Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 333



Trong người ta có bí mật mà ngay đến Tử Diên tiền bối cũng không thể phá giải được ư?

Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ kinh ngạc, lẽ nào là chuôi kiếm võ hồn và chín sợi xích thần bí đó sao!

"Mong tiền bối cho biết, trong cơ thể vãn bối rốt cuộc có bí mật gì?"

"Nếu ta đã không nhìn thấy thì đương nhiên không thể nói cho ngươi biết, chuyện này vẫn phải đợi bản thân ngươi sau này tự mình giải đáp", Tử Diên Kiếm Thánh thản nhiên nói.

Lâm Nhất kiềm chế hoài nghi xuống, trầm ngâm nói: "Vậy niềm vui nhiều hơn thất vọng mà người vừa nói khi nãy có ý gì?"

Tử Diên Kiếm Thánh nghe vậy thì cười đáp: "Căn cốt của ngươi không tốt, quả thực không sai, nhưng người truyền thừa mà ta chọn không xem căn cốt, cũng không xem ngộ tính. Ta chỉ nhìn tâm, một trái tim tràn đầy ý chí chiến đấu và có nghị lực vô tận".

Advertisement

"Với tuổi đời hiện tại của ngươi, có thể luyện được Lôi Viêm Chiến Thể đến cảnh giới này đủ để chứng minh tâm học võ đạo của ngươi rồi".

Lâm Nhất chắp tay nói: "Đa tạ tiền bối khen ngợi, nhưng truyền thừa này của tiền bối hình như đã được người khác lấy đi rồi".

"Ừ".

Tử Diên Kiếm Thánh gật đầu nói: "Vạn năm trước, có người xông vào Thanh Dương Giới, muốn luyện hóa cả tòa Thanh Dương Giới, sau khi thất bại đã dùng ý niệm để đột phá phong ấn, đến kiếm chủng chỗ ta lấy đi ba bộ chí bảo".

Advertisement

Vạn năm trước, xông vào Thanh Dương Giới, còn muốn luyện hóa?

Trong lòng Lâm Nhất khẽ chấn động, chuyện này nghe như là đế quân khai quốc của Đại Tần Đế Quốc, không ngờ lại bị ông ta lấy đi.

"Nhưng thứ hắn ta lấy đi đều là vật bên ngoài, có thể khiến thực lực hắn ta bạo tăng, trở thành bá chủ. Nhưng truyền thừa chân chính quan trọng nhất của ta không có được sự cho phép của ta thì hắn ta không thể lấy được", Tử Diên Kiếm Thánh khẽ nói, khiến Lâm Nhất sáng mắt lên.

"Là hộp kiếm sau lưng vãn bối đây sao?"

Tử Diên Kiếm Thánh lắc đầu, rồi lại gật đầu nói: "Có thể nói vậy mà cũng có thể không phải. Hộp kiếm này chính là sau khi ta cố ý làm cho rách nát rồi cho người đưa ra bên ngoài, ta tin cuối cùng người có duyên có được nó nhất định sẽ đến trước mặt ta, cho nên ta thật sự đã đợi ngươi rất lâu rồi..."

Nhìn nụ cười trên mặt đối phương, trong lòng Lâm Nhất giật mình, có vẻ đã hiểu một đường đi tới đây của bản thân tại sao lại nhiều lần nhận được chỉ điểm, thậm chí còn không cần phá giải trận pháp hoa văn trong kiếm các cũng thuận lợi thông qua được tinh tuyền.

Hóa ra tất cả những chuyện này đều có sự giúp đỡ âm thầm của Tử Diên tiền bối.

"Mặc dù nói vậy, ta cũng đã bài bố không ít khảo nghiệm, nếu như ngươi không thể phát hiện ra bí mật của đạo đài, ta cũng sẽ không xuất hiện gặp người. Căn cốt không tốt, ngộ tính không cao đều có thể cứu được, nhưng người vụng về ngu ngốc thì không có thuốc nào cứu được".

Nhìn sự lạnh lùng trên gương mặt của lão giả, và sự coi thường đối với người vụng về.

Thần sắc Lâm Nhất tỏ ra xấu hổ, hắn suýt nữa là đã bỏ đi rồi, cũng may vẫn còn chút lưu tâm.

Đột nhiên nghĩ đến một chuyện, Lâm Nhất hỏi: "Tiền bối mấy vạn năm, thậm chí hơn chục vạn năm trước đã đợi rồi, tại sao đột nhiên lại đưa hộp kiếm ra bên ngoài?"

Lão giả thần sắc ngưng trọng, trầm ngâm nói: "Thời gian của ta không còn nhiều, nếu tiếp tục không đợi được người khiến ta hài lòng thì sẽ phải dùng thân hình tàn hồn để hủy diệt mấy cỗ ma thi này!"

Lâm Nhất nhìn hơn mười cỗ thi thể như người thường trên đồng hoang, đây chính là ma thi sao?

Những thứ nhìn thấy lúc trước, ma hải ngợp trời cũng chính là thi khí tản phát ra từ những cỗ ma thi này...

"Những thi thể này rốt cuộc là cái gì?"

Ánh mắt Tử Diên Kiếm Thánh lóe lên vẻ kiêng kị, khẽ nói: "Những thứ này ngươi không cần hỏi, giờ ta sẽ nói cho ngươi biết truyền thừa quan trọng nhất của ta là cái gì".

Xôn xao!

Lão giả mở bàn tay ra, trong đạo đài được tạo nên từ ngọc thạch phun ra từng đợt hào quang. Hào quang ngựng tụ cuối cùng diễn hóa thành một cuốn sách bằng ngọc, chậm dãi trôi về phía Lâm Nhất.

Lâm Nhất giơ tay ra nhận lấy thì thấy bên trên có viết bốn chữ Tử Diên Kiếm Quyết, sắc mặt lập tức toát lên vẻ vui mừng.

Công pháp! Hay chính là kiếm quyết mà hắn cần nhất.

"Đa tạ tiền bối".

"Kiếm quyết này chỉ là một chiếc chìa khóa, một chiếc chìa khóa giúp ngươi sau này có thể luyện hóa hộp kiếm, đợi ngươi thật sự luyện hóa được hộp kiếm có lẽ cũng sẽ biết những ma thi này rốt cuộc là sự tồn tại thế nào, cũng sẽ tự mình hiểu được, trách nhiệm phải đảm đương khi tiếp nhận truyền thừa này của ta..."

Tử Diên Kiếm Thánh không nói nhiều thêm, nhìn về phía Lâm Nhất: "Người muốn ta đưa ngươi ra ngoài hay ngươi tự ra?"

Lâm Nhất vừa định trả lời thì Tử Diên Kiếm Thánh lại nói: "Ta thấy ngươi tự mình ra ngoài sẽ tốt hơn đó, mặc dù ma khí đó đáng sợ nhưng đối với ngươi mà nói, muốn rèn luyện Lôi Viêm Chiến Thể đến cảnh giới hoàn mỹ thì cũng coi như là một con đường ngắn".

"Vậy vãn bối sẽ tự mình ra".

Lão giả đã nói như vậy rồi, đương nhiên Lâm Nhất không thể phản đối.

Chỉ là suy nghĩ thì thấy có chút không đúng lắm, với thực lực của hắn muốn chống đỡ ma khí cũng không dễ dàng gì.

"Ngươi cứ giữ lại miếng Ô Quang lệnh này đi, mặc dù chỉ là bảo khí bình thường nhưng bên trong có một chấp niệm ta khắc vào khi còn sống. Chiến lực của chấp niệm do linh nguyên ngươi cung cấp quyết định, với chấp niệm tu vi của ngươi có lẽ có thể sánh ngang với thực lực của cường giả cảnh giới Huyền Võ... nhưng chỉ có thể thôi động ba lần thôi".

Keng!

Lão giả bấm tay b ắn ra, lệnh bài Ô Quang được b ắn ra từ trong đạo đài, rơi vào tay Lâm Nhất.

Lâm Nhất có chút đăm chiêu, hóa ra là dùng như vậy, ba lần, đã hoàn toàn đủ rồi.

"Đi đi!"

Tử Diên Kiếm Thánh vung tay, cả tòa đạo đài không chịu khống chế nữa, điên cuồng lùi lại.

Cảnh tượng trước mắt lập tức như đang lướt qua, không ngừng lóe lên.

"Tiền bối".

Lâm Nhất nhìn về phía trước, chỉ thấy tàn hồn của Tử Diên Kiếm Thánh ầm ầm tiêu tan, hóa thành kiếm thế vô tận, hạ xuống mười cỗ ma thi dưới mặt đất.

Ầm!

Kiếm thế bàng bạc tràn ngập trong thiên địa, uy lực hủy thiên diệt địa đó khiến người khác trong lòng cực kỳ chấn động.

Nhưng Lâm Nhất vẫn chưa nhìn thấy hình ảnh cuối cùng thì một cột lốc xoáy xuất hiện, xông thẳng vào trong đạo đài.

Một lát sau, Lâm Nhất xuất hiện tại cửa động dưới lòng đất trước đó, co quắp ngồi dưới đạo đài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.