“Nếu không có, nói rõ quản lý nội bộ Cảnh thị rất lộn xộn. Nhất định phải có đủ hiểu biết khách hàng. Lúc này, phòng nghiệp vụ, thư ký và phòng nghiệp vụ cần hợp tác để sắp xếp 1 phần dữ liệu đầy đủ, gửi vào mail tổng tài. Sau đó, thông qua chọn lọc nghiêm khắc, bảo mật gửi dữ liệu cho phòng kế hoạch.”
Nghe xong, Cảnh Thần Hạo không thể không nói, người phụ nữ này rất chuyên nghiệp.
Sau khi đánh giá âm thầm trong lòng, anh nhanh chóng cong lưng, từ sau nhìn lên, như ôm trọn Bùi Nhiễm Nhiễm vào lòng.
“Anh cách xa 1 chút.” Cô đẩy anh 1 cái, ngược lại bị anh nắm được,
“Còn muốn về nhà hay không?” Cảnh Thần Hạo nói 1 câu, Bùi Nhiễm Nhiễm không nói thêm nữa.
Chuột lích lích hai tiếng, enter 2 tiếng, mail được mở ra.
1 phần dữ liệu đầy đủ ở trong mail, Bùi Nhiễm Nhiễm cần chút thời gian liền tìm được thứ cô cần.
Cô gấp về nhà, tay lập tức để lên chuột, mà, tay của Cảnh Thần Hạo vẫn chưa lấy ra khỏi chuột.
Như bị giật điện, cũng như bị sắt nóng làm bỏng, cô lập tức rút tay lại.
Cảnh Thần Hạo nhíu mày, “Nữ nhân, cô sợ tôi?”
“Anh không phải bị bệnh mù mặt sao?” Cô cố ý đánh trống lảng, chuyển chủ đề.
Lời vừa nói xong, cằm cô bị nâng lên. Cô không thích tư thế này, anh ở cao nhìn xuống cô, như 1 vị vua vậy.
- ----------- --------------
“Bùi Dĩ Hàn.” Anh nhìn thẳng cô, cự ly gần quan sát mắt cô.