Rõ ràng anh ta trả lời rất nghiêm túc, nhưng không hiểu sao, Hướng Tình lại cảm thấy trong giọng điệu của anh ta có vài phần lưu manh.
Quá tha thiết, đến mức khiến tim cô đập mạnh.
Tay cầm ly trà vô thức nắm chặt, hô hấp cũng trở nên không đều.
Đôi gò má cũng hiện lên màu đỏ ửng...
Cô thở dốc một hơi, cách áo sơ mi, cắn một cái thật mạnh lên vai Lục Ly Dã: “Anh có biết đây là đâu không?”
“Đã khóa cửa rồi, em tập trung một chút cho anh!!”
“...”
Anh ta còn không biết xấu hổ chê cô không tập trung?
Lục Ly Dã nâng eo nhỏ của cô, để cô một lần rồi lại một lần, nuốt lấy chính mình thật sâu... Trong đôi mắt đen láy, lửa nóng như đang bùng lên, anh ta trầm giọng hỏi Hướng Tình: “Làm với anh có thoải mái hơn so với Morri không?”
Một tay anh ta nắm cằm Hướng Tình, ép buộc cô đối mặt với ánh mắt sắc bén của mình.
Hướng Tình không ngờ anh ta lại đột nhiên hỏi vấn đề như vậy...
Tần suất trên eo anh ta vẫn không hề thay đổi, vậy mà còn có thể dùng giọng điệu bình tĩnh mà hỏi một việc... như thể đó là chuyện thường tình vậy.
Trái tim Hướng Tình mơ hồ cảm thấy đau đớn!
Cô không biết, lúc Lục Ly Dã hỏi vậy, rốt cuộc là vì quan tâm, hay bởi vì tò mò... Chẳng lẽ chỉ đơn giản là vì tò mò?!
Anh ta cảm thấy mình là loại đàn bà có thể duy trì quan hệ với anh ta và Morri cùng một lúc?!
Mà anh ta, đối với điều này... thật sự không quan tâm?!
Vậy lúc trước, anh ta rốt cuộc có yêu Cao Hướng Tình cô hay không?
Hay là...
Rốt cuộc là yêu cơ thể của cô, hay trái tim cô?!
Hướng Tình thật sự không hiểu nổi người đàn ông trước mặt này!!
Đôi mắt sâu của Lục Ly Dã không hề chớp mà nhìn cô, ngón tay nắm cằm cô ngày càng mạnh: “Nói anh biết!!! Ai khiến em thoải mái hơn!!”
Trong đôi mắt Hướng Tình rõ ràng hiện lên sự thất vọng...
Cuối cùng, cô cắn chặt môi dưới, không lên tiếng.
Nhắm mắt lại, không nhìn anh ta, yên lặng nhận lấy niềm vui thể xác mà anh ta mang đến cho mình... Yêu cùng với thương, cô đã sớm không có tư cách suy xét nhiều như vậy!!
Không nhận được câu trả lời của cô, Lục Ly Dã dường như thật sự hơi tức giận, nên càng ra sức với Hướng Tình.
...
Lần này, chuyện đó cũng không kéo dài lâu lắm.
Không đến nửa tiếng, hai người đã sửa sang quần áo xong xuôi, yên lặng ngồi ngay ngắn trước bàn ăn.
Trong trí nhớ của Hướng Tình, lần này hình như là lần nhanh nhất của Lục Ly Dã, cũng là lần tùy tiện nhất, cảm giác đó giống như là hoàn toàn chỉ vì nhu cầu sinh lý của anh ta.
Mà Cao Hướng Tình cô, cũng giống như một con búp bê tình dục vậy...
Trong lòng Cao Hướng Tình, cảm xúc hỗn độn, lại không biết nên nói đó là cảm giác gì.
“Em... Em phải đi...”
Đoán chừng người bên dưới đã tìm cô đến phát điên rồi!
Cô vốn chỉ định đi toilet, nên cũng không mang theo điện thoại.
“Cao Hướng Tình, ở bên ngoài lăng nhăng với anh, trong lòng cảm thấy rất hổ thẹn sao?”
Nhíu mày, Lục Ly Dã lại hỏi cô.
Trên mặt cũng không có biểu cảm dư thừa gì.
Hướng Tình nặng nề cắn môi, nhìn anh ta, lại phát hiện, mình thật sự là không có cách nhìn ra bất cứ cảm xúc gì thông qua ánh mắt của anh ta, cô hoàn toàn không thể nhìn thấu anh ta.
Do dự, cuối cùng Hướng Tình vẫn ngồi xuống ghế.
“Anh muốn em trả lời thế nào?”
Giọng điệu cô hỏi cũng thản nhiên như vậy.
Lục Ly Dã lơ đễnh nhướn mày, cầm ly nước ấm, theo bản năng đưa cho cô, ánh mắt bao vây cô, mặt không cảm xúc nói: “Anh thích cảm giác làm tình với em!”
Sắc mặt Hướng Tình tái lại, không cầm lấy ly nước mà anh ta đưa: “Cho nên, Lục Ly Dã, mặc kệ là ở đâu, mặc kệ em có thân phận gì?! Chỉ cần anh muốn, là có thể không mảy may quan tâm đến cảm xúc của em, yêu cầu em làm?!”