Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

Chương 2187: Bây giờ xem ra đã bị Lâm Nhất làm hỏng



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ít nhất thì trong kho báu Lôi Vân, nếu chỉ xét về trình độ Linh văn, ông lão được gọi là Phó đại sư kia chưa chắc có thể giỏi hơn hắn bao nhiêu. Hồn ấn Phượng Vũ của hắn còn ẩn chứa một tia uy lực thần văn, đây cũng là ưu thế mà Phó đại sư không thể so sánh được.

Hắn cũng không keo kiệt, tiểu nha đầu hỏi, hắn đều trả lời tất cả những câu hỏi mà có thể giải đáp.

Được sự giúp đỡ của Lâm Nhất, tổn thất mà Tam Ưng Bảo phải chịu không nhiều thiệt hại như bang Huyết Lang. Thậm chí có nhiều lần Tam Ưng Bảo đã may mắn bình an thông qua những linh trận mà bang Huyết Lang không thoát được, khiến Huyết Lang thỉnh thoảng lại trừng mắt nhìn Lâm Nhất.

Lúc trước hắn ta cho rằng Tam Ưng Bảo chỉ có một mình Lãnh Hương Vân có trình độ Linh văn tạm được, nhưng cũng không thể so sánh với Phó đại sư.

Cho dù tạm thời liên minh, sau khi vào kho báu Lôi Vân, lúc đó đám người Tam Ưng Bảo sẽ tổn thất rất lớn. Khi tiến vào khu vực trung tâm của kho báu, Tam Ưng Bảo sẽ có chênh lệch với bang Huyết Lang, không thể chống lại họ.

Bây giờ xem ra đã bị Lâm Nhất làm hỏng.

“Dừng lại”.

Khi mọi người đang định bước lên bậc thang để lên bục cao ở phía trước, mặt Phó đại sư chợt biến sắc, ông ta dùng tay ra hiệu cho tất cả thành viên bang Huyết Lang đằng sau dừng lại.

“Phụ thân, phía trước có gì đó kì lạ, mọi người cẩn thận một chút”.

Lãnh Hương Vân nhíu mày, cũng nhẹ giọng dặn dò.

Trên bục cao, Lãnh Hương Vân và Phó đại sư đều không nhận thấy sự dao động của Linh văn, nhưng trực giác lại mách bảo có gì đó kì lạ, không dám thiếu cảnh giác.

Nhưng ở đây không còn ngã rẽ nào khác, dù nhận thấy được nguy hiểm thì vẫn phải bất chấp tiến tới.

Mọi người chỉ có thể đề cao cảnh giác, cẩn thận đề phòng.

Sau khi mọi người bước lên bục, ở cuối tầm mắt xuất hiện một hành lang rất dài. Họ còn chưa kịp phản ứng, hàng trăm hàng nghìn viên bi thép đột nhiên rơi xuống bục, vừa chạm đất đã nổ tung.

Bùm bùm!

Tiếng nổ lớn như tiếng sét đánh, những viên bi thép phát ra ánh điện chói mắt khiến người ta không mở mắt ra nổi.

Roẹt! Roẹt!

Tiếng xé gió chói tai liên tục vang lên, trong nháy mắt có vô số lưỡi dao mảnh bắn ra từ viên bi thép nổ, xoay tròn cắt vào không khí làm phát ra tiếng roẹt roẹt.

Những lưỡi dao này vô cùng sắc bén, ẩn chứa sức bật kinh người, rất nhiều cao thủ cảnh giới Dương Huyền đứng trước bị cắt đứt đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.