Bất tri bất giác, hắn đã thắng liên tục mười lăm trận.
“Vòng thứ sáu, Lâm Nhất…”
Khi trọng tài đọc lên hai chữ Lâm Nhất, xung quanh đang ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh.
Một khung cảnh kỳ lạ xuất hiện, vô số người dời mắt khỏi những đài Thăng Long khác, nhìn về phía này với ánh mắt nóng bỏng.
Rất nhiều người chưa chiến đấu với Lâm Nhất trong nhóm bốn và nhóm bảy đều có sắc mặt khó coi, thầm than thở.
Bây giờ ai cũng đã biết sức mạnh của Lâm Nhất, mức độ nguy hiểm của cái tên này đã không thua kém gì Tuyệt Trần và Tịch Phong nữa.
“Vòng thứ sáu, Lâm Nhất chiến đấu với Diệp Thanh Phong!”
Sau khi trọng tài nói xong, bầu không khí ở hiện trường lập tức trở nên sôi động, trận chiến này chắc chắn sẽ rất đặc sắc.
Trước mắt Diệp Thanh Phong vẫn đang còn chuỗi thắng, cũng là một tân tú có biểu hiện nổi bật của Tử Nguyệt Động Thiên, tông môn gửi gắm hy vọng rất lớn vào hắn ta.
“Cuối cùng hai người này cũng gặp nhau rồi”.
“Ha ha, trong nhóm bốn và nhóm bảy, ngoài Tuyệt Trần và Tịch Phong, đối thủ thật sự của Lâm Nhất cũng không nhiều, chỉ còn Diệp Thanh Phong và Phương Hàn Lạc nữa thôi”.
“Không biết Tử Nguyệt Động Thiên có còn giữ được thể diện không đây”.
Tiếng bàn tán lọt vào tai, Diệp Thanh Phong thầm cười khẩy, lạnh lùng bước lên đài Thăng Long.
Lâm Nhất cũng nhanh chóng đi lên.
Diệp Thanh Phong nhìn hắn, trong mắt khó nén sự hưng phấn, cười khẩy nói: “Ta đã chờ mong trận chiến này lâu lắm rồi”.
“Nhanh thôi, ngươi sẽ không còn mong đợi nữa”.
Lâm Nhất tuỳ tiện nói.
Hắn còn chưa nói xong, Diệp Thanh Phong đã sa sầm mặt, tiểu tử này có cần phách lối như thế không!
Nhanh thôi, ngươi sẽ không còn mong đợi nữa.
Một câu nói bình thản của Lâm Nhất lập tức khiến hội trường của Quần Long thịnh yến trở nên xôn xao, lời nói này thật sự quá kiêu ngạo.
Hàm ý câu nói này quá rõ ràng, trận chiến này Diệp Thanh Phong chắc chắn sẽ thua, còn thua một cách thê thảm, không dám có suy nghĩ tranh đấu với Lâm Nhất nữa.
Trên người Diệp Thanh Phong lập tức dâng lên khí thế đáng sợ.
Ầm!
Khí thế dâng trào, cuồng phong nổi lên, nước hồ xung quanh đài Thăng Long không ngừng dao động, làn sóng cuộn trào, liên túc gầm thét.
“Bán Bộ Thiên Phách!”
Mọi người thầm thấy ngạc nhiên, tu vi của Diệp Thanh Phong này đã thăng lên Bán Bộ Thiên Phách, trong nháy mắt đã cách Lâm Nhất hai cảnh giới nhỏ.
“Tử Nguyệt Động Thiên che giấu kỹ thật, không ngờ Diệp Thanh Phong lại có tu vi Bán Bộ Thiên Phách, trận chiến này khó cho Lâm Nhất rồi đây”.
“Tu vi chênh lệch quá xa, dù kiếm ý của Lâm Nhất đáng sợ nhưng cũng khá khó xử lý”.
“Suy cho cùng hai người cũng có chênh lệch về tuổi tác, bây giờ Lâm Nhất chỉ mới mười tám, còn Diệp Thanh Phong đã hai mươi bốn tuổi. Diệp Thanh Phong còn xuất thân từ Tử Nguyệt Động Thiên, nền tảng và thiên phú không thể quá tệ được…”