"Ừm, đương nhiên anh sẽ giúp." Anh ấy nhất định sẽ giúp, đừng để em bé làm người thứ ba của hai vợ chồng.
"Anh nhớ không lầm ngày mai là lễ rượu gì thì phải, em có muốn đi không?" lúc trước vì chuyện đó nên xảy ra vấn đề về rượu.
"Không đi, Thích Thịnh Thiên đi, anh ta dẫn Lâm Tri Hiểu đến chơi." Cảnh Thần Hạo nghĩ đến những lời Thích Thịnh Thiên nói, cảm giác như những gì Thích Thịnh Thiên đang trải qua, không bao lâu sẽ đến lượt anh ta trải nghiệm.
Như anh ta nói rằng gần đây đang cai sữa cho Mật Nguyệt, nhưng vẫn không cai được.
Cai một lần nhiều lắm là ba ngày, hay là anh ta phải tách Lâm Tri Hiểu và Mật Nguyệt ra, trước đó nghĩ rằng sau ba ngày sẽ đỡ nhiều.
Kết quả là Mật Nguyệt vừa nhìn thấy Lâm Tri Hiểu đều khóc oa oa lớn tiếng, không chịu ăn uống gì cả.
Thế là, kế hoạch cai sữa lần nữa lại thất bại.
Cánh tay của anh ta bỗng nhiên đặt vào phần ngực cô, khiến Bùi Nhiễm Nhiễm kinh sợ.
"Chồng ơi, anh làm gì thế?" anh ta sao lại dám chơi trò tập kích, lại ngay cái bộ phận đó nữa!
"Đừng vắt, cũng không được xoa, không được ép, nếu em mà chảy sữa thì sẽ cho anh biết tay!" cô ta sờ vào cánh tay của anh, dùng lực bóp mạnh, "Cảnh Thần Hạo, lấy tay ra!"
"Em đau......"
Quả nhiên, nghe câu nói đó, anh ta liền rút tay lại.
"Vợ, em......lúc trước làm sao cai dứt sữa cho Dương Dương và Noãn Noãn?" anh ta tò mò.
"Các con......anh sao lại hỏi vấn đề này nhỉ? Con vẫn chưa sinh ra, mà anh đã hỏi như thế rồi? Có phải đang nghĩ đến vấn đề lâu dài?" ngực cô ta vừa mới bị anh ta đùa cợt, bây giờ bị căng tức ngực đau nhói.
"Muốn biết" sự hiếu kỳ đơn thuần.
"Lúc xưa công việc bận rộn, không có ý cai sữa cho con, có lúc cả người mệt mỏi, về nhà không muốn cho con bú, em đi pha sữa bột, thế là tự nhiên con cai sữa luôn." Cô ta nhẹ nhàng trả lời, "anh hỏi vấn đề này là vì Thích Thịnh Thiên và Lâm Tri Hiểu sao?"
Cô ta nhớ ra Lâm Tri Hiểu đã từng gọi điện thoại than với cô.
Nhưng mà cô cũng không có cách giúp cô ta, đó là một quá trình ai cũng phải trải qua, lúc đầu có chút không thích nghi.
"Sau này chúng ta bàn tiếp, đi ngủ trước đi." Anh ta cẩn thận giúp cô ta chỉnh góc chăn, sau đó ôm cô tiếp tục ngủ.
Cả ngày hôm thứ hai, Bùi Nhiễm Nhiễm luôn hồi hộp lo lắng, cô ta lo sợ sẽ có chuyện xảy ra trong buổi lễ rượu.
Nhưng mà cho đến tối, cũng không có tin tức chuyện gì xảy ra cả, cô yên tâm nhiều.
Đến tối mới thật sự có chuyện với cô ta, Cảnh Thần Hạo nghiêm khắc nhẹ phê bình cô.
"Sau này đừng có suy nghĩ lung tung, tất cả đều có anh xử lý hết rồi." Anh ta không đành lòng để cô ta sợ, làm gì cũng không vừa ý anh ta?