, một trận chiến mấu chốt nhất.

Trận chiến vạn chúng chú mục, rốt cục kéo ra màn che.

Trải qua Khổng Tước Đại Đế chỉ điểm một đêm, Giang Trần hiểu rõ Tu La Sát Đạo, cũng tăng lên rất nhiều, cái này để cho nội tâm Giang Trần có càng nhiều lực lượng hơn nữa.

Bất quá Giang Trần cũng biết, đối thủ này không đơn giản.

Không nói bản thân Tu La Sát Đạo của hắn đáng sợ đến cỡ nào, chỉ là tu vi Hoàng cảnh nhất trọng đỉnh cao, liền đủ coi rẻ tuyệt đại đa số thiên tài rồi.

Cường như Trang Mẫn, ở trước mặt Cao Triển, chỉ sợ cũng chỉ có phần cúi đầu xưng thần.

Hoàng cảnh nhất trọng cùng Hoàng cảnh nhất trọng đỉnh phong, chênh lệch là rất rõ ràng. Người trước chỉ là đại biểu Hoàng cảnh nhất trọng, người sau lại tùy thời có khả năng bước vào Hoàng cảnh nhị trọng.

Cao Triển một thân áo bào hồng, cả người như một đoàn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, ánh mắt bướng bỉnh, tràn ngập dã tính, bễ nghễ nhìn Giang Trần.

Khóe miệng có chút giương lên, lòe ra một độ cong quỷ dị, để cho cả người hắn nhìn về phía trên lộ ra cực kỳ phóng đãng không bị trói buộc, tràn đầy một loại lực lượng dã tính.

- Ngươi chính là Chân Đan Vương gần đây rất có năng lực nhảy nhót kia?

Cao Triển nhíu mày, thanh âm như một lưỡi kiếm sắc bén, mang theo mũi nhọn để cho người chán ghét.

Rất có năng lực nhảy nhót?

Trong nội tâm Giang Trần cười lạnh, mặt mày bất động, nhàn nhạt nhìn Cao Triển:

- Chẳng lẽ Tu La Sát Đạo đệ nhất thiên tài crong truyền thuyết, cũng như những kẻ tài trí bình thường khác, chỉ biết miệng pháo hay sao?

Tu La Sát Đạo đệ nhất thiên tài.

Câu nói kia của Giang Trần, lại cực kỳ nham hiểm, trực tiếp châm ngòi quan hệ trong Tu La Đại Đế nhất mạch.

Cao Triển ở Tu La Đại Đế nhất mạch, thật ra là thiên tài Số 2. Đương nhiên, tu vi võ đạo của hắn, lại không kém thiên tài Số 1.

Cao Triển nghe vậy, lại cười rộ lên:

- Thiên tài cũng tốt, tài trí bình thường cũng thế. Cao mỗ lên lôi đài này, mục tiêu chỉ có một, cái kia chính là đem hết thảy người khiêu khích Cao mỗ, một đao chém giết.

- Loại lời nhàm chán này ta nghe nhiều lắm.

Giang Trần tùy ý móc lỗ tai, mang theo vài phần chế nhạo nói:

- Nếu ngươi có mới lạ, liền nói ta nghe một chút. Không có gì mới lạ, thì trực tiếp động thủ đi. Đừng nói nhảm nhiều như vậy.

- Rất tốt, rất tốt.

Cao Triển giận quá mà cười.

- Ta đã thấy kẻ muốn chết, nhưng chưa thấy qua kẻ muốn chết còn gấp gáp như vậy. Ngươi yên tâm, ta sẽ thỏa mãn ngươi.

Khóe miệng Giang Trần nhếch lên:

- Nói nhảm quá đi.

Đang khi nói chuyện, đã nắm Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm trong tay, trong miệng rít gào:

- Vậy thì ta xuất chiêu trước vậy.

Lúc này đây, Giang Trần lại ý định tiên hạ thủ vi cường.

- Khí vi thần mẫu, thần vi khí tử. Dùng ngũ khí của ta, triệu hoán Ngũ Lôi. Ngũ Lôi Thiên Sát, kiếm thể thần âm.

Trong miệng Giang Trần rít gào tầm đó, đã động đến Thiên Địa đại thế, trong lúc nhất thời, Thiên Địa biến sắc, Lôi Âm cuồn cuộn, Kiếm Thế dâng lên.

Đây là đại chiêu của Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm… Vạn Kiếm Bôn Lưu.

Thời điểm thi triển Vạn Kiếm Bôn Lưu, dẫn động Thiên Địa đại thế, đưa tới Thiên Địa Ngũ Lôi, cùng kiếm khí kết hợp, hình thành Lôi Âm kiếm khí phong bạo, là Vạn Kiếm Bôn Lưu.

Cao Triển ở trong phạm vi Kiếm Thế phong bạo công kích, cũng không dám lãnh đạm, sắc mặt ngưng trọng, một đạo phù văn phòng ngự tràn ra hào quang ở quanh thân hắn.

Hiển nhiên, Kiếm Thế bực này, ngay cả Cao Triển cũng không dám chính diện đón đánh.

Sau một khắc, Cao Triển chắp tay trước ngực, đột nhiên quanh thân hắn hiện ra từng đạo khí lãng như lửa, khí lãng không ngừng ngưng kết, như một đoàn hỏa diễm dâng lên, bao pháp thân của Cao Triển ở trong đó.

Tất cả Kiếm Thế, rơi vào trong lĩnh vực ngọn lửa kia, liền bị cắn nuốt vô tung.

- Hỏa chi lĩnh vực?

Giang Trần chau mày.

Chiêu Vạn Kiếm Bôn Lưu này, Giang Trần tu luyện thời gian rất ngắn, bây giờ hắn lĩnh ngộ chiêu này, còn dừng lại ở giai đoạn cường mà không ngưng.

Nói cách khác, hắn đã có thể thi triển ra hiệu quả Vạn Kiếm Bôn Lưu, nhưng không cách nào để Vạn Kiếm Bôn Lưu ngưng tụ cùng một chỗ, hình thành công kích một điểm.

Bởi như vậy, chiêu này nếu như đối phó nhiều đối thủ, tuyệt đối là rất hữu dụng. Nhưng mà dùng nó đối kháng một đối thủ cường đại, lại còn có chút chưa đủ.

Đương nhiên, cái này cũng là bởi vì hắn nắm giữ chiêu kia, còn ở giai đoạn Sơ cấp.

Nếu quả thật tu luyện tới đại thành, mặc kệ chiêu nào trong Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm, hạ bút thành văn, đều có thể chế tạo sát cơ trí mạng.

- Hừ, loại công kích này, chỉ có thể đối phó những nửa bước Hoàng cảnh kia. Đối với những cường giả chính thức có được lĩnh vực như chúng ta mà nói, căn bản vô dụng.

Khóe miệng Cao Triển lộ ra một tia cười lạnh, đồng thời tốc độ cực nhanh, hướng phía trước vọt tới.

Đạo hỏa diễm cự đại kia, như trước bao phủ quanh thân hắn. Mà tay phải của hắn, lại đột nhiên nhiều ra một thanh chiến đao hung tà, một thanh chiến đao toàn thân hiện ra quang mang huyết sắc.

Chiến đao vừa ra, khí tức khát máu mãnh liệt bay thẳng đến bốn phương tám hướng, giống như Mười Tám Tầng Địa Ngục bỗng nhiên mở ra một lỗ hổng, khí tức Tu La khủng bố khắc nghiệt cuồn cuộn mà đến.

- Tốt một thanh hung khí.

Khí tức khắc nghiệt đáng sợ kia tịch cuốn tới, phảng phất có thể thẳng thấu linh hồn cùng thức hải con người. Cũng may Giang Trần tu luyện Bàn Thạch Chi Tâm, cảm nhận được cổ hung tà chi khí kia đánh tới, tuy đạo tâm có chút rung động, nhưng không có tính tổn thương thực chất gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.