*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Xong rồi, Lâm sư huynh sắp thua rồi”.
Cảnh tượng nguy hiểm như vậy khiến mọi người không kiềm được bật thốt lên.
Nhưng ai cũng không ngờ được, Lâm Nhất tưởng chừng sắp sửa bị đánh rớt xuống đài kia không những không lùi mà ngược lại còn ra đòn phản công thêm một lần nữa.
“Tam ấn hợp nhất!”
Đối diện với kiếm mang dồn dập, thần sắc của Lâm Nhất chưa từng thay đổi, Kim Cang Ấn, Phá Không Ấn, Phục Ma Ấn chồng chéo lên nhau, trong thoáng chốc, khắp người hắn bung ra thánh uy khủng khiếp, ngay lập tức áp đảo đối phương.
Kiếm quang rõ ràng rực rỡ như ánh mặt trời, dưới ảnh hưởng của Tam ấn hợp nhất đã bị áp chế tuyệt đối.
Lập tức trở thành loại ánh sáng như của đom đóm, không còn khả năng để so sánh được với ánh sáng của mặt trời nữa.
Sau khi nắm được Tiên Thiên kiếm ý, Lâm Nhất rất ít khi dùng đến Long Hổ Quyền, nhưng cũng không có nghĩa là uy lực của Long Hổ Quyền không ra gì nữa.
Long hổ Quyền uy danh vang khắp Đại Tần, được xưng tụng là quyền pháp vô địch, đã đạt đến đại thành trong tay Lâm Nhất từ lâu rồi. Hơn nữa với kiếm ý của bản thân đã gần như bổ sung hoàn hảo cho nó, hiện giờ bộ quyền pháp này đã gần đạt đến đỉnh phong viên mãn, Long Hổ Quyền này đã vượt xa so với Long Hổ Quyền của đệ tử Huyền Thiên Tông.
Đối phó với bộ kiếm pháp bá đạo này, thì nên dùng loại võ kỹ càng ngông cuồng càng bá đạo hơn để đập nát nó.
Rắc!
Dưới sức mạnh va chạm của quyền mang Tam ấn hợp nhất, kiếm mang của Lạc Dư Hàng đã bị nện cho tanh bành, kiếm thế mênh mông ngay lập tức nát vụn.
“Không!”
Đợi khi tầm mắt của Lâm Nhất xuyên qua kiếm mang nát vụn, rơi lên người Lạc Dư Hàng đang vội vàng lui về phía sau kia.
“Lui rồi sao?”
Lâm Nhất không hề khách khí mà nhào về phía trước nện ra một quyền lên cổ tay hắn ta.
Loảng xoảng!
Trường kiếm rơi xuống va chạm với mặt đất, Lâm Nhất quét mắt qua, đáy mắt loé lên phong mang, lạnh giọng nói: “Ngươi thua rồi”.
Không chỉ thua, mà còn thua cực kỳ thê thảm, từ đầu đến cuối Lâm Nhất chưa từng rút kiếm.
“Không thể nào!”
Đáy mắt hắn ta loé lên vẻ không cam tâm, khí tức trên người Lạc Dư Hàng bỗng nhiên bùng phát, chỉ chớp mắt đã vọt thẳng lên cảnh giới Huyền Võ tầng thứ 9.
Hắn đẩy tu vi khôi phục về cảnh giới đỉnh phong, trực tiếp đàn áp Lâm Nhất.
“Không biết điều”.