Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2082



Hắn từ từ tiến đến gần, ánh mắt lộ vẻ đề phòng, không dám lơ là chủ quan.  

Khi sắp đến gần cột đá, Lâm Nhất đột ngột duỗi tay ra, nhanh như chớp chộp lấy giọt máu kia.  

Vèo!  

Nhưng ngay khi hắn ra tay thì một luồng khí tức cực kỳ yếu ớt đột nhiên xộc tới, hệt như rắn độc bổ nhào về phía Lâm Nhất.  

Nhìn như hời hợt, không đáng để sợ hãi, nhưng một khi bị nó công kích thì e là hậu quả cực kỳ đáng sợ.  

Lâm Nhất lập tức cảm thấy căng thẳng, thân thể gần như tránh né theo bản năng.  

Ầm! Ầm! Ầm!  

Nhưng vừa né ra, còn chưa kịp thở thì đã có ba tia sét bổ nhào đến, cái sau càng hung ác hơn cái trước.  

Thế công ác liệt gần đến mức tạo thành áp lực cực lớn cho Lâm Nhất. Tia sét đánh xuống với tần số cực cao, tạo thành rung chuyển dữ dội, khiến máu huyết toàn thân và lục phủ ngũ tạng của hắn cũng dao động theo.  

Nếu thực lực kém một chút, ba tia sét kia còn chưa đến gần thì xương cốt toàn thân đã bị đánh tả tơi. Đợi đến khi chúng giáng xuống, e là sẽ bị đánh thành bột phấn, hóa thành tro tàn ngay tại chỗ.  

Đó là một cao thủ khá đáng sợ.  

Lâm Nhất nghiêm mặt, gặp nguy không sợ mà xoay người, tung ra một quyền.  

Khi năm ngón tay hắn siết chặt, khoảnh khắc đánh ra một quyền, kiếm thế toàn thân cũng ào ào tuôn ra, hóa giải tia sét có tần suất dao động cực lớn kia trong vô hình.  

Rầm!  

Khi quyền mang va chạm vào tia sét, ba cột sét đồng thời bị đánh tan, Lâm Nhấn lập tức lui về sau, từ từ hạ xuống rìa sảnh.   

Vừa ngẩng đầu, hắn liền thấy rõ người đến.  

Xích Xà Tiên Tần An – xếp hạng thứ chín bảng ngoài.  

Vẻ mặt Lâm Nhất lạnh lùng, trong mắt bùng lên sát ý. Thoạt nhìn, một kích vừa rồi của đối phương có vẻ tùy ý, nhưng thực ra cực kỳ âm độc, chỉ cần không cẩn thận, hắn sẽ bị chém nát ngay lập tức, ngay cả xương cốt cũng không còn.  

“Cút đi, giọt máu Thương Long này là của ta!”  

Tần An lạnh lùng lườm Lâm Nhất, cứ như nhìn một con ruồi nhặng, kế đó, hắn ta xoay người, ung dung đi về phía cột đá.  

Thái độ của tên này rất kiêu ngạo, cách nói chuyện thể hiện rất rõ việc hắn ta xem Lâm Nhất chẳng khác nào không khí.  

Và theo như cách nghĩ của hắn ta thì cũng không cần phải che giấu điều đó.  

Vù vù!  

Đột nhiên, một luồng kiếm quang xẹt qua trước người hắn ta, để lại một dấu vết dữ tợn trên mặt đất. Kiếm ý hùng hổ bộc phát duệ khí ác liệt, buộc Tần An phải lui lại.  

Bước chân Tần An thoáng khựng lại, trong mắt lóe lên tia giận dữ rồi nhanh chóng biến mất. Hắn ta ngẩng đầu nhìn. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.