Độc Tôn Tam Giới

Chương 3018: Ngày tổng tiến công (1)



Bởi như vậy, thế lực khác, mặc dù trong nội tâm lười biếng, cũng không thể không làm bộ dáng.

Trước kia bọn hắn ứng đối tiêu cực, chỉ là khó chịu hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc sử dụng người khác như vũ khí, chính mình lại bảo tồn thực lực.

Hôm nay hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc đều tự thân xuất mã, hơn nữa ra rất nhiều tinh nhuệ, mọi người theo sau xung phong, ngược lại là không có bao nhiêu ý kiến.

Dù sao, xung phong và theo sau xung phong, tử thương hoàn toàn là hai việc khác nhau.

Những tin tức này, đều phi thường cơ mật, Giang Trần cũng tiêu hết cả tiền vốn, mới thăm dò được quyết sách kia. Sau khi Giang Trần biết được, trong lòng cũng nhấc lên sóng to gió lớn.

- Xem ra, liên minh phản Thánh địa đã có chút thiếu kiên nhẫn rồi, bọn họ là ý định cùng Thánh Địa tiến hành đọ sức cuối cùng, muốn một lần là xong a.

Nếu như liên minh phản Thánh Địa thật không có tư tâm, mọi người đồng tâm hiệp lực, thực lực này thật đúng là trên Vĩnh Hằng Thánh Địa, vững vàng có thể áp chế Vĩnh Hằng Thánh Địa.

- Thời gian, ngay ở bảy ngày sau, vào đêm trăng khuyết.

Giang Trần đạt được tin tức chuẩn xác, cũng tìm cơ hội, đem tin tức này đưa đến Thánh Địa.

Trong Thánh Địa, sau khi thu được tin tức này, cũng cảm thấy khiếp sợ. Tin tức này ý nghĩa rất nhiều. Ý nghĩa, hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, đã không so đo hi sinh bao nhiêu, chuẩn bị quyết chiến rồi.

Nói thật, quyết chiến là trước mắt Thánh Địa không nguyện ý chứng kiến nhất. Hiện tại nhân thủ của Thánh Địa không nhiều, chiến chết một người liền ít đi một người.

Mà người trong liên minh phản Thánh Địa nhiều như vậy, chết một đám, còn có một đám.

- Đại Thánh Chủ, chúng ta nhất định phải làm quyết đoán a.

Có người đề nghị.

- Nếu như Thánh Địa đại trận thật sự thủ không được, chúng ta nên phá vòng vây. Phá vòng vây đi ra ngoài, biển rộng bằng ngư dược, trời cao mặc chim bay a!

- Câm miệng!

Đại Thánh Chủ giận không kiềm được.

- Không có đại trận bảo hộ, một khi chúng ta bị đại quân liên minh tách ra, vậy thì triệt để biến thành du binh tán dũng, rất dễ dàng bị đối thủ tiêu diệt từng bộ phận. Nếu như còn nói buông tha cho đại trận, lựa chọn phá vòng vây, đó chính là tà thuyết mê hoặc người khác, đừng trách bổn tọa ra tay ác độc.

Căn cơ của Thánh Địa, ngay ở chỗ này. Vứt bỏ căn cơ Thánh Địa, lựa chọn phá vòng vây, đây là sự tình của người nhu nhược. Cái gọi là phá vòng vây, không phải là trốn chạy để khỏi chết sao!

Nếu như Thánh Địa bị chiếm lĩnh, mặc dù may mắn đào thoát tánh mạng, lại có thể thế nào?

Mọi người thấy Đại Thánh Chủ giận dữ, đều không dám nói tiếp nữa. Nhất là người chủ trương phá vòng vây, vẻ mặt càng sợ hãi.

- Đại Thánh Chủ bớt giận, chúng ta ổn thủ đại trận, dựa vào đại trận, đây là lựa chọn anh minh. Bất quá chúng ta cũng có thể suy nghĩ chút biện pháp, gia cố đại trận, tăng lên ý thức chiến đấu của mọi người, trong chiến đấu, nhiều đoàn kết một chút. Chỉ cần mọi người đoàn kết nhất trí, thời điểm chiến đấu, có thể đem phía sau lưng phó thác cho đồng bạn, lực chiến đấu của chúng ta, nhất định sẽ tăng lên rất nhiều!

Tại khu vực phòng thủ số 16, Giang Trần đã nhận được tin tức, cũng đang khẩn trương trù bị.

Đạt được tin tức tổng tiến công, chẳng những Giang Trần không có cảm thấy khẩn trương, ngược lại rất phấn chấn. Hắn có dự cảm, cái này có thể là một cơ hội tuyệt hảo.

Nếu như mình có thể lợi dụng tốt cơ hội, trận chiến này, thay đổi Càn Khôn, cũng chưa chắc không có khả năng.

- Trần thiếu, ngươi luyện chế nhiều Phong Vân Thất Hồn Tán như vậy làm cái gì? Chẳng lẽ...

Thần sắc của Chu Tước Thần Cầm bỗng nhiên khẽ động, thoáng chút đăm chiêu.

- Hắc hắc, đến lúc đó các ngươi sẽ biết.

Khóe miệng Giang Trần tràn ra một nụ cười quái dị.

Tiếp đó, mỗi ngày, Giang Trần ngoại trừ luyện chế Phong Vân Thất Hồn Tán, là nghiên cứu địa đồ cùng bố cục của Thánh Địa.

Hắn đem từng chi tiết, đều tính toán ở bên trong.

Nghiên cứu đại trận kia, ước chừng bao trùm bao nhiêu diện tích, sẽ tụ tập bao nhiêu người. Mình nên an bài kế sách ứng đối như thế nào.

Một ngày này, khu vực phòng thủ số 16 của Giang Trần, lại nghênh đón Tử Xa Mân tới chơi.

Nhìn thấy Tử Xa Mân đến, Giang Trần cũng vui mừng quá đỗi:

- Tử Xa trưởng lão, sao ngươi lại tới đây?

- Ha ha, Thiệu Uyên, tiểu tử ngươi, quả nhiên không có việc gì, vậy mới tốt chứ, vậy mới tốt chứ!

Tử Xa Mân cũng cực kỳ hưng phấn.

- Lần này lão phu đi ra, là tìm ngươi nghe ngóng tin tức, thuận tiện hỏi ngươi có đối sách gì không. Thánh Địa chúng ta sẽ vô điều kiện phối hợp ngươi.

- Hắc hắc, lần này, ta là muốn cho liên minh một đả kích hung hăng, để cho vết rách của liên minh triệt để buông lỏng, thậm chí lập tức sụp đổ. Đúng rồi, Tử Xa trưởng lão, sau khi ngươi trở về, nói với Đại Thánh Chủ một chút, bảo nàng tổ chức một đám cường giả, tùy thời chuẩn bị đi ra chém giết một trận. Lần này, nhất định sẽ cho các ngươi hung hăng ra một ngụm ác khí.

- Ngươi ý định làm như thế nào?

Tử Xa Mân động dung hỏi.

- Rất đơn giản, dụng độc, Phong Vân Thất Hồn Tán.

Giang Trần khẽ cười nói.

- Đây không phải độc của Hạ Hầu gia tộc sao? Độc này, ở Vạn Uyên đảo cũng rất nổi danh a. Ngươi dùng Phong Vân Thất Hồn Tán, chỉ sợ không làm khó được Hạ Hầu gia tộc a.

Tử Xa Mân có chút ít sầu lo.

Giang Trần cười nói:

- Phong Vân Thất Hồn Tán này, là cải tiến bản. Ta sáp nhập độc gia bí pháp vào, trong độc có độc. Nếu như chỉ là giải dược của Phong Vân Thất Hồn Tán, tuyệt đối không có bao nhiêu tác dụng. Ngược lại sẽ ở trong thời gian ngắn để cho tình huống chuyển biến xấu.

- Ngươi... Ngươi vậy mà cải tiến Phong Vân Thất Hồn Tán, cái này cũng thật bất khả tư nghị a? Ngươi từ nơi nào đạt được biện pháp chế tác Phong Vân Thất Hồn Tán?

Giang Trần cười cười:

- Ta giết nhiều người của Hạ Hầu gia tộc như vậy, chắc chắn sẽ có biện pháp lấy tới. Yên tâm, cái này lai lịch rất chính.

Tử Xa Mân cũng không có tiếp tục truy vấn, mà ở trên chi tiết, cùng Giang Trần thương thảo hồi lâu. Nói chuyện với nhau càng lâu, từ chỗ Giang Trần lấy được tin tức càng phong phú, Tử Xa Mân tin tưởng, cũng càng đủ.

- Đúng rồi, Tử Xa trưởng lão, đây là giải dược ta luyện chế, nếu như ngày đó muốn tổ chức phản kích, tất cả mọi người phải phục dụng giải dược. Phong Vân Thất Hồn Tán này, phi thường bá đạo.

Tử Xa Mân trịnh trọng tiếp tới:

- Tốt, ta sẽ đích thân giao cho Đại Thánh Chủ, để nàng đến quyết định.

- Ân.

Giang Trần gật gật đầu, lại hỏi.

- Tình huống bây giờ của Nhị Thánh Chủ như thế nào?

- Không quá lạc quan, nếu như trong nửa tháng không được linh dược cứu chữa, chỉ sợ tình huống sẽ chuyển biến xấu nhanh hơn. Ai... kiếp nạn lần này của Thánh Địa, trước đó chưa từng có a.

Ngữ khí của Tử Xa Mân có chút thương cảm.

- Không ngại, chỉ cần kế hoạch lần này thành công, liên minh phản Thánh Địa tuyệt đối sẽ nguyên khí đại thương, tan rã cũng có thể. Đến lúc đó, Thánh Địa chúng ta có thời cơ lợi dụng, khởi xướng phản công. Lại phối hợp lực lượng bên ngoài, trấn áp phản loạn, cũng chưa chắc không có khả năng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.