Bỗng nhiên Lâm Nhất nghĩ tới điều gì đó, khẽ cau mày: “Mai hộ pháp, thật ra ông không hề hi vọng ta có thể lĩnh ngộ sự huyền diệu của nó phải không? Bắt ta ở lại Mai trang chỉ để nhốt ta ở đây, bỏ lỡ cơ hội tham gia Long Môn tranh tài năm nay”.
Về nguyên nhân, chỉ đơn giản là ông ấy cảm thấy với thực lực của hắn, nếu tham gia Long Môn tranh tài gặp phải đại hoàng tử Tần Vũ thì sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Thay vì vậy, chi bằng đợi thêm ba năm nữa. Ba năm sau sợi huyền mạch bị phá huỷ đã sớm khôi phục. Lúc đó dù không biết được bí ẩn của ba sợi tu vi bản nguyên cũng có thể luyện hoá bằng tu vi Huyền Võ tầng chín.
Mai hộ pháp đang đưa lưng về phía Lâm Nhất đột nhiên dừng bước.
Ông ấy khẽ thở dài: “Lâm Nhất, đôi khi thông minh quá cũng chưa chắc là chuyện tốt, cớ sao phải chấp nhất? Ngươi mới mười tám tuổi thôi, không đợi thêm ba năm nữa được ư? Tại sao nhất định phải tham gia Long Môn tranh tài cuối năm nay?”
“Ta không thể đợi ba năm nữa”.
Lâm Nhất trầm giọng: “Ta đã hứa với Hân Tuyệt đại ca rằng sẽ tham gia Long Môn tranh tài cuối năm. Nếu ta đã hứa với Hân Tuyệt đại ca thì phải xuất chiến thay huynh ấy. Đại hoàng tử còn đang nắm điểm yếu của Hân Nghiên sư tỷ trong tay, ta cũng không muốn để cây gai này tiếp tục đâm vào tim sư tỷ suốt ba năm”.
“Ta nhất định phải tham gia Long Môn tranh tài!”
Thiếu niên nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Mai hộ pháp, gằn giọng nói ra từng chữ một.
Ánh mắt ấy tràn đầy quật cường và cố chấp, không hề có chút chùn bước.
“Hồ đồ!”
Vẻ mặt Mai hộ pháp trở nên lạnh lùng, ông ấy nổi giận: “Nếu ngươi đã một lòng muốn chết, vậy ta sẽ không khuyên ngươi nữa, nhưng nếu muốn ta nói cho ngươi biết bí mật của ba sợi tu vi bản nguyên, ta không thể trả lời!”
Ầm!
Ông ấy phất tay lên, cả vườn mai lập tức chấn động, một uy áp kinh khủng bùng nổ từ trên người Mai hộ pháp khiến Lâm Nhất không kịp chuẩn bị phải lùi lại mấy bước.
Cuồng phong nổi lên, hướng tay áo ông ấy phất qua có vô số hoa mai nổ ầm ầm.
Mảnh hoa bay loạn cùng với bụi bặm mù mịt làm mơ hồ cả tầm mắt Lâm Nhất.
Đến khi tầm mắt rõ ràng trở lại, Mai trang không còn chấn động đã không còn thấy bóng dáng Mai hộ pháp.
“Nơi này đã bị ta hạ cấm chế. Nếu ngươi không thể tìm ra bí mật của ba sợi tu vi bản nguyên sẽ không thể rời đi. Lâm Nhất, ngươi tự giải quyết cho tốt đi!”
Giọng nói lạnh lùng của Mai hộ pháp văng vẳng bên tai.
Lâm Nhất phủi bụi trên người, lẩm bẩm: “Có vẻ như Mai tiền bối đã giận mình thật rồi”.
Hắn đã quen Mai hộ pháp rất lâu, chưa bao giờ thấy đối phương tức giận như thế.
Ngay cả khi hắn giết Vương Diễm trước mặt mọi người, vi phạm điều luật thiết huyết của tông môn, Mai hộ pháp cũng không nổi giận với hắn.
Lần này rõ ràng khác hẳn.
Cũng đúng, hắn gây ra động tĩnh lớn như vậy ở hoàng thành Đế Đô, làm cho Tần Vũ mất hết thể diện.
Trong Long Môn tranh tài, sao đối phương có thể bỏ qua cho hắn?
Đừng nói cảnh giới Huyền Võ tầng tám, dù là Huyền Võ tầng chín, Huyền Võ tầng mười cũng chưa chắc có thể là đối thủ của đối phương.