Lão Thất cũng đã biến thành hình người, ngoan ngoãn đứng ở phía sau hắn.
Nhan Hi ở bên cạnh không khỏi cảm thấy chân trở nên mềm nhũn.
Lúc này nàng ấy mới biết con Loan Điểu bị Diệp Hiểu Hiểu uy hiếp và bị mọi người dùng làm vật cưỡi này đáng sợ đến thế!
Chỉ với một đòn, tất cả những thế lực hàng đầu thư viện đều bị đánh bại, thậm chí ngay cả phó viện trưởng cũng bị đánh đến mức nôn ra máu.
May là mấy ngày nay bản thân không hề làm chuyện gì bất kính với nó.
"Giấu cũng kỹ đấy”.
Diệp Thần Phi nhìn hồ nước trước mặt, hắn đã phát hiện ra, thứ đó đang ở nơi này.
Xung quanh hồ nước, được bố trí hàng trăm trận pháp cực kỳ tinh vi, hơn một nửa được dùng để ẩn giấu.
Cho dù là tu sĩ Độ Kiếp kỳ bình thường đến đây thì có lẽ cũng sẽ không nhận ra được sự kỳ lạ của nơi này.
Quý trọng như vậy, chắc chắn đây chính là tàn tích của thần ma rồi.
Diệp Thần Phi không chút do dự, nhẫn Thiên Đạo trực tiếp phát động, xúc tu pháp tắc lập tức phá hủy từng lớp từng lớp trận pháp.
Diệp Thần Phi không hề chần chừ mà trực tiếp khởi động nhẫn thiên đạo, nhanh như chớp hủy diệt từng tầng trận pháp.
Đến khi trận pháp cuối cùng bị phá giải, một luồng khí tức khác thường đột nhiên xông tới.
"A, đây dường như không phải là khí tức ở thế giới của chúng ta!", Diệp Long kinh ngạc nói.
"Ừ, đến quy tắc cũng không quá giống nhau".
Diệp Hoàng cũng rất tò mò.
"Nhất định là tàn dư thần ma, không ngờ lại xuất hiện ở đây!"
Vẻ mặt Vũ Hồng chấn động, ở phương bắc hoang vắng gần như không có thế lực nào, đây cũng là lần đầu tiên hắn ta thấy ở đó có liên quan đến tàn dư thần ma.