Luật sư bên Morri tán thành gật đầu: “Vậy cô Tần, tôi hỏi cô, nguyên cáo Cao Hướng Tình tại sao lại không thích cô?”
Tần Lịch Lịch hơi ngập ngừng, mới nói: “Bởi vì trước kia cô ấy và bạn trai tôi cũng từng có mối quan hệ mập mờ!”
“Bạn trai cô?”
Luật sư của Morri nói rồi đưa một tấm ảnh ra trước mặt Tần Lịch Lịch: “Cô Tần, mời cô nhìn rõ, ‘bạn trai’ mà cô nói là người này sao?”
Đây là bức ảnh chụp Tần Lịch Lịch và Lục Li Dã đang cùng đi ra khỏi căn hộ của Lục Li Dã.
Lục Li Dã nhìn trên màn hình chiếu, thấy người trong ảnh là mình, có hơi kinh ngạc, ánh mắt tối đi, môi mím chặt thành một đường thẳng, anh không có một phản ứng thừa nào, chỉ im lặng quan sát hành động của tất cả mọi người trong phiên tòa.
Anh nhận ra, luật sư của Hướng Tình không hề lên tiếng chất vấn đối với bất cứ một chứng cớ nào.
Thậm chí trước lúc đó, cũng chưa từng có ý muốn mời Lục Li Dã lên tòa làm chứng, Lục Li Dã anh là một nhân chứng cực kỳ quan trọng trong sự việc này, mà một luật sư chuyên nghiệp sao có thể bỏ qua lỗ hổng này đây?
Có vấn đề!
Hơn nữa, vấn đề này không nhỏ chút nào.
“Đúng, là anh ấy.”
Tần Lịch Lịch gật đầu.
“Thẩm phán, người đàn ông trong bức ảnh, tên là Lục Li Dã, từng là một điệp viên xuất sắc, cũng chính là “bạn trai” theo lời của nguyên cáo. Còn một điều nữa, cô Tần, theo tôi biết, cô đã mang thai rồi! Có đúng hay không?”
“Đúng! Đứa con là của bạn trai tôi.”
“Cũng chính là anh Lục trong bức ảnh?”
Luật sư lại hỏi tiếp.
“Đúng!”
“Được rồi! Ngài thẩm phán, bây giờ tôi muốn gọi nhân chứng số hai.”
“Cho phép!”
Thẩm phán cho phép.
Luật sư bên Morri thao tác với máy tính trước bàn, một bản giấy tờ chứng minh DNA giữa cha và con hiện lên màn hình.
“Đúng thật như các vị đã thấy, bản kết quả DNA này, chính là của đứa trẻ trong bụng cô Tần và anh Lục, kết quả cho thấy, đứa bé chính là con của anh Lục! Tôi muốn hỏi nguyên cáo Cao một vấn đề, nếu cô đã nói trước đây cô và anh Lục yêu nhau, vậy xin hỏi cô, nếu tình cảm giữa hai bên sâu sắc như vậy, thì tại sao cô Tần lại luôn đứng giữa hai người? Sao cô Tần tại sao lại mang thai con của anh Lục vào đúng lúc này? Vì vậy, ngài thẩm phán, kết luận của tôi là, giữa cô Cao và anh Lục, chỉ là tình cảm ngắn ngủi được biên diễn ra mà thôi, mà tình cảm của cô Cao và anh Morri vẫn không tan vỡ, vẫn chưa đi đến nước phải ly hôn! Hy vọng thẩm phán phán không chấp thuận ly hôn!”
Mọi người bắt đầu bàn luận, tranh cãi...
Lục Li Dã ngồi trên ghế quan sát, lúc đó thật muốn cho luật sư ăn nói hùng hổ này một tràng pháo tay nhiệt liệt!
Bảo sao người ta nói anh ta có thể cãi chết thành sống, vuông cũng bóp được thành tròn, trắng cũng đổi được thành đen!
Quả nhiên, rất khá!
“Luật sư bên nguyên cáo, xin hỏi cô có bổ sung gì không?”
Luật sư Ngô không khẽ hít một hơi, căng thẳng đổ mồ hôi lạnh, từng giọt mồ hôi lăn trên trán, hồi lâu sau...
“Không có, thưa thẩm phán.”
“...”
Kết quả này, Lục Li Dã đã liệu tới, thế nên, không thể hiện có gì bất ngờ.
Nhưng Hướng Tình bên cạnh, có hơi không tin được mà nhìn luật sư chính cô đích thân mời đến: “Luật sư Ngô, cô không có gì cần nói nữa sao?”
“Cô Cao, tình hình này, cô cũng thấy rồi, lần kiện này, chúng ta sẽ thua thôi...”
“Cô không giúp tôi, thì sẽ thua thật đó!”
Tâm trạng của Hướng Tình hơi kích động.
Nếu lần kiện này thua, ít nhất cô phải đợi nửa năm, nửa năm sau cô mới được tố cáo lần nữa.
Nửa năm...
Đối với cô mà nói, đúng là một cơn ác mộng đau khổ nhất trong đời!
Cô không thể thua, cô không thể thua được!
“Cô Cao, không phải tôi không giúp cô, mà là...”
“Thẩm phán, tôi xin được tạm dừng phiên tòa!”
Hướng Tình không đợi luật sư Ngô giải thích, cô bỗng dưng đứng dậy, yêu cầu: “Tôi muốn tạm dừng!”
Thẩm phán nghĩ ngợi một lúc, gật đầu, gõ búa thẩm phán: “Tạm dừng, năm ngày sau tiếp tục thẩm vấn!”
Hướng Tình thở dài một hơi, ngã ngồi lên ghế, cả người như bị rút hết khí lực, gương mặt trắng bệch hơi đáng thương.
Luật sư Ngô và trợ lí của cô thu dọn tài liệu, muốn đi, nhưng bị Cao Hướng Tình giữ tay lại: “Luật sư Ngô, đừng vội đi, chúng ta nói chuyện.”
“...Được.”
Morri sớm đã dẫn luật sư và trợ lí ra khỏi tòa.
Thậm chí, còn không thèm nhìn Hướng Tình một cái.
Hướng Tình và luật sư Ngô vừa ra khỏi tòa, đã gặp Lục Li Dã đợi ở cửa.
Anh tùy ý vắt áo khoác lên vai, lười biếng dựa vào tường, vừa thấy Hướng Tình và luật sư đi ra, vội ngồi thẳng người: “Luật sư Ngô, nói chuyện với tôi!”
Luật sư Ngô hơi khựng lại.
Hướng Tình cũng hơi bất ngờ.
“Quán cà phê yên tĩnh ở đối diện, đi theo tôi!”
Lục Li Dã không giải thích nhiều, bước nhanh về phía trước.
Hướng Tình và luật sư Ngô bốn mắt nhìn nhau, rồi cùng đi theo anh.
Ba người ngồi trong quán cà phê.
Mỗi người gọi một li cà phê, Lục Li Dã liền đi thẳng vào vấn đề.
Ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, nói thẳng: “Luật sư Ngô, nói thẳng với tôi, lần kiện này có thành công được hay không? Nếu không thể, nói với bọn tôi, bọn tôi đổi người!”
“Li Dã...”
Lục Li Dã khoát tay với Hướng Tình: “Giao cho anh!”
Hướng Tình gật đầu, vừa nãy còn không yên tâm, thời khắc này, cô hoàn toàn yên tâm rồi.
Cảm giác mệt mỏi trong người dường như cũng biến mất từng chút một.
Ít nhất, lúc này, cô biết, cô không đơn độc chiến đấu, cho dù tất cả mọi người trên thế gian này không đứng về phía cô, thì còn có Lục Li Dã, anh vẫn luôn ở đây... Hướng Tình nhấp một ngụm cà phê, tuy đắng, nhưng lại rất ngọt.
“Luật sư Ngô, xin trả lời câu hỏi của tôi, lần kiện này thành công được không, thắng được không? Nếu không được, mời cô nói rõ cho tôi biết!”
Thái độ của Lục Li Dã rất kiên quyết.
“Anh Lục, bất kì một vụ kiện nào, dù luật sư có giỏi đến đâu đi nữa, cũng không thể nắm chắc 100% phần thắng! Xin lỗi, vấn đề này, tôi không cách nào cho anh một câu trả lời khẳng định được.”
“Vậy sao?”
Lục Li Dã lạnh lùng thấp giọng cười: “Vậy luật sư Ngô, cô xem lại lương tâm của mình, phiên tòa vừa rồi, cô đã cố gắng hết sức chưa? Nếu cô cố gắng hết sức rồi, kết cục sẽ như vậy sao?”
“Anh Lục, nếu anh thấy vụ kiện này dễ như vậy, sao không tự mình lên?”
Luật sư Ngô hơi tức giận.
“Luật sư Ngô, đưa hợp đồng cho tôi! Bây giờ tôi chính thức thông báo cho cô biết, cô đã bị sa thải rồi!”
Lục Li Dã không hề lưu tình.
“Anh dựa vào cái gì sa thải tôi? Anh không phải là người đại diện của tôi!”
“Chỉ dựa vào việc cô bị đối phương mua chuộc với giá cao, người quản lí của cô đã có thể sa thải cô! Không chỉ sa thải, tôi còn có thể kiện cô lên hiệp hội luật sư! Luật sư Ngô, cô xem lại lương tâm mình, cô có xứng với cái tấm danh thiếp luật sư của mình không!”
Luật sư Ngô vừa nghe thấy lời của Lục Li Dã, sắc mặt lập tức thay đổi, gương mặt đang hồng hào bỗng chốc cắt không một giọt máu.
“Anh ngậm máu phun người!”
“Vậy cô đi kiện tôi tội phỉ báng đi!”
Lục Li Dã “bộp” một tiếng đập tấm danh thiếp cảnh sát của mình lên bàn: “Cảnh sát Lục Li Dã đồn cảnh sát Bắc Thành, luật sư Ngô, tôi bây giờ chính thức khiếu nại cô nhận hối lộ, cô có quyền giữ im lặng, nhưng mỗi câu mà cô nói đều có thể trở thành bằng chứng trước tòa!”
“Được, tôi thừa nhận! Tôi đã nhận tiền hối lộ của anh Morri...”
Hướng Tình và Lục Li Dã nhìn nhau.
“Cảnh sát Lục, tôi nghĩ anh cũng biết Morri là người như nào đúng chứ? Anh ta cho tôi tiền, cũng là nể tôi, nhưng cho dù anh ta không cho tôi một đồng nào, anh cảm thấy tôi dám chống lại một lời của anh ta sao? Tôi có cách nào đây?”
Hướng Tình thở dài: “Tôi hiểu nỗi lòng của cô...”
Loại người hèn hạ như Morri, loại thủ đoạn nào cũng có thể làm ra được.
Lục Li Dã khẽ huých cánh tay của Hướng Tình: “Làm sao đây?”
“Anh đừng làm khó luật sư Ngô.”
“Anh không nói cô ta, anh nói vụ kiện này của em.”
“Mời một luật sư khác?”
Hướng Tình cũng hết cách.
“Mời luật sư khác, Morri cũng sẽ không tha.”
Lục Li Dã nghĩ ngợi, lúc lâu sau, khoát khoát tay với luật sư Ngô: “Được rồi, luật sư Ngô, cô đi đi! Cô đem hợp đồng về đây ký, chuyện này cũng coi như nói rõ ràng rồi!”
“Được! Cảm ơn cảnh sát Lục.”
Luật sư Ngô đứng dậy, vội vàng rời đi.
“Để cô ta đi thật à?”
Hướng Tình khó chịu, đầu cúi xuống dựa vào mặt bàn kính, không còn lực: “Cô ấy là luật sư giỏi nổi tiếng, nếu đến cô ấy cũng không chịu giúp, vậy lần kiện này chẳng phải là thua rồi sao?”
“Ai nói? Không phải em còn có anh sao?”
Lục Li Dã nhẹ nhàng vỗ vỗ gáy cô, tiến lại gần cô: “Sức khỏe em thế nào rồi?”
Chỉ là, lời đó của bác sĩ, vẫn vang lên bên tai cô...
Hướng Tình không nhịn được mà nghĩ kĩ lại, lắc đầu, cố tỏ ra kiên cường: “Em không sao! Chúng ta vẫn nên nói về vụ kiện trước đi!”
“Lý do em kết hôn với Morri, sao không nói cho anh sớm hơn?”
“Em....”
Hướng Tình cắn cắn môi: “Em xin lỗi.”
“Em sợ sẽ trở thành gánh nặng tâm lí của anh?”
“...Ừm!”
“Nhưng bây giờ, gánh nặng tâm lí của anh càng nặng hơn rồi!”
Lục Li Dã hít sâu một hơi: “Nếu em nói cho anh sớm một chút, có lẽ đã không đến bước đường này...”
Bị anh nói như vậy, vành mắt của Hướng Tình không nhịn được mà đỏ lên.
Lục Li Dã thấy vậy, vội an ủi cô: “Anh không có ý trách em!”
Anh thở dài: “Anh biết em là vì muốn tốt cho anh nên mới giấu! Chuyện này chúng ta đều có chỗ không đúng, cho dù gặp phải chuyện gì, cần tin tưởng đối phương, nên nói thật với đối phương! Được không?”
“Ừm, vâng.”
Hướng Tình gật đầu, nhìn anh chăm chú: “Có phải chỉ vì lần bỏ lỡ này, từ nay về sau em đã hoàn toàn mất đi anh không?”
“Sợ rồi à?”
Lục Li Dã cười hỏi cô, búng nhẹ mũi cô, cười gượng: “Để xem em về sau có chịu nhớ không!”
“...”
“Được rồi, xử lý chuyện của chúng ta trước đi, rồi đến chuyện khác!”
Lục Li Dã nói rồi nhấp một ngụm cà phê: “Có một chuyện xin em nhớ rõ, từ nay về sau, em đã không còn luật sư biện hộ rồi.”
“Ý anh là gì?”
Hướng Tình ngây ngốc hỏi anh: “Không phải anh muốn em tự biện hộ đó chứ?”
“Thông minh!”
“...”
“Li Dã, người ta là luật sư giỏi nổi tiếng toàn cầu đó! Biểu hiện xuất sắc của anh ta hôm nay, anh và em đều nhìn thấy, anh xem em thế này, giống đối thủ của anh ta không?”
“Biện luận giỏi thì sao? Thẩm phán đến cùng chỉ tin vào, hai chữ, chứng cứ!”
“Nhưng chúng ta có chứng cứ gì?”
Nhắc đến chuyện này, Hướng Tinh lại thấy hơi thất bại: “Anh cũng thấy rồi đó, bọn họ có chứng cứ thuyết phục, còn có...Tần Lịch Lịch...”