Độc Tôn Tam Giới

Chương 484: Bảo vật tầng thứ chín, Lôi Vân Mộc 1



Cái tư thế kia, thật giống như một con Thái Cổ hung thú, duỗi ra đầu lưỡi đáng sợ, cuốn lấy người đi.

- A…

Người kia chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm, sau một khắc, cả người đã bị cơn bão táp này cuốn vô tung vô ảnh, giống như lăng không biến mất.

- Nguyên Từ Phong Bạo?

Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, đột nhiên nhớ ra sự tình đáng sợ gì đó.

Nguyên Từ Phong Bạo này, đúng là một loại phong bạo cường đại trong Nguyên Từ Kim Sơn, là sau khi khí lưu Kim thuộc tính thác loạn, hình thành một vòng xoáy, có thể lớn có thể nhỏ, phi thường đáng sợ.

Nguyên Từ Phong Bạo đạt tới quy mô hơn 10m, đủ để thôn phệ một gã Tiểu Linh cảnh vào trong đó.

Nguyên Từ Phong Bạo xuất hiện, độ khó liền tăng lớn vô hạn rồi.

Dùng lực lượng của Nguyên Từ Phong Bạo, coi như là Giang Trần, cũng không thể phớt lờ.

Thi triển thần thông Thất Khiếu Thông Linh, Giang Trần không ngừng bước, tiếp tục leo lên.

Tuy Nguyên Từ Phong Bạo hung tàn, nhưng cũng không phải không hề có dấu hiệu lần ra. Chỉ cần tránh đi, độ nguy hiểm có thể giảm thấp rất nhiều.

Cho nên cuối cùng, ứng đối Nguyên Từ Phong Bạo này, không ở chỗ chiến thắng như thế nào, mà ở sớm dự đoán tránh đi như thế nào.

Kiếp trước, đối với Nguyên Từ Kim Sơn, Giang Trần cũng có nhiều lý giải, biết rõ một ít bí mật của Nguyên Từ Kim Sơn.

Cho nên, hắn ở trên Nguyên Từ Kim Sơn, ngược lại là có ưu thế may mắn.

Tuy Nguyên Từ Phong Bạo rất đáng sợ, nhưng mà Nguyên Từ Phong Bạo xuất hiện, đều nương theo Nguyên Từ chấn động, chỉ cần sớm có dự đoán cùng cảnh giác, trên cơ bản sẽ có thể tránh đi trung tâm Nguyên Từ Phong Bạo.

Chỉ cần rời xa trung tâm Nguyên Từ Phong Bạo, liền không cần lo lắng bị Nguyên Từ Phong Bạo giảo sát.

Đương nhiên, nếu như thực lực siêu cường, hoàn toàn có thể bỏ qua Nguyên Từ Phong Bạo, cái kia lại là chuyện khác.

Dùng cấp bậc Nguyên Từ Phong Bạo không gian tầng thứ tám này, nếu là Địa Linh cảnh cường giả, dù bị Phong Bạo quấn lấy, cũng có lực giãy giụa.

Tu vi của Giang Trần, bị Nguyên Từ Phong Bạo này vây khốn, hắn cũng có tự tin có thể thoát khỏi.

Đương nhiên, nếu bị Nguyên Từ Phong Bạo vây khốn, dù có thể thoát khỏi, nhưng khí hải tiêu hao cũng rất lớn, Giang Trần cũng không muốn chơi trò mạo hiểm này.

Giờ phút này, Giang Trần đã bỏ truy cầu trên tốc độ, mà lấy ổn thỏa làm chính.

Bởi vậy, Nguyên Từ Kim Sơn tầng thứ tám này, thời gian hao phí thoáng cái liền nhiều hơn.

Chờ Giang Trần đi tới khu vực đỉnh phong tầng thứ tám, phóng mắt nhìn lại, ánh mắt có thể đạt tới, Võ Giả đã có thể đếm được trên đầu ngón tay rồi.

Giang Trần biết rõ, mặc dù là Tiên cảnh, nếu không có tu vi Tiên cảnh hai ba trọng, muốn đến khu vực đỉnh phong tầng thứ tám, chỉ sợ cũng là muôn vàn khó khăn.

Đến tầng thứ tám, cao xử bất thắng hàn, Giang Trần dĩ nhiên là sẽ không khách khí. Điều tra bốn phía một phen, quả nhiên gặp được không ít thứ tốt.

- Quả nhiên, bảo vật mỗi một tầng, cấp bậc sẽ bất đồng. Theo tầng thứ đề cao, phẩm chất bảo vật cũng không ngừng đề cao. Bảo vật tầng thứ tám này, tuy còn chưa đủ để làm cho ta đỏ mắt, nhưng mà miễn cưỡng đủ rồi.

Đã miễn cưỡng có thể dùng, Giang Trần tự nhiên sẽ không khách khí, trắng trợn càn quét.

Quét sạch một vòng, Giang Trần cũng không có ở lâu. Giám khảo đã nói trước, tại khu vực đỉnh phong của một tầng, không thể dừng lại vượt qua một canh giờ, nếu không sẽ bị đá ra khỏi cục.

Không có chút do dự gì, Giang Trần trực tiếp bước lên tầng thứ chín.

Vừa đến tầng thứ chín, khí lưu tựa như đao thương ngưng tụ thành thực chất, như đao quang kiếm ảnh, gào thét mà đến.

Hơn nữa, Nguyên Từ chi lực như một dây leo vô hình, quấn lấy toàn thân người, để cho bước chân của người thủy chung không cách nào thống khoái tiến lên.

Mặc dù là Giang Trần, giờ phút này cũng không dám lãnh đạm, lần thứ nhất nắm lấy vô danh đao.

Phải mượn nhờ lực lượng binh khí, bổ sóng trảm biển, mới bảo chứng mình có thể không ngừng tiến lên.

Vù vù vù…

Vô danh đao mở đường, bổ ra từng đạo Nguyên Từ Phong Bạo cỡ nhỏ, Giang Trần không ngừng trèo đi. Cũng may Giang Trần đối với Nguyên Từ Kim Sơn hiểu rõ rất sâu.

Thời điểm thi triển đao pháp, cũng tận lực dung hợp Kim thuộc tính trong Linh Hải.

Dù vậy, không gian tầng thứ chín này, mỗi đi một bước, đều thập phần khó khăn, như là trong biển rộng, ngược dòng mà lên.

Mà theo Nguyên Từ Kim Sơn không ngừng kích phát ra công kích, đến tầng thứ chín, càng lộ ra không có bất kỳ quy luật, cơ hồ khắp nơi đều có nguy cơ, lúc nào cũng có khảo nghiệm.

Trước kia, Giang Trần cảm thấy ở tầng không gian thứ tám tốn hao rất nhiều thời gian. Nhưng vừa so với tầng thứ chín, tầng thứ tám quả thực là Thiên Đường.

Giang Trần cũng không quay đầu lại nhìn, chỉ là ánh mắt xéo qua tả hữu thoáng một phát, lại căn bản không có phát hiện những võ giả khác.

- Chẳng lẽ, đến tầng thứ chín này, toàn quân đã bị diệt?

Giang Trần cũng hơi có chút kinh ngạc. Hắn biết rõ, trong Võ Giả thế tục, thiên tài đỉnh tiêm nhất định là rất khó đào móc.

Nhưng mà, bốn đại tông môn ở Vương Quốc thế tục thiết trí một ít đạo tràng, nuôi rất nhiều ngoại môn đệ tử, chỗ đó cũng không thiếu một ít thiên tài.

Dùng Thiên Quế Vương Quốc làm thí dụ, có Càn Lam Bắc Cung, Càn Lam Nam Cung, Đa Bảo Đạo Tràng còn có Thanh Dương Cốc Tứ đại đạo tràng. Tứ đại đạo tràng này nuôi rất nhiều Ngoại Môn Đệ Tử, đồng dạng có một đám đệ tử Tiên cảnh.

Những Ngoại Môn Đệ Tử này, đồng dạng cũng tham gia sơ tuyển.

Trước kia Giang Trần ở tầng thứ bảy, tầng thứ tám gặp được những Võ Giả thế tục kia, hơn phân nửa là Ngoại Môn Đệ Tử của bốn đại tông môn.

Đương nhiên, Giang Trần suy đoán, tầng thứ chín này, sẽ không đến mức một mình hắn đến a.

- Được rồi, có người khác đến hay không, đối với ta mà nói không có bất kỳ ý nghĩa. Mục tiêu của ta, là leo lên đỉnh phong, cảm nhận thoáng một phát cái gì gọi là đỉnh phong.

Giang Trần không có phân tâm, một bước một bậc thang, tiếp tục đi về phía trước.

Mỗi một tầng có một vạn bậc thang, ở mấy tầng trước, một vạn bậc thang, Giang Trần cơ hồ không cần tốn nhiều sức.

Nhưng tới tầng thứ chín này, mỗi bước một bước, thật sự là muôn vàn khó khăn.

Trọn vẹn bỏ ra một ngày, trải qua vô số lần Nguyên Từ Phong Bạo khảo nghiệm, Giang Trần rốt cục bước vào khu vực đỉnh phong của tầng thứ chín.

- Hô…

Ở khu vực đỉnh phong, là không có Nguyên Từ Phong Bạo.

Vùng này, gió êm sóng lặng, cuối cùng có thể tạm thời trì hoãn một chút. Bất quá, Giang Trần biết rõ, không có Nguyên Từ Phong Bạo, cũng không có nghĩa là Nguyên Từ chi lực không tồn tại.

Này dù sao cũng là Nguyên Từ Kim Sơn, Nguyên Từ chi lực trói buộc, là không chỗ nào không có.

Tại đây địa thế bằng phẳng, tương đối mà nói là nơi cư trú lý tưởng.

Đương nhiên, Giang Trần tự nhiên sẽ không lãng phí thời gian. Đây là không gian tầng thứ chín, dựa theo lý luận của mình, thứ tốt ở đây, tất nhiên sẽ cao hơn tầng thứ tám rất nhiều.

Nếu như nói bảo vật tầng thứ tám là miễn cưỡng đủ, như vậy tầng thứ chín này, có lẽ sẽ có một ít thu hoạch ngoài ý muốn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.