Nhưng Lâm Nhất lại không ngờ khi hắn nói ra những lời này, cảm xúc của Nguyệt Vi Vi dường như phải chịu một sự đả kích cực lớn, nàng ta gào lên: “Ta không muốn huynh chắn trước mặt ta. Lâm ca ca, huynh đứng sau ta được không, cầu xinh huynh đấy, chỉ lần này thôi. Ta thật sự không nhìn được cảnh Lâm ca ca bị đào đi bảo cốt, trong khi ta không làm được gì cả, ta không muốn huynh chắn trước mặt ta”.
Nàng ta điên cuồng gào thét, lệ rơi đầy mặt. Gương mặt tuyệt thế kia, ngày thường vô cùng tao nhã, tuyệt sắc, nhưng giờ lại không còn sót lại chút gì, nàng ta gào khóc thảm thiết, trông vô cùng bất lực.
Nhưng trong đôi mắt mờ mịt như sương mù kia lại không hề có một chút khiếp nhược nào cả, nàng ta đứng chắn trước mặt Lâm Nhất, không chút hoảng Sợ.
Lâm Nhất ngỡ ngàng, hắn chưa từng nghĩ cô bé vẫn luôn bày ra dáng vẻ mềm mại tựa ánh mặt trời trước mặt mình, cô bé luôn miệng gọi hắn là Lâm ca ca, cũng có một mặt kiên cường như vậy.
Nguyệt Vi Vi nhìn về phía Kim Tuyệt, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, nàng ta hiên ngang nhìn đối phương: “Nếu ông buông tha cho Lâm ca ca, ta sẽ bỏ qua chuyện trước đó ông từng lén lút ra tay với ta. Nguyệt Vi Vi này chỉ cầu ông đừng tổn thương Lâm ca ca mà thôi!”
Không!
Lâm Nhất siết chặt nắm đấm, trong lòng hắn bùng lên sát ý dữ dội. Lão già Kim Tuyệt này đúng là quá mức vô sỉ!
Kim Tuyệt chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ, không hề nhúc nhích, trong lòng ông ta đã sớm có quyết định, găn giọng nói: “Cầu xin ta? Cầu xin ta cũng vô dụng, không đi thì chết cùng hắn luôn đi!”
Âm ầm!
Vừa dứt lời, ông ta liền đánh ra một chưởng, trời sao cũng theo đó mà rung lắc dữ dội. Mọi người đều cảm nhận được một luồng khí tức hủy thiên diệt địa phát ra từ trên người ông ta.
Sức mạnh kia vốn không phải người thường có thể tưởng tượng được.
Vèol
Lâm Nhất bước nhanh lên trước, ôm Nguyệt Vi Vi vào lòng, sau đó xoay người lại. Hắn nhìn thiếu nữ trong lòng mình, khẽ nói: “Thật xin lỗi, muốn ta đứng
phía sau cô, ta làm không được”.
Nhìn thấy cảnh này, Kim Tuyệt mừng rỡ không thôi, thậm chí khóe miệng ông ta vô thức nhếch lên cao, để lộ nụ cười đắc ý.
Nếu Nguyệt Vĩ Vi cản phía trước, ông ta sẽ có rất nhiều kiêng kị, ai ngờ tên nhóc này lại chủ động đưa đến cửa, để lộ lưng cho ông ta.
Đây chẳng khác nào tự tìm đường chết!
Nhưng khi một chưởng của ông ta sắp vỗ vào lưng Lâm Nhất thì đột nhiên một luồng yêu quang xẹt đến, một bóng người ngăn trước hắn, đồng thời đánh ra một quyền.
PHỐC!
Tiếng nổ mạnh vang lên trong hư không, khóe miệng Kim Tuyệt tràn ra tia máu. Ông ta trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, ánh mắt lộ rõ sự kinh ngạc.
Người vừa ra tay yêu khí trùng thiên, hắn ta nhìn về phía Kim Tuyệt, lạnh lùng nói: “Mấy năm nay, Huyền Thiên Tông đúng là ngày càng lộng quyền, ngay cả
tiểu thư nhà ta mà cũng dám động!”
Yêu khí kh ủng bố tràn ngập trên vòm trời Thánh Tuyền Linh Trì.
Tất cả mọi người đều bị người vừa xuất làm kinh ngạc. Không chỉ một quyền đánh bay Kim Tuyệt, mà người này còn khiến ông ta bị thương không nhẹ.
Không chỉ riêng những nhân tài kiệt xuất trên Thiên Lộ kinh ngạc, mà ngay cả các trưởng lão của các tông môn siêu cấp dưới bảo kính Thông Thiên cũng lộ vẻ hoảng sợ, trong mắt bọn họ lóe lên tia khác thường.
Bên dưới, đám tiểu bối không biết thực lực của Kim Tuyệt kh ủng bố đến mức nào, cũng không nhìn ra được cảnh giới của ông ta, nhưng những trưởng lão như bọn họ lại biết rất rõ.
Lại nói, trên thân người kia toát lên yêu khí, đã biểu lộ rất rõ thân phận của hắn ta. Đó là một đại cao thủ của Yêu tộc, thực lực sâu không lường được, hoàn toàn không thua kém những trưởng lão như bọn họ. Một cao thủ như vậy đã đến 'Thiên Lộ từ lúc nào?
“Là hắn?. truyen bac chien
Lâm Nhất buông Nguyệt Vi Vi ra, ngẩng đầu nhìn bóng dáng toát ra yêu quang kia, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc.
Là Trần Tâm ở khu vực Thương Long.
Người này và hắn cũng không thân, chỉ gặp mặt vài lần, cảm thấy đối phương có chút thần bí, nhưng không ngờ thực lực của hắn ta lại kh ủng bố đến mức như vậy, có thể nói là đạt đến trình độ kinh người.
Ngay cả trưởng lão Huyền Thiên Tông cũng lỗ vốn trong tay hắn ta.
Hắn nhìn không thấu cảnh giới của Kim Tuyệt, chỉ thoáng cảm giác được ít nhất là trên Thần Đan.
Đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Vi Vi bừng sáng, nàng ta kinh ngạc nói: “Là tam sư huynh, sao huynh ấy lại đến đây?”
“Tam sư huynh?”, Lâm Nhất tỏ vẻ nghỉ ngờ.
Nguyệt Ví Vi giải thích: “Huynh ấy là đệ tử của cha ta, nhưng ta lén chạy đến đây, đáng lẽ ra không có ai biết mới đúng”.
Lâm Nhất không đáp, e rằng mọi chuyện không đơn giản như Nguyệt Vi Vi nghĩ. Trước đó, hắn cảm thấy Trần Tầm rất quái lạ, rõ ràng là thần bí khó lường, thực lực lại rất mạnh, nhưng chưa từng để mắt đến truyền thừa tại khu vực Thương Long.
Thậm chí, ngay cả truyền thừa trên Tạo Hóa ở bảo điện Thương Long mà hắn ta cũng không màng tranh đoạt.
Khi mới tiến vào Thương Long cấm giới, đối phương đột nhiên tiếp cận hắn, e răng lúc đó là vì nghe được chuyện giữa hắn và Nguyệt Vi Vi nên cố tình đến dò xét hắn đấy...
“Muốn chết!” Tiếng gào thét của Kim Tuyệt đã cắt đứt suy nghĩ của Lâm Nhất, một luồng
khí tức cực kỳ đáng sợ trong cơ thể ông ta phát ra.