Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2572



Chân nguyên của hắn liên tục ngưng tụ, nhưng dưới sự nuôi dưỡng dồi dào của linh khí trong tứ phương, Tử Diên kiếm kình đang chảy trong kinh mạch lại càng lúc càng thô chắc, không hề vì ngưng tụ quá độ mà bị bào mòn, đây hoàn toàn là thứ có được dựa vào linh ngọc con số thiên văn.  

Trong quá trình tu luyện này, linh ngọc tứ phẩm chất đống xung quanh hắn dần dần mất đi ánh sáng.  

Tử Diên Kiếm Quyết của hắn từ từ nâng cấp, không ngưng tiến gần đến tầng thứ mười một đỉnh phong trong tình cảnh khô khan này.  

Lại mười ngày nữa trôi qua.

Trong núi hoang cằn cỗi, một thanh niên áo xanh bình thường đang đi trên đường núi, hắn ta đeo một cái bọc trên lưng, trong bọc chứa không ít vật liệu yêu thú.   

Từ đó có thể nhìn ra xuất thân của thanh niên này không cao quý, không gian túi trữ vật cũng cực kì nhỏ.  

Nhỏ đến mức hắn ta phải dùng bọc để đựng vật liệu yêu thú, trên thực tế tu vi của hắn ta cũng chỉ mới Huyền Võ tầng ba.  

“Võ giả tu hành phải ra ngoài rèn luyện mới được. Lần này mình ra ngoài thu hoạch không nhỏ, sau khi về nộp những tài liệu này lên thì chắc sẽ đổi được mấy viên đan dược tam phẩm, đủ để mình đột phá Huyền Võ tầng bốn!”  

Sau khi kiểm kê những gì mình tìm được, trong mắt thanh niên áo xanh lộ ra vẻ phấn khích.  

Hắn ta tên là La Hàn, đệ tử nội môn của một tông môn nào đó gần đây, trong môn cũng được coi là có thiên phú.  

Mới hai mươi tuổi đã đột phá Huyền Võ tầng ba, nếu cố gắng thêm nữa sẽ có hi vọng trở thành đệ tử nòng cốt.  

“Lạ thật, tại sao linh khí ở phía trước lại nồng đậm một cách đáng sợ như thế?”  

La Hàn dừng việc trong tay, đeo bọc lên người, ở cuối tầm mắt hắn ta thỉnh thoảng có tia sáng sắc bén xẹt qua, linh khí dồi dào thổi từ xa đến trước mặt hắn ta vẫn vô cùng đáng sợ.  

Có lẽ linh khí ở ngọn núi chính của tông môn nhà hắn ta cũng không thể so sánh, thậm chí còn thua kém rất nhiều.  

Choang!  

Đúng lúc này, hắn ta lại nghe thấy một tiếng vang thánh thót như thần âm, trong lòng hắn ta lập tức chấn động, tiếng vang đó nghe rất giống với tiếng phượng hót trong truyền thuyết.  

Ầm!  

Sau đó có một ngọn lửa hừng hực phóng thẳng lên như mặt trời mới mọc, cuối cùng biến mất ở chân trời. Trong ngọn lửa vô tận có thể nhìn thấy mơ hồ bóng dáng một con chim thần bay về phía bầu trời xa xăm.  

“Ta đã nhìn thấy gì vậy...”  

Tim La Hàn đập thình thịch, hắn ta nghĩ mình đã gặp được kỳ ngộ, ở đó vừa có một con chim thần bay qua.  

Đi xem sao!  

La Hàn hoàn toàn không thể kiểm soát được sự kích động trong lòng mình, lấy hết can đảm chạy như điên về phía cuối tầm mắt.  

Nửa canh giờ sau, hắn ta càng lúc càng đến gần khu vực kia, linh khí nồng đậm còn sót lại khiến lỗ chân lông trên người hắn ta tự động giãn ra, toàn thân vô cùng thoải mái.  

Nhưng khi hắn ta bước vào khu vực kia lại sợ đến mức không dám tiến thêm một bước.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.