Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3808: C3808 Thật là tàn nhẫn



Thật là tàn nhẫn!

Giới tử Thần U vậy mà lại bị chặt đứt một tay trước mặt mọi người, miệng vết thương be bét máu khiến người ta hãi hùng khiếp vía.

Lâm Nhất chẳng những đánh bại giới tử Thần U trong vòng ba chiêu, không ngờ còn chặt đứt một tay của hắn ta khiến ai cũng chấn động. Điều này còn giật gân hơn việc hắn ta bị tát, dù sao tát mạnh đến mấy thì cũng chỉ là nhục nhã một lúc mà thôi.

Hơn nữa, thực tế mấy vết thương kia cũng chẳng đáng là gì, hai ba ngày đã có thể khỏi hản, cùng lắm là để lại bóng ma tâm lý thôi.

Nhưng chặt đứt một tay thì hơi đáng sợ, vết thương ấy gần như không thể lành lại. Dù có nối được cũng phải trả một cái giá rất lớn.

Con người là anh linh của vạn vật, hình dạng cơ thể đã được đắp nặn cố định từ thuở sơ khai, bàn tay, cánh tay, chân, mắt, tai đều tương ứng với những ý nghĩa thâm ảo nhất của thế gian. Tuy là yêu thú, trừ khi có huyết mạch nghịch thiên, chứ không đa số đều phải hóa thành hình người nếu muốn tìm hiểu đại đạo chí cao.

Thiếu mất một cánh tay chẳng những không tiện, còn bị khuyết thiếu đại đạo, chắc chắn không thể đạt được thành tựu quá cao.

Mặc dù hắn ta là giới tửu Thần U, nhưng khi cánh tay bị Lâm Nhất chặt bỏ thì cũng coi như phế đi.

Cảnh tượng máu me tàn nhẫn ấy khiến cho hai giới tử Thiên Càn và Huyền Long giật mình ngơ ngác, đòn sát thủ tính thi triển cũng tan biến. Họ kinh ngạc hét lên một tiếng, không đánh Lâm Nhất nữa mà nhanh chóng bay về phía giới tử Thần U.


Chẳng ai ngờ Lâm Nhất lại có thể đánh bại giới tử Thần U trong ba chiêu, càng không đoán được hắn sẽ to gan như thế, bảo chặt bỏ một cánh tay là chặt luôn!

Bảy giới tử còn lại đều sửng sốt, nghẹn họng nhìn với vẻ khó tin. Đến cả giới tử Đế Vũ thần bí nhất cũng hơi há hốc miệng không thốt nên lời. "Ban nấy là thủ đoạn gì vậy? Kiếm uy mà ngang ngửa với thánh linh?"

€ó giới tử cảm thấy như có một ngọn núi lớn đè nặng trong lòng, mặt mày. nghiêm trọng khế nói.

Đòn đánh kh ủng bố ban nãy của Lâm Nhất đã trực tiếp xé nát thánh linh của giới tử Thần U, nhưng hẳn lại không thi triển ra thánh linh của mình.

Điều này quả thật rất kỳ lạ, có chút không thể hiểu nổi.

Sau đó, họ lại bỗng dưng lắc đầu. Có lẽ là Lâm Nhất đã dùng cách khác, sao kiếm uy có thể ngang ngửa với thánh linh được chứ. Nếu như chỉ mới là uy áp của nó mà đã mạnh đến nỗi sánh ngang được với thánh linh, thì khi thật sự thi triễn sẽ kh ủng bố đến mức nào?

Đây quả thật không tài nào tưởng tượng nổi, chắc chắn là không thể!

Dưới bảo kính Thông Thiên, trưởng lão Kim Tuyệt của Huyền Thiên Tông hoàn toàn thay đổi sắc mặt, kinh ngạc không thốt nổi nên lời. Sau khi tỉnh táo lại, trong lòng chợt tức giận ngập trời, song trước công chúng nên không thể thể hiện ra ngoài, mặt đỏ tía tai gần như vặn vẹo.

Trưởng lão của các môn phái siêu cấp khác cũng kinh ngạc không thôi. Một chiêu ban nãy quá nhanh, quả thật nhanh như chớp, nhoáng cái xuất hiện khiến họ cũng không thấy rõ. Đợi đến khi hoàn hồn lại, cánh tay của giới tử

Thần U đã bị chặt đứt. Họ không kiềm được mà hít ngược một hơi.

Dù sao cũng là giới tử của mười phương chiến giới, đắc tội nhiều quá cũng không tốt.

"Ngươi sao rồi?”

'Thiên Càn và Huyền Long biến sắc, đỡ Thần U đứng lên cầm máu giúp hắn ta.

"Giết... giết hắn, nhất định phải giết hắn!" Giới tử Thần U như hóa điên, hai mắt đỏ ngầu, gào thét. "Tránh ral"

Thiên Càn và Huyền Long còn chưa kịp đáp lại, Lâm Nhất đã ngẩng đầu nhìn sang, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo, quát.


Giờ mới chỉ là bắt đầu mà thôi!

Ban nãy giới tử Thần U tra tấn La Chấn sảng khoái bao nhiêu, Lâm Nhất sẽ trả lại bấy nhiêu, thậm chí là gấp mười! Gấp trăm! Gấp ngàn lần!

Âm!

Sát khí kh ủng bố ập tới khiến cả Thiên Càn và Huyền Long cũng cảm thấy ớn lạnh, trong lòng không khỏi trở nên nặng nề. Tên khốn nạn kia đã chặt đứt một tay của Thần U rồi mà vẫn không muốn dừng tay.

Trong mắt hai người lập tức lộ ra vẻ tức giận, giới tử Thiên Càn mở miệng nói: 'Lâm Nhất, ngươi cũng đừng có mà quá

đáng! Khuyên ngươi hãy có lòng vị tha đi! Đường còn dài, ngươi có dám chắc mình đến đại thế rồi có còn kiêu ngạo được như giờ không?”

Giới tử Huyền Long nóng tính hơn nên dứt khoát chửi: "Tên ôn con nhà ngươi đừng đắc ý sớm. Dù giờ ngươi có kiêu như thế nào, đến Côn Luân cũng chẳng là cái thá gì cả, có cả đống người có thể dạy cho ngươi một bài học. Ta khuyên ngươi cút ngay đi, không thì chẳng ai cứu nổi ngươi đâu!"

Lâm Nhất vẫn tiếp tục chậm rãi bước đến trên mặt nước, kiếm thế rợp trời điên cuồng ngưng tụ lại.

Cứ mỗi bước thì hai kiếm quyết của hắn lại vận chuyển một vòng trong kinh mạch, đợi đến khi Lâm Nhất đi được ba bước, chúng đã vận chuyển được sáu vòng. Kiếm thế dần ngưng tụ đạt tới một mức độ kh ủng bố chưa bao giờ có, vả lại hắn vẫn đang không ngừng bước tới.

Kiếm thế của hắn vẫn đang liên tục ngưng tụ, chẳng hề đáp lại hai người kia, con ngươi thâm thúy quay cuồng sát khí, tóc dài bay múa. Khuôn mặt anh tuấn lạnh lẽo như băng, trong mắt rõ ràng viết giết.


Đây chính là thái độ của hắn!

"Thằng khốn!"

"Lâm Nhất, ngươi muốn dồn giới tử Thần U đến bước đường cùng ư? Ngươi làm như vậy trong trận chiến cuối cùng này cũng chẳng mang lại chỗ tốt gì cho. ngươi đâu!", vẻ mặt hai đại giới tử âm u, nghiến răng nghiến lợi nói.

Bọn họ cảm nhận được một khí thế cực kỳ kh ủng bố từ trên người Lâm Nhất, hắn không ngâm Thánh Tuyền Linh Trì, nhưng lại gặt hái được rất nhiều chỗ tốt trong Thương Long Cấm Giới.

Ba chiêu đã đánh bại giới tử Thần U, hắn vẫn thần bí như trước, quả thật khiến người ta khó lòng đoán được hắn còn có bao nhiêu con bài chưa lật nên trong lòng hai đại giới tử có hơi hoang mang.

"Người ta muốn giết không chỉ riêng mỗi mình giới tử Thần UI"

Lâm Nhất dừng lại, trầm ngâm nói: "Hai người các ngươi cũng phải chết!"

Tam đại giới tử Thần U, Thiên Càn, Huyền Long, không kẻ nào có thể thoát được.

Ngay khi Lâm Nhất nói xong, kiếm thế trên người cũng ngưng tụ đến cực hạn khiến cơ thể hắn khẽ run. Trong người tràn ngập kiếm thế, da thịt cũng như muốn nổ tung, kiếm ý nhiều đến mức dù là cơ thể Thương Long cũng sắp không chịu nổi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.