Niêm Hoa đại đế liếc mắt nhìn Tu La đại đế và Giang Trần, hỏi:
- Nhị vị có cần đi lên nói vài câu hay không?
Tu La đại đế vội vàng nói:
- Không cần, không cần. Lại nói, mọi người cũng đã nghe chán rồi. Vẫn là đi thẳng vào vấn đề đi. Võ giả chúng ta nên trực tiếp, dứt khoát một chút.
Không phải Tu La đại đế không muốn nói, mà hắn biết rõ, nếu như hắn và Chân thiếu chủ này cùng nói một chút, nhất định cuối cùng người chịu thiệt là Tu La đại đế hắn.
Tu La đại đế cho dù có mạnh mẽ tới đâu cũng chưa chắc đã phá vỡ được Cửu Vi Phi Hoa trận kia.
Tiến có thể công, lùi có thể thủ. Đây là nguyên nhân vì sao Giang Trần lại luôn bình tĩnh như vậy.
Nếu như nói thứ Giang Trần còn lo lắng hiện tại chính là Đan Hỏa thành. Nhất là hiện tại hắn lại nhìn thấy Đan Cực đại đế không đơn giản nhìn thấy kia, lại còn có Thiên Đô chi chủ, Bất Diệt Thiên Đô.
Chuyện này khiến cho trong lòng Giang Trần lại càng thêm lo lắng. Người như Tu La đại đế, sớm đã bị Khổng Tước đại đế nhìn rõ, chỉ có dã tâm mà không có khí phách.
Chính là người như vậy, nếu như cấu kết với kẻ thù bên ngoài mà nói, so với việc dẫn sói vào nhà cũng không có gì khác nhau.
Giang Trần thực sự không hy vọng, Khổng Tước đại đế một tay kiến tạo Lưu Ly vương thành ba ngàn năm phồn hoa, lại bởi vì Tu La đại đế dẫn sói vào nhà mà biến thành một vũng nước đục.
Ai cũng biết ngọc giản trên tay mình có ý nghĩa thế nào.
Trong lúc nhất thời bầu không khí ở hiện trường trở nên vô cùng nặng nề. Dưới loại không khí này, tất cả mọi người đều không hẹn mà gặp, đều có cảm giác hít thở không thông.
Niêm Hoa đại đế cũng không thúc dục mọi người.
Đôi mắt của Tu La đại đế giống như mắt ưng, gắt gao nhìn chằm chằm vào chư hầu phía dưới. Ngược lại, Giang Trần thì biểu hiện trên mặt không màng danh lợi, cũng không định gây áp lực tâm lý gì cho đám chư hầu phía dưới.
Hắn cũng biết cho dù Tu La đại đế có trừng mắt thế nào, người không chọn hắn cũng không bởi vì ánh mắt kia của hắn mà đi bầu hắn.
Lúc này trong lòng mọi người đều tựa như gương sáng, chọn ai, không chọn ai, trong lòng mọi người đã sớm có quyết định.
Tu La đại đế ngươi đã đi trên con đường hung thần sát ác, thì Giang Trần ta cũng không ngại đi trên con đường bình tĩnh.
Lúc này nếu như một người trẻ tuổi như hắn so hung ác với Tu La đại đế, nhất định không so nổi. Còn không bằng hào phóng một chút.