Độc Tôn Tam Giới

Chương 2777: Cao tầng Yến gia (2)



- Đúng rồi, Vạn Quân trưởng lão, ngươi cảm thấy Thiệu Uyên kia như thế nào? Nhân phẩm như thế nào?

Yến gia tộc trưởng bỗng nhiên lời nói xoay chuyển, hỏi.

Vấn đề này, Yến Vạn Quân lại không có trả lời ngay, mà suy tư một lúc, mới cẩn thận hồi đáp:

- Dung mạo cùng ánh mắt kẻ này, không phải loại gian tà chi đồ, điểm này, lão phu có thể xác định. Tin tưởng chư vị cũng nhìn ra được.

- Cái này cũng khó mà nói, có ít người trời sinh am hiểu che dấu. Đại gian đại ác, cũng không nhất định ghi ở trên mặt a.

Một Thái Thượng trưởng lão khác, bỗng nhiên cười ha hả nói.

Yến gia tộc trưởng cười nói:

- Vạn Hữu trưởng lão có ý kiến gì sao?

Vạn Hữu trưởng lão kia cười nói:

- Ta đối với tiểu tử này thật không có thành kiến, người trẻ tuổi có thể làm cho Tuyền lão cùng Hà lão khen không dứt miệng, coi như là khó được. Hơn nữa, thủ đoạn của hắn, gia tộc ta xác thực rất cần dùng đến. Chỉ cần hắn đối với gia tộc trung thành và tận tâm, gia tộc bồi dưỡng hắn thoáng một phát, ngược lại cũng không sao.

- Đúng vậy, chỉ cần xác thực có tài hoa, Yến gia chúng ta không thể bỏ qua.

Yến gia tộc trưởng nhẹ gật đầu.

- Vạn Quân trưởng lão, kẻ này đi theo Thanh Tang, liền phiền toái ngươi nhìn chằm chằm một chút. Tuy Yến gia chúng ta không cự tuyệt nhân tài, nhưng nếu là người dụng tâm kín đáo trà trộn vào, thời điểm trừ ác, cũng tuyệt đối không thể nương tay.

Yến gia tộc trưởng nói đến đây, trong ánh mắt hiện lên một tia quả quyết.

- Tự nhiên như thế, không cần Tộc trưởng phân phó, lão phu cũng sẽ theo dõi hắn. Thanh Tang dẫn hắn vào Yến gia ta, nếu như xảy ra chuyện gì, lão phu cũng có một phần trách nhiệm liên quan.

Tất cả mọi người gật đầu.

Bỗng nhiên, có một gã tộc lão lại đứng dậy:

- Tộc trưởng, mấy vị Thái Thượng trưởng lão. Nếu kẻ này có thủ đoạn phân biệt nguyên thạch, thuộc hạ ngược lại là muốn hướng Tộc trưởng đòi hỏi kẻ này.

- Nói như thế nào?

Yến gia tộc trưởng mỉm cười hỏi.

- Thuộc hạ phụ trách một khu vực, cho tới nay, thuộc hạ đều tận sức thăm dò tài nguyên. Chỉ là, vùng kia địa thế quá mức phức tạp, thuộc hạ cảm thấy chỗ đó rất kỳ lạ, nhưng mà một mực không cách nào thăm dò ra linh mạch cùng linh quáng, thuộc hạ cảm thấy rất kỳ quặc. Những năm này, thuộc hạ đều tự mình chỉ huy, không dám mời phong thuỷ đại sư ngoại tộc đến điều tra, sợ tiết lộ.

- Ngươi nói là vùng Vân Đà Sơn kia?

- Đúng vậy.

- Vân Đà Sơn, là biên cảnh địa bàn của Yến gia chúng ta, cùng Phong gia giáp giới. Chỗ kia, vạn nhất động tĩnh quá lớn, bên Phong gia kia, chỉ sợ cũng sẽ không nhàn rỗi a.

Có người đứng ra nói.

- Đúng vậy a, Tộc trưởng, Phong gia đối với Yến gia chúng ta một mực đều không tính là tốt, nếu như bọn hắn mượn chỗ này sinh sự, chỉ sợ chúng ta cũng không dễ xử lý. Vân Đà Sơn kia, ta xem cứ để cho nó thanh tịnh một chút mới tốt. Chỗ kia địa thế quá mức hiểm trở, hơn nữa sát khí nặng, có thể có linh mạch gì đáng nói?

Tên tộc lão kia vội vàng phân biệt nói:

- Chư vị, bởi vì cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm. Tình cảnh Yến gia chúng ta hiện tại, đã không thể dựa theo thông thường an bài. Hơn nữa, khu vực Vân Đà Sơn kia, căn cứ lịch sử lưu lại ước định, có tám thành địa bàn, là của Yến gia chúng ta. Chỉ có hai thành là của Phong gia bọn hắn. Chỉ cần chúng ta không vượt giới, Phong gia cũng không thể nói cái gì?

- Ha ha, ngươi quá ngây thơ rồi. Tuy Phong gia không phải Hạ Hầu gia tộc, nhưng không phải đèn đã cạn dầu, ngươi cảm thấy Phong gia sẽ hòa hòa khí khí giảng đạo lý sao?

- Chiếu ngươi nói, địa bàn của Yến gia chúng ta, còn đặt ở nơi đó không thể khai phát? Động địa bàn của mình, còn phải xem người khác có cao hứng hay không? Yến gia chúng ta, cho tới bây giờ không có uất ức qua như vậy a!

Cảm xúc của tên tộc lão kia, hiển nhiên cũng có chút ít kích động rồi.

- Tốt rồi, các ngươi đều yên tĩnh một chút!

Vạn Quân trưởng lão đi ra hoà giải.

- Cãi nhau, còn thể thống gì nữa?

Thái Thượng trưởng lão lên tiếng, mấy tộc lão cãi lộn, đều tự giác câm miệng.

Cuối cùng, ánh mắt mọi người, đều tập trung vào trên người Tộc trưởng. Mọi người đều biết, cuối cùng nhất quyết định, còn phải là tộc trưởng.

Yến gia tộc trưởng trầm ngâm nói:

- Lương lão, Vân Đà Sơn kia, những năm này ngươi trú đóng ở đó, ngươi có mấy tầng nắm chắc, chỗ đó có linh mạch?

- Tộc trưởng, những năm này thuộc hạ một mực nghiên cứu Vân Đà Sơn, thuộc hạ cảm thấy, Vân Đà Sơn này nhất định có linh mạch. Chỉ là, thuộc hạ tài hoa có hạn, không cách nào đem những manh mối này liên hệ cùng một chỗ, cho ra chứng cứ có lợi nhất. Nếu có thể cho ra chứng cớ có lợi, thuộc hạ nhất định sẽ trước tiên giao cho Tộc trưởng, mời Tộc trưởng cân nhắc quyết định!

Rất nhiều Yến gia tộc lão, mỗi người đều quản hạt lấy một sự tình. Lương lão này, hiển nhiên là tộc lão quản hạt vùng Vân Đà Sơn.

- Vậy ngươi cảm thấy, Vĩnh Hằng Thần Quốc ta, có mấy người có thể thăm dò ra?

Yến gia tộc trưởng trầm giọng hỏi.

- Thuộc hạ không dám vọng đoán, nhưng mà người Vĩnh Hằng Thần Quốc có thể thăm dò ra, sẽ không vượt qua năm cái. Nhưng mà, những người này đều không thể mời, một khi mời, dù chỗ kia thăm dò ra linh mạch, cũng sẽ không quy Yến gia chúng ta, chỉ biết tiện nghi những người này.

Yến gia tộc trưởng khẽ gật đầu:

- Chuyện này, ngươi lại nhìn chằm chằm, tạm thời không nên động đến. Nếu như ngươi cảm thấy Thiệu Uyên kia có thiên phú này, ngươi có thể dẫn hắn đi xem. Nhưng mà nhất định phải nhớ kỹ, không thể nóng vội, càng không thể dẫn phát phân tranh.

Hiện tại, Yến gia thật sự là không thể làm ra phân tranh gì rồi. Yến gia bọn hắn đã không có tiền vốn giằng co.

Các phương diện áp lực đã để cho bọn hắn sứt đầu mẻ trán, nếu như lại cùng Phong gia tranh chấp, đối với Yến gia bọn họ mà nói, tuyệt đối là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.

- Tốt rồi, sự tình Vân Đà Sơn, chỉ nói đến đây, chư vị còn có cái gì muốn nói không?

Yến gia tộc trưởng nhìn chung quanh một vòng, lại hỏi.

- Thuộc hạ còn có một việc, muốn bẩm báo Tộc trưởng.

Hà lão bỗng nhiên nói.

- Nói đi.

- Là về Hoàng Nhi tiểu thư, tại Lam Yên đảo vực, hoàng thất Lam Yên đảo vực luận võ chọn rể...

Hà lão lập tức đem sự tình Hoàng Nhi nữ giả nam trang, cũng nói một lần, đồng thời đem sự tình Lam Yên đảo vực công chúa, cũng một năm một mười nói ra.

Hà lão nói xong, những tộc lão ở hiện trường, cả đám biểu lộ cổ quái. Hiển nhiên, bọn hắn đều đối với cách làm của Hoàng Nhi cảm thấy thập phần hoang đường.

Yến gia tộc trưởng cười nói:

- Loại sự tình này, ngược lại là không ảnh hưởng toàn cục. Tuy hoàng thất của Lam Yên đảo vực sẽ có chút không vui, bất quá Yến gia chúng ta, ngược lại không cần cân nhắc bọn hắn hỉ nộ. Nói sau, Hoàng Nhi cùng công chúa kia kết nghĩa kim lan, cũng là chuyện tốt. Chỉ là không biết, Bích công chúa kia nhân phẩm thiên phú như thế nào?

- Đều là nhân tuyển tốt nhất.

Hà lão nhịn không được tán thưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.