Trời đất đột nhiên chấn động, một tia chớp xé toạt hư không, giới tử Thần U mở mắt đầu tiên, trong mắt hắn ta b ắn ra tinh quang, duệ khí lan ra bốn phía.
Tu vi của hắn ta tăng trưởng một cách điên cuồng, trước mắt bao người, hắn †a thăng cấp lên Thiên Phách tầng sáu, khi thiên kiếp ngưng tụ, bên trong lôi vân có rất nhiều đóa hoa yêu my động lòng người, trông cự kỳ bắt mắt. Chúng thoắt ẩn thoắt hiện, lộ vẻ kiều diễm động nhân.
“Hoa Tỉnh Mai” Sắc mặt mọi người thay đổi, nhịn không được hô lên một tiếng nghẹn ngào.
Thoạt nhìn, có vẻ như hắn ta muốn hàng phục hoa Tỉnh Ma ngay trước mặt mọi người.
Trong mắt giới tử Thần U lóe lên duệ khí sắc bén, trong lòng hắn ta vẫn luôn có một vết sẹo, đó là Lâm Nhất hàng phục hoa Tinh Ma nhiều hơn hắn ta. Nếu không phải thế thì ngày đó, tên kia chắc chắn không thể dùng một bạt tai để đánh bay hắn ta được.
Tám đóa!
Đây chính là số lượng hoa Tinh Ma có trong cơ thể Lâm Nhất, ánh mắt giới tử Thần U lóe sáng, hắn ta muốn một lần có thể biến số lượng hoa Tỉnh Ma trong cơ thể thành chín đóa.
Đến lúc đó, dù Lâm Nhất có may mắn rời khỏi Thương Long Cấm Giới thì hắn ta cũng có đủ tự tin có thể nghiền áp tên đó.
Nỗi nhục ngày đó sẽ hoàn trả gấp trăm lần! Khu vực Thương Long, quảng trường Thần Điện.
Lâm Nhất đã luyện hóa được hai mươi giọt sương Thần Diệp, rốt cuộc hắn cũng đã vượt qua thiên kiếp Thiên Phách tầng năm của mình, hiển nhiên, sự hung hiểm trong đó không cần phải bàn đến.
Tuy nhiên, thu hoạch lần này khá là khả quan. Ỷ vào nội tình ẩn trong giọt sương Thần Diệp, hắn đã luyện hóa một mạch bảy đóa hoa Tỉnh Ma. Hiện tại, trong ngũ đại khí hải của hắn, mỗi một khí hải đều có ba đóa hoa Tinh Ma đã lơ lửng trong trạng thái tĩnh lặng. Thời điểm những đóa hoa Tinh Ma kia thiêu đốt, chân nguyên sẽ tràn ngập khắp cơ thể hắn.
Vô số hư ảnh cánh hoa từ trong cơ thể hắn lao ra, một đóa hoa Tỉnh Ma cũng để diễn hóa một biển hoa, mười lăm đóa hoa chính là mười lăm tầng biển hoa.
Ầm ầm!
Mười lăm tầng biển hoa chất chồng lên nhau khiến uy áp trên người Lâm Nhất đạt đến tình trạng đáng sợ trước nay chưa từng có, khí tức của hẳn vô cùng kh ủng bố, kh ủng bố đến mức không tưởng.
Giữa biển hoa chất chồng lên nhau, trên người Lâm Nhất tỏa ra tầng tầng hào quang, nếu là người có tu vi không đủ thì e rằng khó mà thấy rõ dung mạo. của hắn.
“Chỉ riêng về tu vi chân nguyên thì ta đã mạnh ít nhất gấp năm lần so với khi ở thành Phong Lăng!”
Lâm Nhất thì thầm tự nói, ánh mắt hắn lóe sáng, sâu trong mắt b ắn ra duệ khí khiến hư không cũng phải run sợ.
Ở thành Phong Lăng, sự mạnh mẽ mà Lâm Nhất bày ra chủ yếu là ở kiếm ý và võ học Thánh Linh. Còn tu vi chân nguyên của hản lại không để lại ấn tượng quá sâu với mọi người, trong mắt nhiều người, Lâm Nhất dựa vào kiếm ý nghịch thiên mới có thể chống lại chân nguyên của giới tử.
Nhưng hiện tại, sau khi đã luyện hóa hai mươi giọt sương Thần Diệp, về nội tình, Lâm Nhất đã hoàn toàn đuổi kịp đám giới tử từ nhỏ được bồi dưỡng bởi vô số tài nguyên.
Thậm chí còn hơn như vậy!
Dù sao thì đây cũng là kỳ vật thiên địa được sản sinh ra từ quả Thần Huyết, dù rằng chỉ là giọt sương mà thôi nhưng sự huyền ảo trong đó cũng vượt xa tưởng tượng của mọi người. Ít nhất thì đủ loại diệu dụng mà giọt sương Thần Diệp mang đến hơn xa so với Thánh Tuyền Linh Trì mà đám giới tử đang ngâm mình.
Bành! Bành! Bành!
Giữa biển hoa chồng chất, Lâm Nhất tùy ý thi triển Nhật Diệu Thần Quyền và Nguyệt Diệu Thần Quyền, mỗi một quyền đều phát ra uy lực kh ủng bố hơn xa lúc trước.
Hắn có thể thi triển một cách nhẹ nhàng, thuận buồm xuôi gió, chân nguyên đồi dào chỉ tiêu hao một lượng cực ít, như chín trâu mất sợi lông mà thôi.
Cả quảng trường Thần Điện không ngừng rung lắc bởi dư âm mà một quyền này mang đến, thậm chí, một vài kiến trúc cổ xưa bị chấn vỡ, xuất hiện vô số vết nứt.
"Thu!"
Sau khi đánh xong, Lâm Nhất cảm giác toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái, không khỏi phát ra một tiếng quát khẽ.
Biển hoa dày đặt tựa như tia chớp chui tọt vào cơ thể hắn, thoáng cái, khí tức kh ủng bố trên người hắn đã biến mất tăm, giữa không trung, hắn bận một bộ thanh sam, lưng đeo hộp đựng kiếm, từng đường nét trên mặt vô cùng tuấn tú, không hề có một chút khuyết điểm nào. Càng nhìn càng lộ vẻ bất phàm, đặc biệt là hai hàng lông mày đầy khí phách, lộ ra khí khái hào hùng.
Cách đó không xa, nhìn thấy cảnh này, Nguyệt Vi Vi cũng thở phào nhẹ. nhõm.
Vừa nãy, thời điểm độ kiếp, Lâm Nhất mạnh mẽ hàng phục bảy đóa hoa Tinh Ma, việc này thật sự rất hung hiểm, khiến tim nàng ta đập liên hồi, nó vẫn mãi
treo ở cổ họng, không cách nào hạ xuống được.
Mắt thấy Lâm Nhất đã có thể dễ dàng khống chế hoa Tinh Ma trong cơ thể, nàng ta bất giác nở nụ cười dịu dàng đến nao lòng.
Vèo!