Độc Tôn Tam Giới

Chương 1901: Liễu gia mất trật tự (1)



Bước tiếp theo, ánh mắt của hắn, đã nhìn tới Liễu gia.

- Lưu Chấn, bên Liễu gia kia, ngươi ý định xử lý như thế nào?

Giang Trần hỏi.

Dùng thủ đoạn đối phó Vẫn Thiên Hội của Lưu Chấn lúc trước, xử lý loại sự tình này, nhất định là có biện pháp. Trước kia chỉ là bởi vì vừa về đến nhà, cảm xúc thoáng cái không khống chế được, đầu óc không có chuyển đến mà thôi.

Hiện tại tỉnh táo lại, mạch suy nghĩ của Lưu Chấn cũng chậm rãi khôi phục.

Lưu Chấn sống kiếp tán tu vài chục năm, thu hoạch vẫn là rất lớn.

Sau khi tỉnh táo lại, hắn liền nghĩ tới rất nhiều mạch suy nghĩ.

Hiện tại nếu như chủ động đi tìm Liễu gia, ngược lại lộ ra quá không phóng khoáng, cách cục không đủ lớn, hơn nữa phương thức trả thù cũng quá xưa.

Cho nên, Lưu Chấn tuyển một biện pháp khác.

Đương nhiên, biện pháp này, lại cần Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế hỗ trợ.

Giang Trần đã ý định đến cho Lưu Chấn chỗ dựa, tự nhiên không ngại xuất lực. Sau khi biết mạch suy nghĩ của Lưu Chấn, hắn hiểu được biện pháp này không tệ.

Chu Đường đế quốc bộ binh Ngũ thượng thư, gần đây thời gian qua không quá thích ý. Trong nhà sư tử Hà Đông mỗi ngày cảm xúc đều đặc biệt không ổn định, cái này để cho Ngũ thượng thư không quá nguyện ý về nhà.

Ngày hôm nay, thật vất vả sư tử Hà Đông về nhà mẹ đẻ, Ngũ thượng thư khó được thanh tĩnh, mừng rỡ thanh nhàn.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy bên tai có một hơi gió thổi tới, sau một khắc, bên cạnh hắn, bất ngờ có thêm một người.

- Ồ...

Ngũ thượng thư đang muốn kêu ra tiếng, lại bị người điểm trúng á huyệt.

Một người tuổi còn trẻ, giống như cười mà không phải cười đứng bên cạnh hắn:

- Ngũ thượng thư, đừng kích động. Ta chỉ là đến phát cho ngươi một tấm thiệp mời mà thôi.

- Thiệp mời? Ngươi là ai?

Á huyệt của Ngũ thượng thư bị giải khai, hắng giọng một cái, mới hỏi.

- Ngươi không cần biết ta là ai. Ở trong thiệp mời đã nói rõ ràng rồi. Trưa mai, Túy Tiên lâu lớn nhất Xích Đường Thành, phòng chữ Thiên, Ngũ thượng thư phải đến a. Bằng không thì lần sau ta tới bái phỏng, có lẽ không phải là đưa thiệp mời, mà là đưa bùa đòi mạng rồi.

Người trẻ tuổi kia cười tà mị:

- Ngươi nên biết, ta nói được liền có thể làm được. Trên thiệp mời có nội dung kỹ càng, Ngũ thượng thư nhìn kỹ xem.

Nói xong, thân ảnh của người trẻ tuổi kia nhoáng một cái, tựa như một làn gió nhẹ biến mất.

Ngũ thượng thư trợn mắt há hốc mồm, toàn thân phát run. Đây đường đường là Thượng thư phủ đệ a. Các loại thủ vệ sâm nghiêm ra sao? Lại bị người xông vào cũng không có động tĩnh gì.

Người này... Người này rốt cuộc là địa vị gì?

Vội vàng mở thiệp mời ra, nhìn kỹ. Cái thiệp mời này ngược lại rất khách khí, chỉ là mời hắn đi Túy Tiên lâu dự tiệc, thời gian địa điểm đều nói rất rõ ràng.

Bất quá, đằng sau thiệp mời cũng có ám chỉ, nếu như hắn không đi tham gia, hậu quả tiếp theo sẽ vượt quá Ngũ thượng thư hắn dự liệu.

Nếu như tham gia, chủ nhân yến hội này cam đoan, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ ác ý, ngược lại sẽ có kinh hỉ lớn.

Cùng Ngũ thượng thư đồng dạng nhận được thiệp mời, có không ít quan to trong triều. Phương thức mời đều thần kỳ nhất trí, nội dung cũng thần kỳ nhất trí.

Chủ nhân thiệp mời, tự xưng Lưu Chấn.

Năm đó Lưu Chấn ở Xích Đường Thành, cơ hồ không có danh khí gì. Ở trong mắt quan to triều đình, càng không có người như Lưu Chấn.

Cho nên, Lưu Chấn này là ai, tất cả mọi người là không hiểu ra sao.

Bất quá, cân nhắc đến phương thức mời kia, bọn hắn thật đúng là không dám không dự tiệc. Dù sao, người đưa tin kia thật quá đáng sợ.

Bởi như vậy, Túy Tiên lâu liền náo nhiệt. Trưa hôm đó, rất nhiều quan to có uy tín danh dự trong triều, đều xuất hiện ở phòng chữ Thiên.

Khoảng chừng ba bốn mươi người, đều là đại nhân vật trong triều.

Những quan to này chạm mặt, bao nhiêu cũng có chút xấu hổ. Bất quá mọi người rất hiếu kỳ, Lưu Chấn này rốt cuộc là ai?

Bất quá, sau khi yến hội bắt đầu, bọn hắn lập tức biết Lưu Chấn là ai.

Đương nhiên, Lưu Chấn cũng không đáng sợ. Đáng sợ chính là mấy người bên Lưu Chấn.

Lưu Chấn với tư cách chủ nhà, nhưng lại vô cùng khách khí, trên yến tiệc ngoại trừ tự giới thiệu thoáng một phát, liền không có bất kỳ cử động vi phạm lễ tiết.

Yến hội bắt đầu, Lưu Chấn càng liên tiếp mời rượu. Thời điểm tiệc rượu hơn phân nửa, Lưu Chấn còn đưa lên cho mỗi người một phần đại lễ.

Có ăn có quà, vốn là thói quen sinh hoạt của bọn quan to triều đình. Cho nên đến đằng sau, mọi người cũng ít câu thúc, dần dần thả lỏng.

Đến cuối cùng, hào khí lại phi thường hòa hợp.

Bọn hắn cuối cùng đã minh bạch, Lưu Chấn này là ở bên ngoài phát đạt. Hôm nay áo gấm về nhà, cho nên làm ra trận thế như vậy, là muốn cùng bọn họ lôi kéo làm quen.

Mặc dù phương thức mời này mọi người rất không thích, nhưng mà trên bàn rượu Lưu Chấn khách khí xin lỗi, mọi người lại nguyện ý nghe.

Nhất là ăn của người, lấy của người, dù sao cũng phải cho vài phần mặt mũi không phải sao?

Cứ như vậy, yến hội ở trong không khí vui sướng tản mất.

Yến hội như vậy, liên tục ba bốn ngày, mỗi ngày đều có, hơn nữa đều không sai biệt lắm là những người này. Mỗi ngày mở tiệc chiêu đãi, nhưng chương trình đều bất đồng.

Bởi như vậy, thanh danh của Lưu Chấn, cũng dần dần truyền khắp triều dã.

Bị Lưu Chấn mời tham gia yến hội, thời gian dần trôi qua cũng thành tin nóng trong khoảng thời gian gần đây. Trong mơ hồ, còn tạo thành một loại ganh đua so sánh.

Nếu ai không có bị Lưu Chấn mời dự tiệc, ngược lại lộ ra có chút keo kiệt rồi.

Ngay từ đầu, Liễu gia đối với chuyện này phản ứng coi như bình thản. Bất quá liên tục vài ngày, Liễu gia Đại Lang, thủy chung không có nhận được thiệp mời.

Người Liễu gia có chút ngồi không yên.

Gần đây mở tiệc chiêu đãi, cơ hồ là bao trùm toàn bộ quan trường đế quốc. Chỉ cần là người có chút thực quyền, đều được mời đến.

Liễu gia Đại Lang, dầu gì cũng là Binh Bộ Thị Lang, tại Binh bộ coi như là nhị bá chủ. Người ta Bộ binh Ngũ thượng thư cũng dự tiệc nhiều lần.

Liễu gia Đại Lang lại ngay cả Lưu Chấn là ai cũng không có tinh tường.

Về đến nhà, tâm tình của Liễu gia Đại Lang thật không tốt, ở trong nhà rầu rĩ không vui.

Liễu gia lão phụ không khỏi hỏi:

- Đại Lang, những ngày này ngươi rầu rĩ không vui, không phải là sự tình triều chính, có cái gì không như ý sao?

Liễu gia Đại Lang thở dài:

- Phụ thân, gần đây Xích Đường Thành thổi tới một cỗ yêu phong. Có một gia hỏa tựa hồ ở bên ngoài làm ăn phát đạt, hôm nay áo gấm về nhà, ở Xích Đường Thành thiết yến chính khách trong triều. Người có uy tín danh dự, cơ bản đều được mời đến. Bộ binh Ngũ thượng thư của chúng ta, cũng tham gia ba bốn lần yến hội rồi. Nghe nói tên kia ra tay còn rất hào phóng, có ăn có cầm. Trong lúc nhất thời, ngược lại là hình thành một bầu không khí.

- Như thế nào? Thằng kia không có mời ngươi? Ngươi dầu gì cũng là Binh Bộ Thị Lang a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.