Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2824



Mọi người đều hoảng sợ nhìn về phía đài Thăng Long vỡ tan tành, ngạc nhiên nói không nên lời.  

“Đáng sợ quá đi mất! Sát chiêu của hai người này khiến ta cảm thấy hoàn toàn đủ để giết chết cao thủ Thiên Phách bình thường”.  

“Khi nãy trong lúc tỷ thí rõ ràng Lâm Nhất chiếm lợi thế không ít, không ngờ lại thua”.  

“Ầy, ưu thế về tu vi của Lâm Đào quá rõ ràng, Lâm Nhất không thể đánh ngã hắn ta bằng một đòn, thì chắc chắn Lâm Đào sẽ chiến thắng, nền tảng của Nam Hoa Thất Anh quá vững chắc”.  

Trên khán đài dần vang lên tiếng xì xào bàn tán, rất nhiều cường giả thế hệ trước đều thấy rõ ràng, thầm tiếc nuối thay cho Lâm Nhất.  

Phụt!

Lâm Đào rơi xuống từ trên không trung, phun ra một ngụm máu tươi, nham thạch màu vàng trên người hắn ta xuất hiện rất nhiều vết nứt, có máu tươi chảy ra từ trong vết nứt. Rõ ràng trong lúc tỷ thí, Huyền Dương Chiến Thể cũng không hoàn toàn áp chế được uy lực của Thất Sát Quyền.  

“Tự tìm đường chết, cứ muốn ép ta đến bước này!”  

Nét mặt Lâm Đào vừa dữ tợn vừa lạnh lùng, trong mắt tràn đầy sát khí.  

Thương Long Cửu Biến, biến thứ tám!  

Dưới đống đá vụn đang đè lên người Lâm Nhất chợt vang lên tiếng rồng ngâm, sau đó đá vụn tung bay, biến thành tro bụi, trong tro bụi có điện quang chói mắt chớp loé.  

Gần trăm đường long văn Tử Điện đan xen với Thương Long đang vòng quanh trên người Lâm Nhất, Thương Long đi đôi với tiếng rồng ngâm tựa như sống lại.  

Oanh!  

Lôi quang bùng nổ, Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, vô số long văn hội tụ trong quyền mang của hắn, toàn bộ cánh tay phải như biến thành đầu rồng cực kỳ dữ tợn, còn long văn Tử Điện di chuyển bên ngoài cơ thể thì giống như thân rồng khổng lồ, lúc Lâm Nhất duỗi tay vào trong hư không, con rồng cũng khuấy động, làm cho gió mây xuất hiện đầy trời.  

Ầm!  

Cú đấm này nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, Lâm Đào vừa mới rơi xuống đất đã bị đánh bay một lần nữa.  

Rắc!  

Nham thạch trên người hắn ta lập tức vỡ tan, tựa như áo giáp bị đánh vỡ, khi rơi xuống đất, hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, thân thể cũng trở lại giống người bình thường.  

Huyền Dương Chiến Thể bị Lâm Nhất đánh vỡ bằng một quyền.  

“Ngươi thua rồi”.  

Lâm Nhất chắp tay sau lưng, bình tĩnh nhìn đối phương.  

“Không thể nào, sao ta có thể thua trong tay một tân tú như ngươi được, Lâm Đào ta là yêu nghiệt tuyệt thế có khả năng lấy được danh ngạch hạt giống, tranh đấu với Tam Tiểu Vương, ta không thể nào thua ngươi được!”  

Lâm Đào lập tức tỏ vẻ điên cuồng, hoàn toàn không thể chấp nhận kết cục này, hắn ta gào thét, điên cuồng điều động Huyền Dương Quyết.  

Nham thạch vàng vừa vỡ tan lập tức biến thành lưu quang hội tụ lên người hắn ta, hắn ta như đang phát điên, tóc tai rối bù hung hăng lao về phía Lâm Nhất.  

“Kiếm!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.