Độc Tôn Tam Giới

Chương 2687: Khác nhau, quyết đoán (1)



Khẩu khí của tên này càng thêm không khách khí.

Hoắc Thân vương và Đinh tổng thủ coi như là đại nhân vật một phương, ngeh lời này trong lòng tự nhiên khó chịu. Nếu như đối phương không phải là người bên trên, chỉ sợ đã trở mặt tại chỗ.

Hoắc thân vương nén giận, khuyên nhủ:

- Chư vị, lời tiểu vương khó nghe, nhưng là sự thực, kính xin chư vị nghĩ lại.

- Không cần phải nói nữa.

Khuông Hãn khoát tay nói:

- Cứ quyết định như vậy đi.

Đinh tổng thủ từ đầu đi tới lúc này cũng chịu đủ tức giận rồi. Hắn là Tổng thủ của Đông Duyên đảo, ở trong Hồi Xuân đảo vực cũng coi như là nhân vật đứng đầu.

Ba đại thế gia này tuy rằng mạnh thật, nhưng mà lần này cao tầng ba đại thế gia tới Đông Duyên đảo này, luận thực lực cũng không mạnh hơn Đinh tổng thủ hắn.

Tối đa cũng chỉ coi như là tương xứng.

Cân nhắc địa vị ở thế yếu, cho nên Đinh tổng thủ mới luôn chịu nhục. Mà lúc này cảm xúc của hắn đã sắp không nhịn được.

Sắc mặt trầm xuống, ngữ khí cũng biến đổi, không còn vẻ kính cẩn như trước, hắn lạnh nhạt nói:

- Đinh mỗ là Tổng thủ của Đông Duyên đảo này, đã không có cách nào phản khác sự cường thế của quý tộc thượng bang các người, nhưng có một ít từ tục tĩu, ta nên nói trước một câu.

Khuông Hãn cười lạnh:

- Sao nào? Ngươi định mạnh mẽ ngăn cản sao?

Đinh tổng thủ thản nhiên nói:

- Quý tộc thượng bang các ngươi muốn chèn ép Hồi Xuân đảo vực chúng ta, xin mời tùy tâm sở dục. Đinh mỗ có lòng khuyên bảo, cũng chỉ phí công vô ích. Nhưng mà có chút lời tục tĩu, Đinh mỗ vẫn không thể không nói, kính xin chư vị minh giám.

- Nói.

Ngữ khí của Khuông Hãn bắt đầu lạnh nhạt.

- Chư vị đã khư khư cố chấp như vậy, muốn tự mình định lộ tuyến. Vậy từ khoảnh khắc này, tất cả chuyện xảy ra với các ngươi trong Hắc Yểm sơn mạch sẽ không liên quan tới Đông Duyên đảo chúng ta. Các ngươi bắt được hung thủ cũng tốt, hoặc là xuất hiện chuyện ngoài ý muốn cũng tốt, đừng có kéo quan hệ với Đông Duyên đảo chúng ta.

Ngữ khí của Đinh tổng thủ lúc này trở nên rất cứng rắn.

- Chậc chậc, nghe khẩu khí của ngươi, hẳn ngươi cảm thấy ba đại thế gia chúng ta sẽ lật thuyền trong Hắc Yểm sơn mạch sao?

Tuyên Toản kia cười lạnh hỏi lại.

Đinh tổng thủ chắp tay nói:

- Đinh mỗ không dám coi rẻ quý tộc thượng bang, nhưng mà Hắc Yểm sơn mạch từ xưa đã có nhiều hung hiểm, hơn nữa Hắc Yểm sơn mạch này liên quan tới số mệnh và căn cơ của cả Đông Duyên đảo. Đây là thứ truyền thừa từ xa xưa xuống. Rốt cuộc bên trong có bao nhiêu hung cơ đáng sợ, Đinh mỗ cũng không đoán được. Nhưng mà Đinh mỗ có thể khẳng định, cho dù là ba đại thế gia các ngươi cũng không thể đảm bảo có người hoàn hảo, không tổn hao gì.

Đinh tổng thủ lúc này cũng khó xử, những lời cứng rắn hắn cũng không thể nói quá tuyệt. Nhưng ý tứ lại biểu đạt rõ ràng, nếu như các ngươi khư khư cố chấp xông vào, chết sống không tránh được Đông Duyên đảo chúng ta.

Trên thực tế trong lòng Đinh tổng thủ đã sớm có khó chịu. Mấy thiên tài mất tích, hắn đã cảm thấy ba đại thế gia này không có phong độ.

Ngươi không phải muốn lựa chọn tới Đông Duyên đảo thí luyện, sinh tử chẳng phải mặc cho số phận hay sao?

Người chết, nếu như đều có thể đổ lên đầu người khác thì nói gì tới phong độ của một thế gia?

Ngươi có bản lĩnh tới thí luyện, thế nhưng lại không có bản lĩnh gánh chịu nguy hiểm sinh tử, vậy thì tính là thế gia có nội tình lớn cái rắm a.

CHo nên hành vi của ba đại thế gia hiện tại, trong mắt Đinh tổng thủ chính là cực kỳ bá đạo, hoàn toàn là cố tình gây sự.

Hoắc thân vương vội vàng hòa giải:

- Chư vị, lão Đinh là tổng thủ của Đông Duyên đảo này. Hắn đối với Đông Duyên đảo có cảm tình. Cũng biết ý nghĩa của Hắc Yểm sơn mạch này với Đông Duyên đảo. Hắn cũng muốn kéo dài truyền thừa, bảo hộ truyền thừa của Đông Duyên đảo, không có ý khác. Hơn nữa Hắc Yểm sơn mạch này quả thực liên quan tới căn cơ và số mệnh Đong Duyên đảo. Bên trong nguy cơ trùng trùng, hắn nói như vậy quả thực cũng xuất phát từ lòng hảo tâm a.

Khuông Hãn lạnh lùng bật cười:

- Hoắc Thân vương, các ngươi nghĩ thế nào, điều này cũng không quan trọng. Không quản các ngươi nói thế nào, cũng không có cách nào ngăn cản quyết tâm đuổi giết hung thủ của chúng ta. Về phần những lời nói nhảm của Đinh tổng thủ, các ngươi không cần buồn lo vô cớ. Cho dù có xảy ra ngoài ý muốn thì ba đại thế gia chúng ta tự mình gánh chịu. Đông Duyên đảo và Hồi Xuân đảo vực các ngươi quản tốt việc của mình là được rồi.

- Đúng vậy, các ngươi muốn đi theo thì đi, không muốn đi theo thì lúc này có thể lựa chọn rời khỏi.

Tuyên Toản cũng không muốn lãng phí thời gian.

Khóe miệng Hoắc thân vương giật giật, vẫn chán nản thở dài.

Đinh tổng thủ nháy mắt với Hoắc thân vương, hai tay ôm quyền nói:

- Nếu như vậy chúng ta sẽ không đi theo chư vị nữa.

Ba đại thế gia này đã khư khư cố chấp như vậy, Đinh tổng thủ cũng biết, cho dù bọn họ mặt dày đi theo, chỉ sợ cũng chỉ có thể làm cho ba đại thế gia này ghét bỏ.

Nếu như vậy còn không bằng không đi cùng.

- Chúng ta đi.

Khuông Hãn vung tay lên, căn bản không nhìn Hoắc thân vương và Đinh tổng thủ, mang theo đội ngũ mình rời đi.

Tuyên Toản và Tiết Dực cũng mang theo tinh anh gia tộc mình, chạy như bay rời đi.

Biểu lộ trên mặt Đinh tổng thủ âm lãnh, nhìn chằm chằm vào đám người kia, trong lòng nổi giận lôi đình. Nếu như có thể, hắn muốn hạ lệnh đánh gục toàn bộ đám người này.

Hơn nữa Đông Duyên đảo và Hồi Xuân đảo vực tuyệt đối có thực lực làm được chuyện này.

Ba đại thế gia này tuy rằng có rất nhiều cường giả, nhưng dù sao tới đây lại ít người. So với việc toàn bộ tinh anh của Đông Duyên đảo và Hồi Xuân đảo vực tập trung ở đây, không có bất kỳ ưu thế nào.

Hạ đại thống lĩnh thở dài:

- Đinh tổng thủ, ngươi vẫn quá cương quyết, sợ rằng đã đắc tội với ba thế lực này rồi.

Đinh tổng thủ không vui nói:

- Thái độ của bọn họ, Hạ đại thống lĩnh cũng đã nhìn thấy. Bọn họ căn bản không có coi chúng ta là gì. Cho dù chúng ta tận lực xu nịnh, nịnh bợ thì có thay đổi được gì chứ? Bọn chúng chưa từng tỏ vẻ ôn hòa với chúng ta.

Hoắc thân vương khoát tay nói:

- Đừng nói nữa, lần này chúng ta mời tám đại thế gia tới, vốn là một chuyện tốt, hiện tại xem ra hung cát khó dò, ài.

Trong thanh âm của Hoắc thân vương cũng tràn ngập đau thương.

- Đinh tổng thủ, ngươi nói ở chỗ sâu trong Hắc Yểm sơn mạch này thực sự có hung hiểm vô tận sao?

Hạ đại thống lĩnh có chút lo lắng hỏi.

- Không biết, khi ta tiếp nhận vị trí Tổng Thủ đại nhân này cũng chưa đi toàn bộ Hắc Yểm sơn mạch. Nhưng mà từ lịch sử truyền thừa có ghi chép, từng đời đều có ghi lại. Hắc Yểm sơn mạch này tuyệt đối là địa phương trọng địa nguy hiểm nhất trong năm đại hiểm địa. Cũng là nơi đáng sợ nhất, thần bí nhất. Trong truyền thừa còn nói tới, ở chỗ sâu trong Hắc Yểm sơn mạch này tuyệt đối không thể xông loạn, một khi có người xông loạn, cửu tử nhất sinh.

- Đây không phải là chuyện xấu rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.