Sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, cố gắng khống chế lực lượng Long Tượng, cẩn thận rèn luyện thân thể.
Không ngờ là tu luyện tầng một nhẹ nhàng hơn so với tưởng tượng của Lâm Nhất rất nhiều. Lực lượng phong lôi chạy khắp toàn thân mang đến cảm giác rất ấm áp, cùng với đó, khí lực cũng tăng vọt, khiến hắn cảm thấy cực kỳ dễ chịu.
Thú vị thật, xem ra Long Tượng Chiến Thể Quyết của ta cũng không thua kém quá nhiều.
Nghĩ đến đây, Lâm Nhất càng thêm to gan, hắn lại để cho khí lực sôi trào, bắt đầu thả sức luyện hóa lực lượng phong lôi.
Theo sự vận chuyển của tâm pháp Thương Long Cửu Biến, lực lượng Long Tượng cổ xưa nhanh chóng chuyển hóa thành lực lượng phong lôi cuồng bạo.
Lâm Nhất tu luyện liên tục, theo đó, thân thể hắn cũng không ngừng tiến bộ, tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng, mỗi một tế bào đều được rót vào lực lượng phong lôi và bắt đầu có sự lột xác cực lớn.
Thời gian cứ thế trôi qua, bất giác đã hai canh giờ.
Lực lượng phong lôi tích lũy trong cơ thể Lâm Nhất đã đạt đến giới hạn, có tiếng nổ mạnh liên tục vang lên, hệt như Thương Long gào thét, khí huyết sôi trào.
Giữa cuồng phong gào thét, mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, cùng với đó, điện quang màu tím bao phủ khắp người hắn, có tiếng sét vang vọng. Rõ ràng là tiếng sét gần ngay trước mắt, nhưng lại như từ chín tầng trời giáng xuống, ẩn chứa uy áp lớn lao, làm cho người ta hãi hùng khiếp vía.
Lâm Nhất mở mắt, sâu trong mắt có vô số đốm sáng lóe lên hệt như những ngôi sao phát nổ, rực rỡ và chói lóa.
Thương Long Cửu Biến – Biến thứ nhất!
Giữa màn sét chớp nhoáng, hắn đột nhiên nhảy vọt lên tung ra một quyền chứa đựng khí huyết sôi trào như biển.
Ầm!!!
Ba mươi tiếng sét nổ chồng lên nhau giữa không trung, vang vọng khắp mật thất nhỏ hẹp.
Phụt!
Lâm Nhất không đề phòng nên bị chấn đến mức nội thương, hộc máu ngay tại chỗ. Đầu “ông ông” không ngớt, bên tai là âm thanh “ù ù” liên hồi, trước mắt, mọi thứ cứ xếp chồng lên nhau, có cảm giác như trời đất quay cuồng.
Lúc này, sáu giác quan của hắn đã hoàn toàn bị phế bỏ, không nghe được, không thấy được, cũng không cách nào cảm giác tất cả những thứ bên ngoài.
Mãi một lúc lâu sau, Lâm Nhất mới khôi phục được một chút.
Một đấm tung ra, phong lôi nổi dậy, thánh âm như sấm.
Lâm Nhất lau khô vết máu ở khóe miệng, cười khổ không thôi: “Đây cũng là thánh âm sao?”
Không chỉ như thế, trong mật thất nhỏ hẹp, giữa không trung xuất hiện từng gợn sóng màu tím. Đó chính là lực lượng lôi ẩn chứa trong quyền mang, mãi vẫn không tiêu tán được. Mỗi khi va chạm, tia lửa điện lại bắn tung tóe.
“Thương Long Cửu Biến quả thật đáng sợ!”
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia khác thường, thật khó mà tin được, đây chỉ mới là tầng cơ sở mà thôi. Một quyền mà hắn vừa đánh ra cũng chỉ là một góc của núi băng, còn chưa dùng hết toàn lực.
Không biết khi tu luyện đến biến thứ chín sẽ có tác dụng gì.