*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong lòng mọi người kích động, trong lời nói cũng tỏ rõ sự háo hức.
Ngay cả những người thua cuộc sau khi thở dài cũng trở nên phấn khích.
Không chỉ khán giả trên sân mà các cao thủ cấp bậc công tử của nhiều tông môn trên hàng ghế khách quý cũng đều nhìn Lâm Nhất đang đi về phía đài báo danh với vẻ vô cùng thích thú.
Công tử Nham Tâm của Hỗn Nguyên Môn nhíu mày: “Người này chính là Lâm Nhất? Ba đệ tử cốt cán của Hỗn Nguyên Môn ta đều chết trong tay hắn ở mật cảnh Ma Liên?”
“Đúng, chính là hắn!”
Văn Ngạn Bác nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt tràn đầy căm hận nhìn chằm chằm Lâm Nhất.
“Tự đến tìm chết mà thôi…”
Công tử Nham Tâm hờ hững liếc nhìn, không nói gì thêm.
Yêu nghiệt tài năng xuất chúng chiến đấu vượt cấp chỉ đơn giản như ăn cơm uống nước hàng ngày. Huyền Võ tầng thứ chín đánh bại Huyền Võ tầng thứ mười, thậm chí đánh bại Bán Bộ Tử Phủ cũng không phải không có khả năng.
Nhưng nếu đối thủ cũng là một yêu nghiệt thiên tài, dù khoảng cách nhỏ nhất cũng sẽ trở thành một sơ hở chí mạng.
Chưa kể chênh lệch tu vi còn lớn đến thế này.
Huyền Võ hậu kỳ, một tầng tu vi là một trùng thiên, hai đại thiên kiêu đối đầu có cùng tư chất ngộ tính, nếu không gặp được cơ hội đặc biệt thì thực sự chỉ là tự tìm ngược, không có khả năng trở mình.
Không chỉ công tử Nham Tâm mà những cao thủ khác hầu hết đều có suy nghĩ tương tự.
Trong mắt bọn họ, Lâm Nhất không nên xuất hiện.
Dù làm một con rùa rụt cổ, bị Tần Vũ làm nhục trước mặt mọi người còn hơn tự tới tìm chết.
Ánh mắt Lạc Dư Hàng của Vân Tiêu Kiếm Các lãnh đạm, khoé miệng hắn ta cũng cong lên thành một nụ cười giễu cợt, không ngờ Lâm Nhất thật sự dám tới.
Tốt nhất là được phân vào một nhóm với hắn ta, để hắn ta có thể kết liễu Lâm Nhất trước.
Công tử Dạ ở bên cạnh trầm ngâm: “Người này chính là người đã đánh bại đệ ở Lăng Tiêu Kiếm Các?”
Lạc Dư Hàng không cam lòng: “Khi đó ta bị hắn tính kế, rõ ràng tiểu tử này chỉ có tu vi Huyền Võ tầng thứ chín nhưng lại lừa ta là Huyền Võ tầng thứ tám. Nếu không, ta đấu với hắn bằng tu vi đỉnh phong khẳng định sẽ dễ dàng chiến thắng được hắn”.
“Không cần để ý. Đắc tội bao nhiêu người mà vẫn dám tới, có lẽ hắn vẫn chưa biết sự tàn khốc của Long Môn tranh tài”.
Công tử Dạ ở bên cạnh toàn thân toát lên kiếm ý sắc bén, hắn ta lãnh đạm nói.
Long Môn tranh tài chỉ cần hô một tiếng nhận thua là có thể từ bỏ cuộc thi.
Nhưng cao thủ thật sự nếu muốn giết ngươi thì sao có thể cho ngươi cơ hội hô nhận thua.