Độc Tôn Tam Giới

Chương 2210: Lang Gia tông lập công (1)



̣p công. (1)

Cố gắng áp chế lửa giận trong lòng, Xích Đỉnh hoàng đế khẽ thở dài nói:

- Ba vị tông chủ, chuyện linh dược Thiên cấp quả thực trẫm không thẹn với lương tâm. Nhưng mà vì áy náy, trẫm có thể lấy ba gốc từ trong quốc khố ra đền bù cho ba vị.

- Không cần.

- Ha ha, sau khi chúng ta phong tông. Không tham dự phân tranh cho nên cũng không quan tâm tới việc có linh dược Thiên cấp hay không.

- Đúng vậy a, chỉ sợ không có phúc dùng.

Ba đại tông chủ nhất trí một lòng, lúc này có ngốc bọn họ mới cầm thứ gì đó của Xích Đỉnh hoàng đế. Một khi cầm chính là củ khoai lang nóng bỏng tay a.

Sau khi nói xong, tông chủ ba tông này liền cáo từ.

Nhìn tông chủ ba tông rời khỏi, hai mắt Hạ thống lĩnh như bắn ra lửa, nói:

- Bệ hạ, xin người ra lệnh, thuộc hạ nguyện lĩnh nhân mã giết chết ba kẻ phản đồ này.

Xích Đỉnh hoàng đế vô lực khoát tay, nói:

- Không thể lỗ mãng, ba đại tông môn này căn cơ hùng hậu, một khi phản lại, Xích Đỉnh trung vực nhất định sẽ nội loạn, hậu hoạn vô cùng.

Nếu như là một tông môn hắn sẽ không chút do dự động thủ. Ba đại tông môn, chính là ba trụ cột của đế quốc, nếu như cùng một chỗ gây khó dễ, Xích Đỉnh hoàng thất hắn cũng không dễ chống đỡ.

- Quách lão, gọi thái tử của trẫm tới. Trẫm muốn phái hắn tự mình tới dhdt cầu viện, để cho hắn làm con tin, biểu đạt quyết tâm đầunhập vào Đan Hỏa thành của Xích Đỉnh trung vực chúng ta.

Xích Đỉnh hoàng đế rốt cuộc cũng quyết định.

Đây là một phương thức ngoại giao vô cùng khuất nhục. Nói trắng ra là lấy mình làm con tin, thế chấp tại chỗ người ta, nói trắng ra là mặc người ta phân xử.

Xích Đỉnh hoàng đế không tiếc dùng biện pháp này đầu nhập vào Đan Hỏa thành, bởi vậy có thể thấy được, hắn đã tới mức tuyệt vọng, chuyện gì cũng có thể thử.

Thái tử nhanh chóng được triệu tập tới, nghe thấy ý tứ của Xích Đỉnh hoàng đế, hắn không chút do dự nói:

- Phụ hoàng, hài nhi nguyện phân ưu thay cho phụ hoàng, đi dhdt cầu viện.

Xích Đỉnh hoàng đế ngoài đại hỉ ra cũng cảm thấy vui mừng. Rốt cuộc nhi tử của mình cũng không hơn kém. Hắn lập tức phân phó Quách lão chuẩn bị một chút, bí mật đưa thái tử rời khỏi XÍch Đỉnh trung vực.

- Hài tử của ta, lần này con đi Đan Hỏa thành, nếu như Đan Hỏa thành có thể tiếp nhận chúng ta. Như vậy sớm muộn gì vi phụ cũng đón con trở về.Nếu như Đan Hỏa thành thấy chết mà không cứu, con ở lại nơi đó luôn, không cần trở về, lưu lại một đạo hương khói cho Yến gia ta cũng tốt.

Xích Đỉn hoàng đế dặn dò.

Kế tiếp hoàng đế Xích Đỉnh đế quốc lại làm rất nhiều chuẩn bị, đem một ít huyết mạch quan trọng của hoàng thất gọi tới trước mặt, đem nguy cơ ra nói hai năm rõ mười cùng với bọn họ.

- Các ngươi đều là huyết mạch hoàng thất, đệ tử tinh anh của Yến gia. Hiện tại Xích Đỉnh trung vực gặp tai họa ngập đầu, sợ rằng khó có thể bảo toàn toàn bộ. Bởi vậy trên người các ngươi gánh vác trách nhiệm kéo dài huyết mạch Yến gia. Trẫm quyết định cho các ngươi trước tiên rời khỏi Xích Đỉnh trung vực, mai danh ẩn tích. Nếu như vài thập niên sau, Xích Đỉnh trung vực yên ổn lại, các ngươi trở về. Nếu như Xích Đỉnh trung vực bị diệt, trên lưng các ngươi mang theo cừu hận của chúng ta, cần phải nhớ kỹ sứ mạng của mình. Chỉ cần người còn là còn hy vọng. Đệ tử Yến gia chúng ta có ai là kẻ hèn nhát hay không?

- Không có.

- Chúng ta đều nghe theo bệ hạ sắp xếp.

- Hán tử Yến gia chúng ta sao có thể sợ những nhà giàu mới nổi kia được?

Những đệ tử hoàng thất Yến gia phần lớn đều xuất phát từ nguyên nhân tuổi còn trẻ, khí huyết phương cương, gần đây đã quen tự cao tự đại. Kỳ thực trong đầu không phục Giang Trần, cảm thấy tiểu tử này bất quá chỉ là một tiểu tử ở vùng đất nhỏ bé như liên minh thập lục quốc trong Vạn Tượng Cương Vực. Không có gì đáng phải sợ.

Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn không thể thấy được Chân thiếu chủ khiến cho thiên hạ khiếp sợ kia có mối quan hệ gì, hoặc giả chính là một người với Giang Trần tiểu tử ở nơi nhỏ bé kia.

- Bệ hạ, có phải tình báo có vấn đề hay không? Tiểu tử kia ở nơi nhỏ bé như liên minh thập lục quốc kia, làm sao có thể trong vòng mười năm trở thành thiếu chủ Lưu Ly vương thành được?

- Có lẽ chỉ là tin đồn bậy bạ trên giang hồ a.

- Có lẽ chỉ là giang hồ đồn bậy bạ mà thôi.

- Đúng vậy.

Xích Đỉnh hoàng đế giống như phẫn nộ, quát:

- Đều câm miệng cho trẫm.

Những đệ tử này rất e sợ Xích Đỉnh hoàng đế, cả đám sợ hãi nhìn qua Xích Đỉnh hoàng đế không dám nói gì thêm. Chỉ là có một ít người trẻ tuổi, trong mắt vẫn không cho là đúng.

- Đệ tử Yến gia ta chẳng lẽ không có nhân sĩ có kiến thức sao? Nếu như các ngươi thực sự cho rằng như vậy, trẫm thực sự hoài nghi, huyết mạch Yến gia trên người các ngươi có thể kéo dài được nữa hay không? Đại kế phục hưng của Yến gia ta có thể ký thác vào trên người các ngươi hay không?

- Các ngươi nói Chân thiếu chủ kia không phải là Giang Trần? Vậy các ngươi thử giải thích một chút xem vì sao Long Hổ Phong Vân hội kia, tám đại tông môn nahast phẩm, chỉ có Bất Diệt Thiên Đô không có tham dự? Các ngươi thử giải thích xem, vì sao chúng ta phải nhiều sứ giả tới Bất Diệt Thiên Đô như vậy mà một lời hồi âm cũng không có?

- Tất cả đều động não suy nghĩ một chút cho ta. Cảnh giác cao độ nhìn vào Xích Đỉnh trung vực chúng ta hiện tại chẳng khác nào đã bị Bất Diệt Thiên Đô bỏ rơi.

- Có lẽ ngày mai, hoặc có lẽ mấy tháng sau, các ngươi sẽ là người vong quốc, chó nhà có tang, cho tới bây giờ các ngươi còn không biết cái gì gọi là trời cao đất rộng hay sao?

Xích Đỉnh hoàng đế sau khi gào thét một trận, tức giận tới mức khuôn mặt tím tái, vung tay lên, nói:

- Quách lão, ngươi phụ trách đem những đồ không biết phân biệt nặng nhẹ này tống ra khỏi Xích Đỉnh trung vực. Thứ trẫm có thể làm cho các ngươi chỉ có vậy mà thôi. Rời khỏi Xích Đỉnh trung vực, các ngươi tự sinh tự diệt cũng tốt, không ngừng vươn lên cũng tốt. Tổ tông Yến gia trên trời có linh sẽ nhìn vào các ngươi.

XÍch Đỉnh hoàng đế nói một phen giống như cảnh tỉnh, khiến cho những đệ tử hoàng thất Yến gia ứa mồ hôi lạnh. Lúc này bọn họ mới ý thức được dường như chuyện thực sự không ổn.

Quách lão không chút biểu tình nói:

- Chư vị thiếu gia, bệ hạ dụng tâm lương khổ, các ngươi nên nhớ kỹ. Tình thế bức bách, không thể đối đãi như bình thường. Đi thôi, lão nô sắp xếp cho chư vị thiếu gia xuất cảnh.

Vừa mới đưa thái tử đi, hiện tại lại đưa nhóm thiếu gia hoàng thất xuất cảnh. Việc này Quách lão vô cùng chuyên tâm.

Hắn cũng biết dưới tình huống như hiện tại, nếu như Xích Đỉnh trung vực không kịp đầu nhập vào Đan Hỏa thành, vậy nhất định không thoát khỏi kết cục bị diệt môn.

Kiếm Điền trung vực, đội ngũ của Giang Trần đã bí mật tới. Người phụ trách tiếp ứng là một trong ba đại thế lực của Kiếm Điền trung vực - Lang Gia tông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.