*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Văn Ngạn Bác nhìn thấy cảnh này thì trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng.
Ông ta với Lăng Tiêu Kiếm Các là kẻ thù một mất một còn, nhưng Huyền Thiên Tông này vẫn luôn đứng ở vị trí là Tông môn mạnh nhất Đại Tần, cũng khiến ông ta nhìn mà ngứa mắt.
Bây giờ Huyền Thiên Tông lại bị mất mặt như vậy thì ông ta không khỏi mừng thầm trong lòng.
“Người này còn mạnh hơn so với tưởng tượng của ta, nhưng nếu dám so sánh Long Tượng Chiến Thể Quyết với ta thì thuần tuý là muốn chết”.
Vẻ mặt công tử Nham Tâm nhìn về phía Lâm Nhất có thêm một chút nghiêm trọng.
Chẳng qua khí thế ngạo mạn thoáng qua nơi đầu mày kia, ít nhiều cũng lộ ra suy nghĩ sâu trong lòng hắn ta, không hề thực sự coi Lâm Nhất ra gì.
Trên chiến đài, dư âm của kiếm ý dần tan đi.
Lâm Nhất tóc dài tung bay, trên gương mặt thanh tú mang theo luồng bá khí khó mà dùng ngôn từ để hình dung.
Trọng tài giật mình, thoáng ngẩn người.
Vậy mà thực sự không rút kiếm, lại còn lấy Long Hổ Quyền để đánh bại Thông Nguyên. Đối thủ này còn nắm được Kim Cương Chiến Thể nữa đó.
Đối với ông ta mà nói, có chút không thể lý giải nổi.
Càng khiến ông ta ngạc nhiên hơn nữa là, Lâm Nhất lại có thể ngộ ra được Chư Thiên Ấn, lấy kiếm hoá thiên.
Đưa mắt tìm khắp trăm quận của cả Đại Tần này, có lùi về một nghìn năm trước đó hay một nghìn năm sau này chưa chắc đã có người có thể làm được đến mức này.
Lấy Phật uy tiến hoá thành Chư Thiên Ấn, rồi lấy kiếm hoá Thiên, rõ ràng là hai mức độ khó hoàn toàn khác nhau.
Cái sau phải khó hơn cái trước không chỉ mười lần.
Trên chiến đài thứ tám, Thông Nguyên nằm trên đất không dậy nổi, lớp da trên cơ thể đã khôi phục lại trạng thái bình thường. Kim Cương Chiến Thế của hắn ta đã bị Lâm Nhất phá vỡ, nếu không phải vì Chiến Thể này thì vừa rồi cơ thể hắn ta đã phải chia năm xẻ bảy, chết không toàn thây rồi.
“Ở trước mặt ngươi sử dụng Long Hổ Quyền chính là tự tìm đường chết? Xem ra không hẳn là như vậy…”.
Lâm Nhất nhìn về phía đối phương, bình tĩnh nói.
Vừa rồi, khi Thông Nguyên sử dụng Long Hổ nhập thể hòng đánh bại mình đã từng nói, dám sử dụng Long Hổ Quyền trước mặt hắn ta thì chỉ có đường chết.
Nhưng bây giờ, ai thua ai thắng, nhìn là biết.
“Tài nghệ không bằng người, ta không có gì để nói. Chẳng qua, ngươi hà tất phải sỉ nhục ta? Cho dù ngươi có được lọt vào vòng trong thì đã sao? Không phải vẫn khó mà tránh được cái chết sao, thắng được một mình ta thì có tính là gì. Gặp phải công tử Tần Vũ, gặp phải công tử Dạ, gặp phải công tử Nham Tâm, gặp phải công tử Vân Chân của Huyền Thiên Tông ta, có người nào sẽ tha cho ngươi chứ?”
Thông Nguyên giãy dụa muốn ngồi dậy, đáy mắt lộ vẻ không cam tâm, nghiến răng nghiến lợi nói.
Xoẹt!
Trên chiến đài, Lâm Nhất bỗng nhiên cảm thấy có bốn tầm mắt sắc bén và lạnh như băng bắn về phía mình.