Độc Tôn Tam Giới

Chương 1962: Ban thưởng của cung thứ hai (1)



̉ng của cung thứ hai. (1)

Ba đạo khảo nghiệm này tuy rằng độ khó không nhỏ, thế nhưng Giang Trần hoàn thành vô cùng hoàn mỹ, cơ hồ có thể nói là không chút tỳ vết, hơn nữa còn không có bộ dáng có chút cố hết sức nào.

Loại cảm giác này khiến cho Trùng Tiêu tôn giả trong lúc nhất thời không hình dung ra được. Nhưng mà hắn có thể cảm giác được, Giang Trần trùng kích ba đạo khảo nghiệm này, khi đó Giang Trần có một loại tự tin không phù hợp với tuổi tác. Đây không phải là tự tin mù quáng, mà tự tin chân thực.

Như đã tính trước.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như tất cả đều được nắm giữ, cái loại cảm giác tự tin, loại thong dong này căn bản vốn không phải là thứ có được ở trên người một người trẻ tuổi như vậy.

Trùng Tiêu tôn giả tự hỏi, cho dù là chính bản thân hắn đi xông qua ba đạo trận pháp này, độ hoàn thành cũng chỉ đơn giản như thế mà thôi. Thậm chí một ít chi tiết, trên phương diện xử lý tỉ mỉ cũng chưa chắc có thể đạt tới trình độ của tông chủ trẻ tuổi này.

- Chúc mừng tông chủ thông qua ba đạo khảo nghiệm, thông qua khảo hạch của Đan Tiêu công.

Trùng Tiêu tôn giả từ sau khi tiến vào Lưu Ly vương tháp làm thủ hộ giả, chưa bao giờ có giây phút nào hắn vui vẻ như hiện tại.

Vốn hắn tâm đã chết như tro tàn, thoáng cái hắn cảm thấy mình thủ hộ mấy vạn năm đều đáng giá.

Tất cả thời gian u ám đều đã qua.

Đan Tiêu cổ phái có tông chủ như vậy, lo gì tông môn không thịnh vượng? Lo gì truyền thừa của tông môn không kéo dài?

Giang Trần đối với việc Trùng Tiêu tôn giả gọi hắn là tông chủ cũng không từ chối, ghét bỏ. Hắn cũng biết, khi nhận được truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái hắn đã là tông chủ của Đan Tiêu cổ phái. Hắn cũng ý thức được trách nhiệm của mình, kéo dài truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái đi tiếp.

Đây là nguyên tắc làm người của Giang Trần.

- Cửa ải này cũng có chút may mắn, nếu không phải ta nhận được truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, cửa ải này tuyệt đối không có dễ dàng như vậy.

Giang Trần cũng tự biết mình.

So với cửa thứ nhất, cửa thứ hai này quả thực vô cùng thuận lợi.

Trùng Tiêu tôn giả lại nói:

- Đây là do tông chủ phúc duyên thâm hậu, đổi lại bất luận một thiên tài nào khác, muốn bọn họ thông qua Đan Tiêu cung này độ khó sẽ vô cùng lớn. Thuộc hạ có một loại dự cảm, một ngày nào đó tông chủ có lẽ thực sự có khả năng chinh phục Lục cung truyền thừa, trở thành chủ nhân mới của Lưu Ly vương tháp.

Giang Trần thở dài:

- Lục cung truyền thừa, nghe cung sau so với cung trước còn khó hơn.

Trùng Tiêu tôn giả cũng không phủ nhận:

- Cung thứ nhất và cung thứ hai, độ khó không sai biệt lắm. Cung thứ hai khó hơn cung thứ nhất một chút.

- Thế nhưng mà đến cung thứ ba, độ khó sẽ tăng lên rất nhiều. Nếu như người không tiến vào Hoàng cảnh cao giai, tốt nhất không nên tùy tiện khiêu chiến. Đương nhiên mỗi một cung đều cho phép thất bại một lần. Cung thứ tư và cung thứ ba độ khó khác nhau không lớn. Thế nhưng tới cung thứ năm, độ khó sẽ lần nữa tăng lên một tầng. Cung thứ sáu, độ khó lại lần nữa tăng lên một mảng lớn. Nếu như có thể chinh phục cung thứ sáu, chẳng khác nào là triệt để chinh phục Lục cung truyền thừa, còn có cơ hội không nhỏ trở thành chủ nhân mới của Lưu Ly vương tháp, đạt được tất cả truyền thừa của Lưu Ly vương tháp.

Trùng Tiêu tôn giả thở dài:

- Chủ nhân Lưu Ly vương tháp cho dù là ở thời kỳ thượng cổ cũng là một trong những người đứng đầu nhân tộc. Hắn cả đời học rộng tài cao. Sau khi Ma tộc xâm lấn, càng vì số mệnh của nhân tộc mà trả giả tất cả. Thiêu đốt dương thọ của mình, suy tính tương lai, chế tạo Lưu Ly vương tháp này là vì muốn đem số mệnh nhân tộc truyền thừa xuống dưới. Sự vĩ đại của chủ nhân Lưu Ly vương tháp đã siêu việt thời đại, siêu việt thượng cổ. Chỉ tiếc, người biết hắn vĩ đại cũng không có nhiều, người biết rõ dụng tâm hắn lương khổ đã ít càng thêm ít.

Giang Trần nghe vậy cũng tấm tắc kêu kỳ lạ, hắn từ trong miệng Thiên Côn thượng nhân và Trùng Tiêu tôn giả đều nghe được tin tức về chủ nhân Lưu Ly vương tháp.

Có lẽ Thiên Côn thượng nhân và Trùng Tiêu tôn giả đều không tình nguyện ở chỗ này làm thủ hộ giả, nhưng mà từ đầu tới cuối, bọn họ đều không có nói nửa câu ác ý với chủ nhân Lưu Ly vương tháp.

Tuy rằng Giang Trần còn chưa biết tính danh của chủ nhân Lưu Ly vương tháp, không biết lai lịch của người này, thậm chí còn không biết hắn là ai.

Thế nhưng một người như vậy lại khiến cho Giang Trần bắt đầu kính nể.

Một người nếu như không thích ngươi mà không nói xấu được ngươi, như vậy loại vĩ đại này cũng không cần phải nói cũng cảm nhận được.

Trong lúc nhất thời, Giang Trần đối với chủ nhân Lưu Ly vương tháp này cũng vô cùng hứng thú.

- Lục cung truyền thừa, Lưu Ly vương tháp.

Trong mắt Giang Trần lóe lên tinh quang:

- Ta nhất định sẽ từng bước chinh phục, nhất định phải chinh phục Lưu Ly vương tháp, trở thành tân chủ nhân của Lưu Ly vương tháp.

Giang Trần có dự cảm, Lưu Ly vương tháp này có đại khí vận, đại khí vận này nhất định là số mệnh cao cấp nhất Thần Uyên đại lục, tuyệt đối không kém hơn số mệnh của Vạn Uyên đảo.

Tới bước này cũng mặc kệ.

Giang Trần cũng không sĩ diện mà chân thành nói.

- Trùng Tiêu tôn giả, tuy rằng ta còn chưa biết chủ nhân Lưu Ly vương tháp, nhưng mà nghe ngươi và Thiên Côn thượng nhân đánh giá hắn nhưu vậy, ta lại càng thêm hứng thú với Lưu Ly vương tháp này. Lưu Ly vương tháp này ta nhất định sẽ chinh phục.

- Ha haha. Thiên tài như tông chủ, cho dù là ném tới thời kỳ thượng cổ cũng là khỏa minh châu sáng lóng lánh. Hơn nữa lại thêm số mệnh của tông chủ, chinh phục Lưu Ly vương tháp tuyệt đối là có hi vọng.

Bản thân Trùng Tiêu tôn giả thưởng thức Giang Trần, hơn nữa Giang Trần lại là tân tông chủ của Đan Tiêu cổ phái, thân càng thêm thân, làm cho Trùng Tiêu tôn giả càng thêm hy vọng Giang Trần chinh phục Lưu Ly vương tháp.

Mọi người đều có tư tâm, Trùng Tiêu tôn giả này cũng không phải là ngoại lệ.

- Tông chủ, chinh phục Đan Tiêu cung, người cũng được ban thưởng. Hai phần thưởng này đều là trận pháp, một là trận pháp Đại Mộng Xuân Thu trận, một là Vân Tiêu Kim Đấu kiếm trận.

Đại Mộng Xuân thu trận, Giang Trần cũng không xa lạ gì, trận pháp này là một tử trận vô cùng đáng sợ, một khi bị vây khốn, nếu không nhìn thấu được sự ảo diệ ucura trận pháp, tuyệt đối không có cách nào chạy thoát khỏi trận pháp.

Ngược lại, Vân Tiêu Kim Đấu kiếm trận này Giang Trần lại lần đầu tiên nghe nói tới.

- Tông chủ, Đại Mộng Xuân Thu trận hẳn người đã biết rõ. Nhưng mà Đại Mộng Xuân Thu trận này nếu như phối hợp với Mộng Thần Chi mộc mà nói, hiệu quả sẽ tăng thêm gấp mười lần.

- Mộng Thần chi mộc?

Giang Trần thoáng cái nhớ tới năm đó lúc ở liên minh thập lục quốc, khi lần đầu tiên tham gia thí luyện, hắn từng gặp được Mộng Thần chi mộng trong lúc thí luyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.