Trận chiến áp trục, quyết định thắng bại song phương. Đây không thể nghi ngờ là thứ có thể khiến cho Tu La đại đế hắn nổi bật, đả kích thể diện Khổng Tước thánh sơn rất tốt.
Phương diện võ đạo, Tu La đại đế có được lòng tin tuyệt đối. So với phù lật nhất đạo trước đó còn tự tin hơn. Phù lật nhất đạo còn có biến hóa, thế nhưng võ đạo, Tu La đại đế căn bản không tin tưởng sẽ xảy ra bất kỳ chuyện xấu nào.
Tiểu tử kia trước kia có tin đồn nghe nói hắn là bán bộ Hoàng cảnh. Cho dù khoảng thời gian này có đột phá tiến vào Hoàng cảnh thì tính sao?
Một người trẻ tuổi mới tiến vào Hoàng cảnh, muốn tranh giành cao thấp với đại đế ba ngàn năm như hắn sao? Đây là sự thực sao? Căn bản là chuyện không thực tế.
Trẻ tuổi nên tranh hùng với người trẻ tuổi. Vượt cấp khiêu chiến không phải là không có. Thế nhưng mà giữa Hoàng cảnh và Đế cảnh, ở giữa hơn kém bao nhiêu cấp cơ chứ?
Đó là khoảng cách căn bản không có cách nào có thể khiêu chiến thành công. Thế giới võ đạo, cơ hồ cũng không có tiền lệ vượt cấp khiêu chiến thành công khi thực lực hơn kém quá xa.
Có lẽ có. Nhưng Tu La đại đế chưa từng nghe qua, hắn cũng không tin chuyện này lại xuất hiện trên người mình.
Tiểu tử họ Chân kia, thiên phú võ đạo quả thực rất xuất chúng. trong tranh đoạt Thiếu chủ bảng, Tu La đại đế cũng từng quan sát qua.
Cũng bởi vì từng quan sát qua, trong lòng Tu La đại đế mới nắm chắc. Hắn cảm thấy dùng thực lực võ đạo của tiểu tử họ Chân kia, nhiều lắm chỉ có thực lực đọ sức với Lý Kiến Thành mà thôi.
Trước mặt Tu La đại đế hắn, không khác con sâu cái kiến là bao.
Tu La đại đế tự tin, mình chỉ cần một phút đồng hồ là có thể bóp chết tiểu tử này.
Trên thực tế trong lòng hắn cũng đang tính toán như vậy, chỉ cần có cơ hội, hắn tuyệt đối không ngại ra tay nắm bắt cơ hội bóp chết anh tài này.
Tiểu tử này không phải là thiên tài sao? Không phải là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn hay sao?
Thi đấu lôi đài, sẩy tay đánh chết, tuy rằng sẽ trở thành đề tài cho người ta bàn tán. Thế nhưng thời gian trôi qua, ai sẽ vì một người chết mà cảm thấy thương cảm, cảm thất bất công cơ chứ?
Lại nói, đến lúc đó cả Lưu Ly vương thành đều nằm trong sự khống chế của hắn, ai dám nói nhảm gì nữa? Tứ đại hoàng giả của Khổng Tước thánh sơn? Đến lúc đó trong Lưu Ly vương thành có địa phương cho bọn chúng đứng hay không cũng không nói trước được.
Bàn Long đại đế? Tịch Diệt đại đế?
Hai gia hỏa này nếu như thức thời, nhiều lắm cũng chỉ là hai bồ tát, cố làm ra vẻ. Tuyệt đối không có khả năng để cho bọn chúng nắm giữ quyền hành gì.
Nếu không thức thời, có thể diệt thì tiêu diệt, không thể diệt thì cũng đuổi đi.
Trong khi đang suy nghĩ, trận chiến trên lôi đài cũng đã chấm dứt. Hai thời thần đã tới, song phương vẫn bất phân thắng bại, ai cũng không thể làm gì được ai.
Hòa, bất phân thắng bại, lại là kết quả hòa, bất phân thắng bại.
Thế hòa bất phân thắng bại này đối với song phương mà nói, ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.