Bảo vật quá nhiều, Lâm Nhất thu vào túi mà tê cả tay, bỗng nhiên hắn nhìn thấy một miếng ngọc giản phát ra ánh sáng bạc. Ngọc giản toả ánh sáng thần thánh toát ra khí tức cực kì cổ xưa và to lớn. Nó lơ lửng giữa không trung, tràn đầy cám dỗ khiến người ta không cầm được bị hấp dẫn.
“Nguyệt Diệu Thần Quyền!”
Ánh mắt Lâm Nhất lập tức trở nên hưng phấn, nhịp tim bắt đầu đập loạn, hắn vô cùng chắc chắn đây chính là Nguyệt Diệu Thần Quyền.
Vèo!
Lâm Nhất cầm lấy miếng ngọc giản dán lên giữa hai đầu mày, một lượng thông tin khổng lồ lướt qua trong đầu, vẻ mừng như điên chưa từng có hiện lên trên mặt hắn.
Một lúc lâu sau, Lâm Nhất bỏ ngọc giản xuống, trong mắt lộ ra vẻ mừng rỡ.
Quả nhiên là Nguyệt Diệu Thần Quyền, và cũng giống như hắn đã đoán, Nguyệt Diệu Thần Quyền là phần còn thiếu của Nhật Diệu Thần Quyền.
Cả hai kết hợp lại sẽ là Nhật Nguyệt Thần Quyền, Thần Dương Diệu Thiên, Thái Âm Đương Không, nhất quyền xuất Nhật Nguyệt Đồng Huy.
Nó có thể tạo ra dị tượng vô thượng, âm dương vô cực, càn khôn nghịch đảo, đây là một loại võ học trên Tạo Hoá!
Về bản chất, Thương Long Thánh Thiên Quyết cũng không phải là võ học trên Tạo Hoá, cơ duyên trên Tạo Hoá chỉ bảo cốt Thương Long, đây là bảo vật trên Tạo Hoá chứ không phải là võ học.
Nhưng Nguyệt Diệu Thần Quyền này thì khác, nó là võ học trên Tạo Hoá chân chính.
“Hình như võ học trên Tạo Hoá được gọi là võ học Thánh Linh!”
Lâm Nhất thì thào, nét mặt trang nghiêm và chăm chú.
Thánh Linh nghĩa là thần thánh có linh, võ học đạt tới cảnh giới đó không còn đơn giản là thuật tấn công. Nó sẽ ẩn chứa lý luận đại đạo, sinh ra linh tính và phóng thích khí tức thần thánh. Ở thời kì man hoang, những yêu nghiệt và nhân tài kiệt xuất có võ học cấp bậc này sẽ được một số phàm nhân tôn thờ như thần linh.
“Vũ Hạo Thiên, ngươi đúng là người dâng bảo bối cho ta, may mắn này thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi”.
Lâm Nhất hít sâu một hơi, vẻ hào hứng lộ ra nơi khoé mắt, hắn ung dung nói.
Bất ngờ quá nhiều, hắn đã sớm chết lặng.
Nhưng tìm được Nguyệt Diệu Thần Quyền vẫn vượt quá dự đoán của Lâm Nhất, làm cho hắn vô cùng kinh ngạc.
Cuối cùng nửa canh giờ sau Lâm Nhất cũng kiểm kê xong, hắn cảm thấy hơi mệt, có thể thấy số bảo vật mà Vũ Hạo Thiên vơ vét được nhiều không kể xiết.
Có điều đây chỉ là tương đối thôi, nếu Vũ Hạo Thiên có thể thắng Lâm Nhất, hắn ta sẽ thu hoạch được nhiều thứ hơn từ trong túi trữ vật của Lâm Nhất.
Chưa kể đến chí bảo đẳng cấp như roi Tử Diễm Lôi Hoàng, chỉ riêng một đống rượu ngon Long tộc và Thiên Niên Hoả kia đã đủ làm cho hắn ta chấn động.
“Bảo bối quá nhiều cũng phiền thật, mình phải sắp xếp lại mới được, đầu óc hơi rối bời rồi đây”.
Lâm Nhất cười khổ một tiếng, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Nếu nhóm người La Chấn có ở đây và nghe thấy lời này, chắc họ sẽ tức hộc máu mất. Bảo vật của Vũ Hạo Thiên quá nhiều, nhiều đến mức tạo thành một chút hỗn loạn cho Lâm Nhất.
Lâm Nhất phải mất rất nhiều thời gian mới sắp xếp xong, có một sự mạch lạc tương đối rõ ràng.
Đầu tiên là những công pháp và bí thuật của Tử Nguyệt Động Thiên, bao gồm Vô Tướng Ma Quyết đều không cần tu luyện. Còn về thân pháp cấp Đế Giả mà hắn tìm được trong bảo điện Thương Long.
Đối với Lâm Nhất thì vẫn không dùng tới, hắn đã có Kim Ô Cửu Biến, cũng chính là Thập Huyền bộ cuốn Thiên Phách của Trục Nhật Thần Quyết.
Lâm Nhất đã từng quan sát bức hoạ thần tổ Kim Ô, một khi hắn tu luyện Kim Ô Cửu Biến chắc chắn có thể đạt tới cảnh giới cao hơn Thương Long Quỷ Bộ. Có điều, thân pháp này cũng có thể đưa cho ngựa Huyết Long tu luyện. Tuy đây không phải võ học Yêu tộc, nhưng nó có long huyết biến dị, ít nhiều có thể lĩnh ngộ được một phần ý nghĩa.
Còn Nguyệt Diệu Thần Quyền, võ học cấp Thánh Linh trên Tạo Hoá này.
Sau khi bình tĩnh lại, Lâm Nhất phát hiện võ học Thánh Linh này không dễ tu luyện chút nào, không thể làm một lần là xong ngay.
Hắn cần phải tu luyện Nhật Diệu Thần Quyền trước, sau đó tu luyện Nguyệt Diệu Thần Quyền rồi dung hợp cả hai bù đắp cho nhau, từ đó mới có thể lĩnh ngộ được Nguyệt Diệu Thần Quyền hoàn toàn mới.
Không thể nắm giữ ý nghĩa chân chính của Nhật Diệu và Nguyệt Diệu mà đã muốn tu luyện Nguyệt Diệu Thần Quyền, điều này chẳng khác nào nói chuyện viển vông, không có bất cứ khả năng nào.
Nhưng Nguyệt Diệu Thần Quyền lại cực kì quan trọng đối với Lâm Nhất, thậm chí nó còn quan trọng hơn cả việc lĩnh ngộ bảo cốt Thương Long.
“Nắm giữ Nguyệt Diệu Thần Quyền thì sẽ có thể nắm giữ Nhật Nguyệt Thần Kiếm, điều đó sẽ giúp cho sức chiến đấu của mình tăng lên mấy lần trong thời gian ngắn. Dù có gặp nhân tài kiệt xuất của Chiến giới kia cũng chưa chắc không thể thắng...”
Ánh mắt Lâm Nhất chợt loé, trong mắt tràn đầy tia sáng sắc bén.
Đối với nhân tài kiệt xuất của nơi được gọi là mười phương chiến giới này, Lâm Nhất không chỉ muốn có thể nhẹ nhàng rút lui... Nếu không thể thắng, Nguyệt Vi Vi thực sự gặp rắc rối thì chẳng khác gì vô dụng, không cách nào giúp được.