Độc Tôn Tam Giới

Chương 2991: Trực tiếp giết đến tận cửa (1)



Mặc dù Giang Trần không có ý định huyết tẩy Ngân Kiếm Bang, nhưng cảm thấy cứ như vậy ly khai, hỏa khí trong lòng còn không có tiêu trừ.

Cho nên, Giang Trần cảm thấy phải đi tổng bộ của Ngân Kiếm Bang giương oai, dù không cách nào tiêu diệt hết Ngân Kiếm Bang, cũng phải cho bọn hắn một giáo huấn khắc sâu.

Ngân Kiếm Bang này, quá không phải thứ gì rồi.

Dùng năng lực của Giang Trần, muốn đến Tử Dương quảng trường, đó là không cần tốn nhiều sức. Khó là khó làm sao tìm được tổng bộ của Ngân Kiếm Bang.

Vốn, chuyện này độ khó không nhỏ, nhưng mà bây giờ đúng là thời điểm Ngân Kiếm Bang gặp chuyện không may, không ngừng có cường giả từ tổng bộ của Ngân Kiếm Bang đi ra.

Bởi như vậy, Giang Trần muốn không biết tổng bộ của Ngân Kiếm Bang ở đâu cũng khó.

Rất nhanh, mục tiêu đã tập trung vào một trang viên cực lớn, đây chính là hang ổ của Ngân Kiếm Bang.

Giang Trần ở ngoại vi dò xét thoáng một phát, liền dứt khoát không khách khí nữa.

Bàn tay lớn mở ra, Nguyên Từ Kim Sơn hóa thành dãy núi cực lớn, xoáy lên kim quang đầy trời, ầm ầm đập xuống trang viên phía dưới.

Làm như vậy, mặc dù có chút thô bạo, nhưng thắng ở đơn giản trực tiếp.

Hôm nay Nguyên Từ Kim Sơn kia là uy thế hạng gì, đập xuống một cái, lập tức nện trang viên thành một cái hố sâu.

Giang Trần chưa hết giận, tế lên Nguyên Từ Kim Sơn lần nữa, nện liền ba nện.

Tốc độ một lần so với một lần nhanh, khí thế cực kỳ mãnh liệt.

Chờ người trong tổng bộ của Ngân Kiếm Bang kịp phản ứng, ba lượt công kích đã hoàn thành. Toàn bộ trang viên, cũng bị nện diệt hơn một nửa.

Cảnh hoang tàn khắp nơi, tiếng gào khóc thảm thiết.

Giang Trần trên cao nhìn xuống, ánh mắt lạnh lùng, tập trung vào toàn bộ Ngân Kiếm Bang.

Nhìn ra được, Giang Trần là quyết tâm muốn ồn ào rồi.

Hưu hưu hưu hưu!

Trong tổng bộ Ngân Kiếm Bang, lập tức thoát ra hơn mười đạo thân ảnh, những thân ảnh này, mỗi một cái đều là cường giả Thiên Vị, nhìn thân thủ rõ ràng rất bất phàm.

- Người nào?

- Thần thánh phương nào, lại đến Tiểu Thang đảo ta giương oai?

- Tiểu tử, là ngươi làm sao?

- Là hắn, hắn là hung thủ giết bọn người Chu Việt!

- Tiểu tử, Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi xông tới a.

Giang Trần lạnh lùng nhìn những thứ này, hắn quét một vòng, liền phát hiện, trong những người này, cũng không có Thiên Vị Cao giai cường giả gì.

Trong đó mạnh nhất, có một cái là Thiên Vị lục trọng, còn có ba bốn Thiên Vị Trung giai. Còn lại, đều là Thiên Vị Sơ giai.

Nếu như Giang Trần là Thiên Vị tứ trọng bình thường, đối mặt loại vây quanh trùng trùng điệp điệp này, tất nhiên sẽ rất khẩn trương, thậm chí có thể nói là phiền toái quấn thân rồi.

Thế nhưng mà, đối với Giang Trần mà nói, những đối thủ này, lại không đủ gây sợ. Có lẽ, sức chiến đấu của những người này thêm cùng một chỗ, cũng chưa chắc mạnh hơn Hạ Hầu Tông.

Lúc trước mặc dù Hạ Hầu Tông chỉ là Thiên Vị ngũ trọng, nhưng luận sức chiến đấu, cho dù là Thiên Vị lục trọng đỉnh phong, cũng chưa chắc đấu lại Hạ Hầu Tông.

Đã trải qua trận chiến cùng Hạ Hầu Tông, thành công chém giết Hạ Hầu Tông, sức chiến đấu của Giang Trần, cũng nhận được thăng hoa hoàn mỹ.

Có thể nói, những thứ này, hắn thậm chí không để vào mắt.

- Gọi bang chủ của các ngươi đi ra.

Giang Trần lạnh lùng quét một vòng.

- Các ngươi, còn chưa đủ xem. Không muốn chết, lập tức cút xa một chút cho ta.

- Tiểu tử, ngươi thật cuồng!

- Mọi người cùng tiến lên, giết hắn!

Hiển nhiên, Giang Trần ngạo mạn, đã chọc giận những cao tầng này của Ngân Kiếm Bang. Ngược lại là cao tầng Thiên Vị lục trọng kia nhướng mày, ngăn đồng bọn lại.

Nhìn Giang Trần từ trên xuống dưới nói:

- Các hạ đến cùng là người nào? Đến Tiểu Thang đảo ta giương oai, các hạ không cảm thấy thủ đoạn của mình quá mức sao?

Giang Trần cười ha ha:

- Quá mức? Hẳn là mặc cho Ngân Kiếm Bang các ngươi ăn cướp, để các ngươi bào chế thành nô lệ, lúc này mới không quá phận, đúng không?

- Ở trong Logic của các ngươi, có phải chỉ có Ngân Kiếm Bang các ngươi khi dễ người khác hay không?

Giang Trần nói xong, ngữ khí lại lạnh lẽo, đột nhiên cao giọng nói:

- Ngân Kiếm Bang Bang chủ nghe đây, ở trong mười cái hô hấp, nếu như ngươi không ra, bổn thiếu gia sẽ đại khai sát giới.

Thanh âm của Giang Trần lạnh lùng, khắc nghiệt chi khí điên cuồng lan tràn ra.

- Chậm đã!

Một thanh âm hùng hậu từ trong trang viên truyền ra, đón lấy, một thân ảnh màu bạc, như một đoàn gió xoáy, lướt lên không trung.

Người đến, là một tu sĩ trung niên mặt không biểu tình, râu dài, tóc hơi hoa râm. Mà điểm đặc biệt nhất của hắn là con mắt, hai bên hốc mắt giống như muốn lõm vào. Tướng mạo lộ ra thập phần gầy gò, thậm chí có chút ít tiên phong đạo cốt.

- Ngươi là Ngân Kiếm Bang Bang chủ?

Giang Trần lạnh lùng đánh giá người tới, thấy tu vi người tới quả nhiên không kém, trên khí thế cũng cực kỳ cường thế.

- Đúng vậy, các hạ đã biết Ngân Kiếm Bang ta, còn làm càn như thế, đây là không đem Ngân Kiếm Bang ta để vào mắt sao? Các hạ rốt cuộc là ai, lưu lại tính danh, xem Ngân Kiếm Bang ta có đắc tội được hay không.

Ngân Kiếm Bang Bang chủ này, rất rõ ràng cũng không phải đèn đã cạn dầu.

Nhìn ra được, có thể ở Tiểu Thang đảo cắm rễ nhiều năm như vậy, làm ra nhiều hoạt động nhận không ra người như vậy, nhưng vẫn ngật đứng không ngã.

Loại người này, loại thế lực này, đáng giá đề phòng.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Đại trượng phu đi không đổi danh, ngồi không đổi họ, ta chính là Vĩnh Hằng Thần Quốc Hạ Hầu gia tộc thiên tài Hạ Hầu Kiệt.

Cái tên này, Giang Trần là bịa đặt.

Hạ Hầu gia tộc, hắn chỉ nghe nói qua Hạ Hầu Tông, Hạ Hầu Kinh cùng Hạ Hầu Hi ba người chết trong tay hắn, thậm chí Hạ Hầu gia tộc Tộc trưởng tên gì, Giang Trần cũng không có tâm tư đi nhớ.

Hạ Hầu gia tộc?

Người của Ngân Kiếm Bang, nghe được bốn chữ này, biểu lộ rõ ràng có chút phức tạp. Một cước này, chẳng lẽ đá trúng thiết bản?

- Có bằng chứng không?

Ngân Kiếm Bang Bang chủ kia lạnh lùng hỏi.

Tay Giang Trần nhoáng một cái, một lệnh bài thân phận của Hạ Hầu gia tộc, bất ngờ xuất hiện. Thân phận ấn phù này, đúng là lúc trước Giang Trần tiêu diệt Hạ Hầu Kinh lấy được.

Trong trí nhớ, lúc trước hắn còn từng dùng qua một lần.

Dùng danh nghĩa Hạ Hầu gia tộc, ở bên ngoài làm các loại hoạt động buồn nôn, này có thể xem là một biện pháp tốt. Mặc dù chưa hẳn có thể hình thành đả kích trí mạng đối với Hạ Hầu gia tộc, nhưng buồn nôn Hạ Hầu gia tộc, lại không có vấn đề.

Chứng kiến Giang Trần đưa ra lệnh bài thân phận của Hạ Hầu gia tộc, cả Ngân Kiếm Bang, ngược lại là tin bảy tám phần. Dù sao, loại lệnh bài thân phận này, là tuyệt đối nhái không được.

Chẳng lẽ, lần này Ngân Kiếm Bang thật sự chọc phải người không nên chọc?

- Bang chủ, trưởng lão, đừng nghe tiểu tử kia nói bậy, loại lệnh bài này, đi ra đường cũng có thể phục chế một cái. Hắn đây là kéo đại kỳ làm da hổ! Hù dọa người a!

Có người vẫn không phục.

Giang Trần dữ tợn cười một tiếng, lại không có ý định để đối phương chịu phục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.