Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1001



"Đúng, bây giờ tôi cần tìm việc làm, tôi muốn làm việc ở tập đoàn Quý Thị, không biết Quý tổng có cho tôi cơ hội này hay không?"

"E rằng công ty của tôi không chứa được đại tiểu thư như cô." Quý Thiên Từ hừ một tiếng, không hoan nghênh.

Âu Dương Mộng Duyệt bất giác nhướng mày: "Nếu như Quý tiên sinh không đồng ý vậy tôi sẽ đi tìm chị tôi xin giúp đỡ."

"Cô..." Ánh mắt Quý Thiên Tứ chùng xuống, bỗng nhiên anh vươn tay túm chặt lấy cổ tay cô, kéo cô đi, đẩy cửa một phòng họp không người ở bên cạnh, đẩy mạnh Âu Dương Mộng Duyệt vào trong.

Âu Dương Mộng Duyệt vốn đi giày cao gót, bị anh đẩy như vậy liền lảo đảo ngã nhoài trên bàn, cô xoa cổ tay bị Quý Thiên Tứ bóp chặt làm cho đau đớn, tức giận nói: "Quý tiên sinh thô lỗ vô lễ như vậy làm gì thế?"

Quý Thiên Tứ đóng cửa lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô: "Nếu như cô làm phiền An Ninh, tôi có thể tàn nhẫn hơn."

Âu Dương Mộng Duyệt có phần giận dữ nói: "Cô ấy là chị tôi."

"Ở đây không có chị của cô, thân thế của An Ninh đã đủ thảm rồi, cô còn muốn để cô ấy biết gì? Để cô ấy chịu đựng nỗi đau nào nữa, để cô biết mẹ cô ấy bị bố cô bỏ rơi, sinh xong rồi nhảy xuống sông tử vẫn? Những quá khứ cô ấy đã quên đi cô lại còn muốn mang ra dày vò cô ấy sao?" Quý Thiên Tử cao lớn áp sát lại gần, giọng nói vô cùng lạnh lùng.

Âu Dương Mộng Duyệt khẽ nghiêng người ra sau, vì lời nói của Quý Thiên Tứ như thể có sức mạnh vô hình, đẩy cô ra sau, có điều sau lưng cô là bàn, vì thế cô chỉ có thể ngửa nửa người trên ra sau.

"Vậy xin anh hãy cho tôi một cơ hội, cho tôi thời gian một tháng để tôi làm việc ở đây, để tôi có thời gian ở bên chị ấy, được không vậy?" Âu Dương Mộng Duyệt nài nỉ.

"Không được." Quý Thiên Tứ lạnh mặt từ chối.

"Chỉ cần một tháng thôi."

"Một ngày cũng không được."

"Anh cũng đừng ép người quá đáng như vậy, tôi đâu có nói với chị ấy, cũng không là tổn thương chị ấy, tôi chỉ muốn được ở bên chị ấy như những người bạn."

"Không được!" Quý Thiên Tứ không muốn nhìn thấy cô.

"Anh quá tàn nhẫn, ở đời sao lại có người anh như anh chứ?"

"Chính vì tôi là anh trai cô ấy nên tôi càng phải bảo vệ cô ấy." Quý Thiên Tứ lạnh nhạt nói.

"Được thôi, nếu anh không đồng ý cho tôi làm việc ở đây một thang, tôi sẽ tìm cơ hội nói với chị ấy, anh không cản được tôi đâu, trừ khi anh cho tôi một tháng ở bên chị ấy." Âu Dương Mộng Duyệt uy hiếp.

Quý Thiên Tứ quay người lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào cô: "Cô dám uy hiếp tôi?"

"Đúng thế, tôi đang uy hiếp anh đấy, anh có cho tôi một tháng hay không." Âu Dương Mộng Duyệt ngẩng mặt, đối mặt với ánh mắt anh không hề sợ hãi.

Quý Thiên Thứ thực sự hết cách với cô gái này, anh nghiến răng, quay người tiến sát lại gần cô: "Có phải tôi cho cô một tháng, cô sẽ cút xa khỏi tầm mắt của tôi và An Ninh hay không?"

Âu Dương Mộng Duyệt mặt tái mét, lời lẽ của người đàn ông này khiến cô tổn thương, cái gì mà cút chứ? Anh ta thật lạnh lùng, vô tình.

"Đúng." Âu Dương Mộng Duyệt cắn môi, chỉ đành đồng ý, chí ít cô cũng có một tháng, có lẽ sẽ thay đổi được quan điểm của anh.

"Được, tôi cho cô thời gian một tháng tới làm việc bên cạnh tôi, nhưng tôi không cho phép cô tiếp xúc với An Ninh." Quý Thiên Tứ ra điều kiện.

Âu Dương Mộng Duyệt đành phải gật đầu: "Được thôi, tôi đồng ý, tôi chỉ nhìn chị ấy từ xa."

Quý Thiên Tứ muốn để cô hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ nhận người thân này nên đành phải nhẫn nhịn, anh trầm giọng nói: "Mai bắt đầu tính thời gian, cô đã tới bên cạnh tôi làm việc thì tốt nhất hãy chuẩn bị tâm lí, tôi sẽ không để cô làm việc nhàn hạ đâu."

"Anh yên tâm, tôi có kinh nghiệm, tôi có thể xử lý các công việc mà anh giao cho tôi." Âu Dương Mộng Duyệt từ nhỏ được bồi dưỡng để tiếp quản công ty, vì thế rất có kinh nghiệm trong kinh doanh.

Quý Thiên Tứ nhìn cô vài giây: "Vậy thì đã thảo luận xong, một tháng sau tôi không muốn nhìn thấy cô nữa."

Nói xong anh liền quay người bước đi.

Âu Dương Mộng Duyệt vừa bước ra, nhân viên lễ tân vẫn chưa rời đi, cô ấy mỉm cười ngưỡng mộ nhìn cô: "Tiểu thư, thì ra cô tới tìm Quý tổng! Cô và Quý tổng có quan hệ gì vậy?"

"Tôi và anh ta không có quan hệ gì cả." Âu Dương Mộng Duyệt bình tĩnh nói: "Hãy đưa tôi xuống."

Nhân viên lễ tân lập tức lấy thẻ làm việc mở thang mày, mời cô vào trong thang máy.

Nhân viên lễ tây thầm nghĩ, cô nhìn rất rõ ràng, Quý tổng nắm tay cô ấy, dẫn cô ấy vào phòng họp, ở lại trong đó những mười mấy phút!

Từ khi cô ứng tuyển tới đây làm lễ tân tới giờ, vẫn chưa thấy Quý tổng có hành động thân mật với cô gái nào cả.

Có điều, cô lén liếc nhìn Âu Dương Mộng Duyệt, xem ra cũng chỉ có tiểu thư xinh đẹp có khí chất thế này mới xứng với Quý tổng!

Âu Dương Mộng Duyệt cảm thấy rất bất lực, cô không ngờ ra điều kiện với Quý Thiên Tứ lại thương lượng thành đi vào ngõ cụt như vậy, nhỡ may trong vòng một tháng cô không thể thay đổi quan điểm của Quý Thiên Tứ, vậy thì cô sẽ phải thực hiện ước định, vĩnh viễn không bao giờ xuất hiện trước mặt anh ta và Quý An Ninh nữa.

Có điều, cô vẫn có thời gian một tháng! Cô cũng nên lên kế hoạch rõ ràng, dù thế nào cũng phải qua được cửa ải của Quý Thiên Tứ.

Quý Thiên Tứ về lại phòng làm liền gọi điện ngay cho phòng nhân sự, khôi phục lại việc tuyển dụng Âu Dương Mộng Duyệt, bắt đầu từ ngày mai cô ta sẽ là trợ lý của anh.

Tâm tư của Quý Thiên Tứ chưa từng bị cô gái nào làm rối loạn bao giờ, lúc này anh chỉ cảm thấy tâm trạng rối tung, trong đầu toàn là gương mặt uy hiếp của Âu Dương Mộng Duyệt, còn cả đôi mắt kiên cường không khuất phục của cô, rõ ràng là một cô gái yếu đuối nhưng lại cho anh cảm giác rất cứng rắn.

Quý An Ninh ngồi trong phòng xử lý tài liệu, lúc này giám đốc phòng nhân sự lại gọi điện thoại nội bộ báo với cô rằng tiểu thư Âu Dương lần trước ứng tuyển lại được tuyển udngj.

Quý An Ninh nghe giám đốc nhân sự nói vậy liền vui mừng: "Thật sao? Anh trai tôi đích thân gọi điện thoại cho cô sao?"

"Đúng vậy, vừa rồi Quý tổng gọi tới, tôi đã liên hệ với tiểu thư Âu Dương rồi, sáng mai cô ấy sẽ tới làm việc."

"Xem ra anh tôi rất có mắt nhìn người, tôi cũng thấy tiểu thư Âu Dương đó nhất định rất xuất sắc." Quý An Ninh bật cười, đặt điện thoại xuống, cô cũng kìm chế được một lát sau đó liền gỡ cửa phòng Quý Thiên Tứ.

"Anh, anh tuyển lại tiểu thư Âu Dương đó rồi sao? Em biết cô ấy sẽ ổn mà." Quý An Ninh mỉm cười khoanh tay trước ngực nói.

Quý Thiên Tứ trong lòng cười khổ, có khi nào đúng là chị em, có quan hệ huyết thống nên Quý An Ninh mới có thiện cảm với Âu Dương Mộng Duyệt tới vậy.

"Ừ, gần đây công ty có hoạt động lớn, anh cần một trợ lý đắc lực chia sẻ công việc với mình."

"Anh, em sẽ chia sẻ với anh." [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]

"Anh đang nghĩ, em có muốn tới chỗ Vũ Trạch học hỏi không? Nếu như em muốn đi, anh sẽ sắp xếp cho em qua đó học tập một tháng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.