Ngựa Huyết Long bị dọa ngã lăn quay. Tử Điện Ma Long Điểu lười biếng nhắm mắt lại, tỏ vẻ thờ ơ.
Mãi một lúc lâu sau, nó lại lần nữa hí mắt nhìn. Ngựa Huyết Long hoảng sợ rú lên một tiếng rồi xoay người bỏ chạy, vừa chạy vừa quay đầu nhìn, thế là nó lảo đảo một cái rồi ngã khuỵu, lăn lông lốc vài vòng hệt như một con lừa.
Ma Long Điểu liền mở to mắt mà nhìn, trong mắt nó lóe lên vẻ kỳ quái, thầm nhủ: Huyết mạch của tên ngốc này khiến nó cảm thấy có một chút thân thiết, nhưng rốt cuộc đối phương đang định làm gì?
Sau cú ngã trời giáng, ngựa Huyết Long bò dậy thì phát hiện Ma Long Điểu đang nhìn chằm chằm vào mình. Cả người nó lập tức phát run, vội đổi sang hướng khác, nhưng nó phát hiện dù mình có đổi kiểu gì thì ánh mắt của Ma Long Điểu vẫn di chuyển theo nó.
Xong đời, bị phát hiện rồi!
Đến lúc này, tên ngốc này mới nhận ra là đối phương đã phát hiện mình. Đầu óc nó như nổ tung, kế đó, nó cúi thấp đầu, lao thẳng đến.
Ma Long Điểu càng thêm nghi hoặc, cái con… ngựa Huyết Long ngáo ngơ này định làm gì? Chẳng lẽ đầu nó… bị lừa đá thật à?
Bốp!
Đúng lúc này, đột nhiên ngựa Huyết Long phát lực, nó hóa thành một tia lửa điện đỏ thẫm, biến mất khỏi tầm mắt của Ma Long Điểu.
Thời điểm ngựa Huyết Long xuất hiện lần nữa thì nó đã đứng phía sau Ma Long Điểu. Trong mắt nó lóe lên tia sáng lạnh, rồi…
Soạt!
Móng trước lóe lên tia lửa điện màu đỏ chói mắt, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, xé toạc không khí, đá thẳng vào mông Ma Long Điểu.
Bốp! Bịch! Bịch!
Không cách nào hình dung được một cước này nặng bao nhiêu. Một mảng mông lớn đều bị thiêu trụi, khói đen bốc lên. Ma Long Điểu khổng lồ như một quả núi bổ nhào về phía trước, suýt nữa đã sấp mặt.
Ù ù!
Lại một cơn cuồng phong thổi qua, ngựa Huyết Long lao đi như chớp, phút chốc xuất hiện ở trước mặt Ma Long Điểu.
Khửa! Khửa! Khửa!
Nó nhếch miệng để lộ hai hàm răng trắng bóng, tiếng cười đểu cáng không ngừng quanh quẩn bên tai Ma Long Điểu, khiến nó cảm giác như đang bị đùa giỡn.
Rống!
Ma Long Điểu nổi giận, hai mắt nó long lên sòng sọc, điên cuồng gào rú. Mây đen lập tức kéo đến, sấm chớp bủa vây, từng tia chớp xé toạc nền trời, vùng hoang du u ám bỗng chốc trở nên ngột ngạt hệt như tận thế.
Ngựa Huyết Long cười hề hề rồi quay người bỏ chạy.
Ầm!
Tử Điện Ma Long Điểu giang đôi cánh khổng lồ ra, vọt mạnh đến. Thân hình khổng lồ bày ra một mặt cực kỳ tương phản, thoáng chốc, nó đã bay lên trời với tốc độ nhanh như tia chớp, điên cuồng truy đuổi ngựa Huyết Long.
Trên gò núi, Lâm Nhất nhắm hai mắt lại, cuồng phong do đôi cánh khổng lồ kia tạo thành xộc thẳng đến khiến hắn có hơi lảo đảo.
Mãi một lúc lâu sau, trận cuồng phong đáng sợ kia mới dần tan biến.