Tốc độ của họ quá nhanh, mặt mũi ai cũng tràn đầy sát ý, tức giận đùng đùng.
Tiên Vân Chân và Trần Khung chưa kịp nhắc nhở, bốn người này đã lao tới trước mặt ngựa Huyết Long.
Người ra tay đầu tiên giận dữ quát, mặt mày trở nên dữ tợn: “Đi chết đi!”
Bùm!
Nhưng hắn ta vừa dứt lời đã hộc ra một búng máu, ôm ngực quỳ xuống đất, đau tới mức mặt mũi vặn vẹo.
Nhanh quá!
Mọi người nhìn thấy cảnh này đều khiếp sợ, không thể thấy rõ con long miêu này đã ra tay như thế nào.
Đợi đến khi thấy rõ, nó đã lơ lửng trên không trung nhe răng cười, vẻ hung ác thoáng hiện trong mắt nó.
Rắc! Rắc!
Trong khi mọi người đang trợn mắt há hốc mồm, móng vuốt của nó đã vươn hết ra. Chúng lập lòe sắc lạnh, mỏng như cánh ve, nhưng lại cứng cáp như vuốt rồng.
"Cẩn thận!"
Ba người còn lại thấy móng vuốt của ngựa Huyết Long, trên mặt đều lộ ra vẻ hết sức kinh ngạc. Chúng thật sự quá sắc bén, thoáng chốc đã khiến người ta lạnh sống lưng.
Nhưng đã không còn kịp rồi, tốc đó của ngựa Huyết Long quá nhanh. Cái móng vuốt đen kia lóe lên giữa không trung, khiến tầm mắt người ta hoàn toàn không bắt kịp.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt!
Thoáng chốc, trên ngực ba người đã xuất hiện vài vết cào, vết nào vết nấy máu tươi giàn giụa, miệng vết thương sâu thấy xương.
Ở trước mặt của mấy móng vuốt ấy, chân nguyên hộ thể của họ đều y như tờ giấy.
Bịch!
Sắc mặt ba người tràn ngập đau đớn, ngã thẳng xuống đất, muốn đứng dậy nhưng không tài nào làm được.
"Điều này... không thể nào?"
Đám anh tài xuất chúng của giới vực cấp cao đều trợn mắt há hốc mồm. Con long miêu kia một chọi bốn thế mà lại thắng một cách hết sức dễ dàng.
Ngựa Huyết Long mặc kệ vẻ kinh ngạc của đám người kia, cười hì hì rồi đi tới bên cạnh một người.
Nó vươn móng vuốt nhắm thẳng tới túi trữ vật trên eo đối phương, động tác thành thạo đến nỗi khiến người xem trợn tròn mắt.
"Con súc sinh nhà ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Tên bị đánh quỳ xuống đất cuối cùng mặt mày hoảng sợ, vội vàng bảo vệ túi trữ vật trên eo.
Chát!
Ngựa Huyết Long trở vuốt trực tiếp tát một cái, tên kia lập tức đau đến muốn khóc.
Gã nên may mắn ngựa Huyết Long vẫn chưa vươn vuốt, không thì một cái tát ấy thôi đã bay mất nửa đầu rồi.