Bọn họ dùng thủ đoạn cực kỳ hèn hạ, còn kêu gào bắt đối phương phải quỳ xuống cầu xin tha thứ, nhưng kết cục lại thảm bại, mất hết danh dự.
Đặc biệt là dạo gần đây, nghe đồn sóng gió đã bắt đầu nổi lên, việc Lâm Nhất đột ngột bị trọng thương quả thật rất quái lạ.
Lần cuối cùng hắn và giới tử Thần U giao đấu, khi đó, hắn vẫn còn rất mạnh, có thể đồng thời thiêu đốt tám đóa hoa Tinh Ma trong khí hải. Theo lý thì dù có bị thương đi nữa, với khí tức mà Lâm Nhất thể hiện lúc đó vẫn đủ để hắn có thể chạy về thành Tứ Tượng mà không gặp phải bất kỳ vấn đề gì.
Nhưng hắn vừa rời khỏi thành Phong Lăng thì lại bị thương nặng đến mức. không có sức đấu nổi một trận, chuyển biến quá mức đột ngột thật sự có rất nhiều điểm đáng ngờ.
€ó người suy đoán, hẳn là nội tình của truyền thừa đứng sau giới tử âm thầm động tay động chân. Tuy rằng chỉ là lời đồn, không có chứng cứ xác thực nhưng vô hình đã tạo thành áp lực lớn đối với mấy người thuộc phe giới tử Thần U.
Nếu Lâm Nhất chết thì xem như may mắn, vì một người chết sẽ vĩnh viễn ngậm chặt miệng.
Hắn chết rồi, trong trận phong ba lần này, người thắng cuối cùng vẫn là ba chiến giới lớn, tuy quá trình có hơi khó coi một chút.
Và đây cũng là lý do mà ba người họ không chút do dự tiến thẳng vào Thương Long Cấm Giới.
Những người khác không phải chịu áp lực lớn như vậy, nên sẽ chần chờ, e ngại bị vây khốn trong đó.
“Trong Thương Long Cấm Giới có không ít cấm khu Sinh Mệnh, theo ta thấy thì có khi hắn đã ép mình đến đường cùng rồi! Dù có thật sự chết cũng sẽ không. để bọn người giới tử Thần U chiếm lợi...”
Ánh mắt giới tử Hoàng Đồ vụt lóe sáng, lẩm bẩm tự nhủ.
Hắn ta nói không lớn nhưng lại có rất nhiều người lên tiếng tán thánh, với tính tình của Lâm Nhất thì đúng là có thể như thế thật.
Hiện tại ai cũng biết Lâm Nhất không chỉ mang trên người bảo cốt Thương Long, mà e rằng bí mật trong túi trữ vật cũng không ít, chỉ riêng môn võ học cấp
Thánh Linh kia cũng đủ để bất kỳ kẻ nào động lòng.
Một khi bắt được Lâm Nhất, hiển nhiên, ba chiến giới lớn sẽ có được thu hoạch cực lớn.
Nhưng Lâm Nhất vốn là một người cao ngạo, chắc chắn hắn không để đám người này chiếm lợi, nên rất có thể hắn sẽ tiến vào cấm khu.
Nghe vậy, sắc mặt Bùi Tuyết kịch biến, nàng ta chợt nhớ ra một việc, đúng là trong Thương Long Cấm Giới có một nơi gọi là cấm khu Sinh Mệnh.
Vèo!
Ngay lập tức, nàng ta nhún người bay vọt lên trời, bất chấp tất cả nhảy vào ngọn lửa trong Thánh Đàn.
"Đáng chết!"
Giới tử Hoàng Đồ sững sờ, rồi nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hắn ta lóe lên tia sáng lạnh.
Bên trumtruyen.vn và truyenfull. com, trumtruyen. vn ăn cắp nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Tên nhóc này đúng là không để người khác bớt lo được, đã là một kẻ sắp chết mà còn muốn liên lụy Bùi Tuyết, khiến hắn ta cũng rơi vào thế bị động.
Hắn ta chớp mắt vài cái rồi quyết đoán phi người đuổi theo, bóng hắn ta xẹt qua một vòng hào quang, xuyên thẳng qua cánh cổng ánh sáng mờ ảo bên trong ngọn lửa. Trong cơ thể Bùi Tuyết có phong ấn một quả Thần Huyết, hắn ta đã đồng ý với một nhân vật lớn tại Côn Luân Giới rằng sẽ mang quả này về.
Nên bất kể thế nào, hắn ta vẫn phải để tâm đến sinh tử của Bùi Tuyết. Vèo! Vèo! Vèo!
Ngay lập tức, một loạt âm thanh xé gió liên tiếp vang lên, từng bóng người vọt thẳng về phía Thương Long Cấm Giới.
Vốn dĩ lời của giới tử Hoàng Đồ đã khiến nhiều người từ bỏ ý định, nhưng hắn †a vừa nói xong lại xông thẳng vào đó, mọi người thoáng sững sờ rồi nhanh chóng bừng tỉnh, tất cả đều cho rằng hắn ta cố ý nói vậy nên cả đám lục tục tranh nhau vào, không muốn bị bỏ lại phía sau.
Trong cấm giới, Lâm Nhất quen tay hay việc, hắn dẫn theo Nguyệt Vi Vi và ngựa Huyết Long xông qua rất nhiều di tích không trọn vẹn, đi đến trước cấm khu kia.
Đây là một cấm khu tuyệt đối, từng ngăn cản bước chân Lâm Nhất, cũng khiến Vũ Hạo Thiên, một kẻ không ai bì nổi, phải bỏ mạng. Vũ Hạo Thiên vốn là người có số mệnh cực cao, vậy mà vẫn không qua nổi, từ đó có thể thấy được cấm khu này có bao nhiêu hung hiểm.
Nơi đây bị sương mù bao phủ, thỉnh thoảng có tia sáng lóe lên, phản chiếu di tích của một chiến trường.
Khắp nơi đều là thi hài người chết, tràn ngập khí tức hoang vu, đổ nát, kinh khủng hơn là ở nơi sâu trong chiến trường có một lực lượng khiến người ta cảm thấy hoảng sợ từ tận linh hồn.
Không thể nào tưởng tượng được rốt cuộc ở sâu trong cấm khu là tồn tại thần bí bực nào, nếu không quá tất yếu, sẽ không một ai bằng lòng tiến vào đó.
“Nơi đây rất nguy hiểm, sợ rằng có vào mà không có ra”, Nguyệt Vi Vi nói rất uyển chuyển, không quá rõ ràng nhưng trên cơ bản chính là “vào đó sẽ chết”.
Lâm Nhất nhìn về phía nàng ta, nói: “Thật ra ta không muốn cô đi theo ta vào đớ..
"Không!"
Nguyệt Vi Vi vội n huynh không thể bỏ lại ta”.
ù có chết ta cũng phải ở cùng huynh, Lâm ca ca,
Nói đến đây, nước mắt nàng ta đã sắp trào ra hốc mắt.
Lâm Nhất thở dài, Cho nên ta cũng không nghĩ vứt bỏ cô. Người ngoài tiến vào đó chắc chắn sẽ phải chết, nhưng nếu là ta thì... có lẽ sẽ còn một đường sinh cơ”.
Chỉ cần không tiến sâu vào cấm khu, Lâm Nhất có một chút lòng tin rằng hắn có thể tồn tại ở đây trong một khoảng thời gian ngắn.
Nơi này là Thương Long Cấm Giới, lúc này hắn đã nhận được truyền thừa mạnh nhất trong bảo điện Thương Long, có nghĩa là nơi đây tương tương nửa cái sân nhà của hắn, nếu so về số mệnh thì ở đây không ai có thể vượt qua được hắn. Nếu bảo điện Thương Long còn, khí linh trong bảo điện có lẽ sẽ âm thầm che chở hắn.
“Lâm ca ca, ta tin huynh, lời của người khác ta không tin, nhưng ta tin huynh, Vị Vi và Lâm ca ca sẽ không chết ở đây”.