*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tần Dương ở cách Lâm Nhất không xa, sắc mặt lại âm trầm đến đáng sợ. Hắn ta nhìn thấy rõ ràng, Nguyệt Vi Vi sau khi nhìn Lâm Nhất mới cười, những người khác chỉ là tự mình đa tình mà thôi.
Chết tiệt, tên nhóc đó sao lại có diễm phúc lớn như vậy.
Tần Dương tức giận vô cùng, ở Lăng Tiêu Kiếm Các bị sỉ nhục đã đành, đến thành Long Vân lại bị Lâm Nhất đả kích hết lần này đến lần khác.
Đúng là khinh người quá đáng, hắn ta chỉ muốn ra tay với Lâm Nhất, giẫm hắn ở dưới chân ngay lập tức.
Mai hộ pháp nhìn sang Lâm Nhất với ánh mắt tò mò, do dự hỏi: “Lâm Nhất, ngươi rất thân thiết với thiếu nữ kia?”
Lâm Nhất nghe vậy thì ngẩn ra, chuyện này nói thế nào đây.
Hai người xem như đã trải qua sinh tử, cũng đã có tiếp xúc mờ ám, nhưng nàng ta lại như mây như sương mù, không nắm bắt được, rất khó phán đoán.
Đôi khi Lâm Nhất nghĩ, nếu xem lời nói của nàng ta là thật, nói không chừng sẽ bị nàng ta đùa giỡn thê thảm.
Một lúc lâu sau, hắn mới cười gượng: “Xem là vậy”.
Mai hộ pháp cười nói: “Khoan hãy nói chuyện này, vòng tích điểm lượt thứ nhất sắp kết thúc rồi, nếu có cơ hội, ngươi hãy tranh thủ toàn thắng lấy thêm một ít khí Huyền Hoàng”.
Với chiến tích của Lâm Nhất bây giờ, vào vòng trong là chuyện chắc chắn chín phần, điều duy nhất chưa xác định là có thể toàn thắng hay không.
Trước Quần Long thịnh yến, Mai hộ pháp đương nhiên không dám nói những lời này, nhưng sau khi nhìn thấy biểu hiện chân chính của Lâm Nhất, Mai hộ pháp đã có lòng tin với hắn nhiều hơn.
Tiếp tục đối chiến, có lẽ là vì ấn tượng Lâm Nhất dùng một kiếm đánh bại Diêm Lạc Vũ để lại cho mọi người quá sâu sắc.
Cuộc so đấu tiếp theo của nhóm bảy, hễ ai đụng phải Lâm Nhất, hầu như đều lựa chọn nhận thua.
Dù sao đã đến giai đoạn cuối cùng của vòng loại, mỗi người đều có phương pháp của riêng mình, không thể chiến thắng thì tuyệt đối không mạo hiểm.
Còn hoàn cảnh những người bằng hữu của Lâm Nhất thì lại khác.
Cơ Vô Dạ tiến vào vòng trong là điều rất rõ ràng, nhưng tiếc là chiến thắng liên tiếp của hắn ta đã chấm dứt, thua bởi yêu nghiệt hàng đầu xếp hạng mười lăm lần trước, vô cùng đáng tiếc.
Dương Phàm thì khá nguy hiểm, vẫn giữ được hi vọng vào vòng trong, nhưng đã thua đến mấy trận.
Phương Hàn Lạc, nhân tài mới nổi mà lúc trước Lâm Nhất chú ý thì quả không ngoài dự liệu, một đường đột phá trong đại chiến, sau khi thua Dương Phàm thì không thua thêm trận nào nữa, tu vi tăng vọt đến cảnh giới Âm Dương viên mãn.
Đây là một kỳ tài, nhiều người đã chú ý đến hắn ta, vô cùng ngạc nhiên.
Trong Quần Long thịnh yến, những nhân tài đột phá trong đại chiến cũng không ít, nhưng chỉ có người này là không ngừng nâng cao, tu vi tiến bộ vượt bậc, nhanh đến mức khiến người ta sợ hãi.
Lâm Nhất còn nghĩ Dương Phàm chắc chắn sẽ không địch nổi hắn ta trong vòng loại, nào ngờ bây giờ lại chưa có kết quả.
“Hơi lạ, người này đáng ra phải tích lũy bùng nổ mới đúng, từ lâu đã có thể vào trong rồi nhưng lại cố ý mài mòn chính mình trong đại chiến”.
Lâm Nhất âm thầm suy nghĩ, nếu thật sự là vậy thì rất đáng sợ. Hành động có kế hoạch như vậy, hắn ta phải tự tin với thiên phú của mình đến mức nào mới dám thực hiện.
Dù sao cũng là Quần Long thịnh yến, nếu mới đầu vào hắn ta đã gặp phải yêu nghiệt hàng đầu, tiềm lực còn chưa bùng nổ đã bị thương nặng thì bỏ rồi.
Không đúng!
Lâm Nhất kinh ngạc, nói không chừng người này chỉ mong gặp được yêu nghiệt hàng đầu, đối thủ càng mạnh càng có thể kích hoạt tiềm lực của hắn ta, giống như lửa mạnh rèn kiếm vậy.
Ngay lúc này, Lâm Nhất vừa khéo xem được trận đấu của hắn ta, chưa tới mười chiêu hắn ta đã làm đối thủ bị thương nặng.