Khi mọi người đang sững sờ thì có một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, Lâm Thu Sam và Cố Bắc Huyền đã trở lại sau khi giết yêu thú xong.
Lâm Thu Sam, con cháu dòng chính của Lâm gia, một trong tứ đại tông tộc của Đại Tần đế quốc. Nàng ta xếp hạng ba mươi chín bảng Nhân, không chỉ có gia thế hiển hách, thiên phú hơn người, mà còn có bề ngoài rất xinh đẹp, khá nổi tiếng trong tông môn.
Nàng ta và Cố Bắc Huyền đi song song nhau, cả hai đều có tâm trạng rất tốt. Họ vừa hợp sức giết một con yêu thú Huyền Võ tầng sáu, lấy được một viên đan Kiếm Vân nhị phẩm, đạt được khá nhiều chiến lợi phẩm.
Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cả hai đều khẽ biến sắc.
Đặc biệt là Cố Bắc Huyền, Lâm Nhất dùng một chân giẫm đầu Điền Phi vùi vào đất, mặc dù đối với võ giả cảnh giới Huyền Võ sẽ không đến mức chết, nhưng như thế hơi tàn nhẫn quá.
“Tỷ tỷ, chính tên khốn này đã tát muội một bạt tai!”
Nhìn thấy Lâm Thu Sam xuất hiện, Lâm Yên lập tức đi tới khóc lóc kể lể, nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt đầy thù hằn.
Vừa rồi Lâm Yên dùng tay che nên Lâm Thu Sam chưa thấy rõ, nhưng sau khi nhìn thấy, nàng ta lập tức cau mày, vẻ mặt trở nên hơi khó coi.
Rõ ràng là một tiểu mỹ nhân, thế mà một bên mặt lại bị tát sưng phù lên như đầu heo.
Thấy hai người này đến, Trần Lăng thầm than khổ, lớn chuyện rồi.
Hắn ta vội vàng bước tới, nhỏ giọng cầu xin: “Chung huynh buông Điền Phi ra trước đi. Hai vị này là Lâm Thu Sam và Cố Bắc Huyền, thủ lĩnh của liên minh Viêm Nguyệt và liên minh Quỷ Hoả trong cuộc chiến đồng minh”.
Lâm Nhất im lặng bỏ chân ra.
Trần Lăng thở phào nhẹ nhõm, bất chấp bước về phía Cố Bắc Huyền và Lâm Thu Sam.
“Trần Lăng, hắn có phải là người của liên minh Phá Quân không?”
Cố Bắc Huyền chau mày, giọng hơi lạnh lùng, nếu vừa rồi không có Trần Lăng ở đây, hắn ta chắc chắn sẽ ra tay ngay lập tức, không nể mặt chút nào.
Nhưng dù vậy, nếu Trần Lăng không đưa ra một lời giải thích hợp lí, món nợ này cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Lâm Thu Sam an ủi Lâm Yên, nàng ta im lặng nhìn Trần Lăng, rõ ràng nàng ta cũng đang đợi hắn ta giải thích.
Bầu không khí trở nên kì quái, người của liên minh Quỷ Hoả và liên minh Viêm Nguyệt lặng lẽ tản ra, nhìn đám người Trần Lăng bằng ánh mắt không được tốt lắm. Bốn người liên minh Phá Quân còn lại lập tức căng thẳng.
Chỉ có Lâm Nhất, dưới lớp mặt nạ quỷ, không ai biết hắn đang nghĩ gì.
Trần Lăng cắn môi, không biết nên giải thích như thế nào: “Là bạn của ta, tạm thời bị ta lôi kéo vào liên minh Phá Quân, nhưng chuyện này giải thích hơi rắc rối, không phải như các ngươi thấy đâu”.
“Có lẽ ta nên tự mình hỏi người bạn này của ngươi”.
Lâm Thu Sam lườm Trần Lăng, hiển nhiên là không hài lòng với câu trả lời này, nàng ta bước thẳng về phía Lâm Nhất.
Cố Bắc Huyền đẩy Trần Lăng ra rồi đi theo.
Hai người quan sát Lâm Nhất như muốn nhìn ra manh mối nào đó, nhưng cuối cùng không tìm ra được gì
Lâm Thu Sam trầm giọng hỏi: “Các hạ tên là gì?”
“Chung Vân Tiêu”.
“Chung Vân Tiêu?”
Lâm Thu Sam và Cố Bắc Huyền nhìn nhau, cả hai đều thấy được vẻ nghi hoặc trong mắt nhau. Họ chưa từng nghe nói về cái tên này.