Ta đến từ trên trời, hoa mọc từ trong lòng bàn tay.
Nhất niệm trần tận quang sinh, chiếu phá sơn hà vạn đoá.
Đợi đến khi Lâm Nhất đáp xuống đất, một đóa hoa tiên nở ra từ lòng bàn tay trái, hào quang của nó khiến những hạt bụi tràn ngập trong mỗi một ngóc ngách đều được thần quang chiếu rọi. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Em Là Mệnh Môn Của Tống Tổng2.
Trọng Sinh Quy Phục Tổng Tài Lạnh Lùng3.
Gả Cho Thế Tử Bệnh Tật4.
Trêu Chọc Hôn Nhân=====================================
Hô!
Lâm Nhất tra kiếm vào bao, thở hắt ra một hơi, trong mắt có ánh sao lóe lên.
Kiếm ý thăng cấp đến cảnh giới Bán Bộ Thông Linh, Trần Quang kiếm pháp cũng đã bắt đầu thuận tay hơn rất nhiều, có thể thu phóng tự nhiên theo ý hắn.
Nếu là lúc trước, hắn sẽ không dám tùy tiện diễn luyện kiếm pháp bực này, bởi vì không cách nào khống chế được uy lực của nó.
Khoảnh khắc trần tận quang sinh, những thứ trong tầm mắt, thuộc phạm vi ngàn mét đều hóa thành tro chỉ trong một ý niệm.
Động tĩnh lớn như vậy sẽ kinh động đến toàn thành.
Bá Kiếm và Trần Quang kiếm pháp vốn là hai bộ kiếm pháp hoàn toàn khác biệt. Một cái là bá đạo tuyệt luân, mỗi một chiêu thức đều là sát chiêu kinh thiên. Một cái lại ung dung, không vội cũng không chậm, biến ảo liên hồi, như thơ như họa, thoạt nhìn có vẻ rất dịu dàng, nhưng khoảnh khắc trần tận quang sinh, uy lực lại mạnh hơn gấp nhiều lần so với Bá Kiếm.
Lâm Nhất ngẫm nghĩ, hai loại kiếm pháp này khó mà phân cao thấp, mỗi cái đều có ưu điểm và khuyết điểm của nó.
Nếu kết hợp cả hay sẽ tạo thành kết quả như thế nào?
Hai mắt Lâm Nhất tỏa sáng, hắn bị cách nghĩ của chính mình dọa sợ, nhưng lại có chút động lòng.
Chưa hẳn không thể!
Nếu là lúc trước thì chắc chắn không được, nhưng hiện tại kiếm ý của hắn đã đạt đến cảnh giới Bán Bộ Thông Linh, điều khiển kiếm pháp tinh tế và tỉ mỉ như tơ, có thể nói có một không hai tại Nam Vực.
Ta tẩy sạch duyên hoa của Bá Kiếm tựa như Trần Quang kiếm pháp, từ từ mà đến, có gì không được?
Ta dung hợp Trần Quang kiếm pháp, một kiếm đâm ra, chiếu phá núi sông, có gì không được?
Kết hợp như thế chính là một bước đột phá, cũng là một loại tu luyện kiếm ý. Nếu có thể thông hiểu được đạo lý trong đó, có khi sẽ đột phá kiếm ý cũng nên.
Nghĩ là làm, trong sân, Lâm Nhất tùy ý diễn luyện. Trước tiên, hắn luyện Bá Kiếm, vì không muốn tạo ra động tĩnh quá lớn, hắn không thi triển kiếm ý mà chỉ dùng một luồng chân nguyên.
Bôn Lôi Trảm Điện!
Kinh Hồng Phá Nhật!
Tinh Thần Đại Bạo!
Thân hình Lâm Nhất nhoáng lên một cái, xuất ra liên tục ba chiêu, so với lúc trước, mỗi một sát chiêu của bộ kiếm pháp này vốn dĩ cực kỳ bá đạo, nhưng giờ đã bị hắn trấn áp lại, từ từ mà tới, luồng khí thế kia liên tục bị áp chế.
Đợi đến khi Tinh Thần Đại Bạo được thi triển, áp lực từ kiếm thế đã khiến toàn thân Lâm Nhất đau đớn không thôi.
Đây mới chỉ là một luồng chân nguyên thôi đấy, nếu vận dụng một nửa chân nguyên thì e là cả người sẽ bị nổ tung mất.
Đến khi sát chiêu thứ tư – Triêu Dương Như Hỏa - được thi triển, luồng chân nguyên kia không ngừng co lại, hình thành một viên cầu lửa khủng bố, chiếu sáng toàn bộ sân viện. Mặt đất như được phủ một tầng kim quang, phát sáng rực rỡ.
Ánh lửa chói mắt, hệt như ánh mặt trời buổi sớm mai.