Cung Vũ Ninh nghe thấy âm thanh ở sau lưng, cô không cần quay đầu lại cũng biết là Hạ Hải Dật.
Lữ Đức ở bên cạnh khẽ ghé lại gần cô: "Tiểu thư, Hạ Hải Dật tới rồi."
Cung Vũ Ninh hơi gật đầu, tỏ ý đã biết.
Cuộc đấu thầu bắt đầu, người dẫn chương trình hồ hởi bước lên khán đài tuyên bố một hồi, nói chi tiết lịch sử phát triển của Hồng Long.
Sau đó là tổng tài Hồng Long lên phát biểu, nói xong ông liền bắt đầu diễn giải về kế hoạch đầu tư dự án lần
Ánh mắt Hạ Hải Dật sáng quắc như thú săn mồi, dự án ngày hôm nay, anh ta nhất định phải giành được.
"Lần này chúng tôi nhận được rất nhiều phương án của các đối tác có hứng thú trong thương trường, chúng tôi cũng rất coi trọng, chọn lọc công ty thích hợp hợp tác với chúng tôi."
Sau câu nói này mọi người đều dỏng tai nghe đợi kết quả.
Hạ Hải Dật cũng vậy, trong lòng anh ta rất lo lắng, căng thẳng và cũng sốt ruột.
Anh ta mong ngóng hơn các đối thủ cạnh tranh khác, vì anh ta muốn lấy được dự án của công ty này đề tới ghi công trước mặt ông mình.
"Sau đây, chúng tôi xin tuyên bố công ty trúng thầu, đó chính là..."
"Cuối cùng, chúng tôi đã chọn được một công ty vô cùng thích hợp để hợp tác với công ty chúng tôi, tổng tài tập đoàn Hồng Long đưa mắt nhìn khắp lượt đám đông, cuối cùng nhìn vào vị trí cô gái xinh đẹp nhất, trẻ tuổi nhất ngồi ở hàng đầu tiên.
Ánh mắt ông ta không hề có ý xem thường, ngược lại còn thể hiện hứng thú hợp tác.
Ánh mắt Hạ Hải Dật nhìn theo ánh mắt của tổng tài Hồng Long về phía người cuối cùng được nhìn, anh ta cảm thấy có phần sốt ruột, cảm thấy bất an hơn nữa lại rất mãnh liệt.
Sao có thể như vậy? Anh đã thương lượng xong việc hợp tác với bên Hồng Long rồi? Tại sao lại đột nhiên thay đổi kết quả?
“Trước khi tôi tuyên bố kết quả, tôi xin long trọng chào mừng một người khách từ xa tới."
Cung Vũ Ninh biết sắp nhắc tới cô, điều này khiến cô hơi bất ngờ nhưng cô vẫn mỉm cười chờ đợi.
"Cô chính là tiểu thư Cung Vũ Ninh viên minh châu của Cung Dạ Tiêu tiên sinh, chủ tịch tập đoàn quản trị tập đoàn Cung Thị, công ty tiếng tăm lẫy lừng khắp thế giới, xin nhiệt liệt chào mừng."
Cung Vũ Ninh mỉm cười gật đầu, cô đứng dậy chào hỏi các sếp lớn của các công ty phía sau mình.
Hạ Hải Dật trợn tròn mắt, anh ta vô cùng kinh ngạc nhìn dung mạo của cô gái kia, và cả tên của cô nữa.
Cung Vũ Ninh, ái nữ của Cung Dạ Tiêu, tiểu thư của gia tộc tập đoàn Cung Thị tiếng tăm lừng lẫy.
Sao lại có thể như vậy chứ? Rõ ràng cô ta chỉ là một họa sĩ quèn, bạn gái hiện tại của Hạ Lăng Sơ.
Hạ Hải Dật cảm thấy một luồng khí lạnh trào dâng lan tỏa từ tim tới khắp mình mẩy, anh ta khẽ rùng mình, rõ ràng trong hội trường không khí rất mát mẻ, nhưng anh ta lại làm động tác lau mồ hôi lạnh.
Anh ta đã biết kết quả rồi, công ty trúng thầu lần này chắc chắn là công ty con của gia tộc Cung Vũ Ninh, anh ta mừng hụt một phen, mọi kế hoạch đều tan tành mây khói.
Tuy nhiên, đi kèm với anh ta còn là nỗi sợ hãi khi đã đắc tội đại tiểu thư của tập đoàn Cung Thị, tối qua, nếu Hạ Lăng Sơ không xuất hiện phá hoại vậy thì anh ta đã bắt cóc tiểu thư của nhà họ Cung, nếu như cô ta có mệnh hệ gì, đời này anh ta coi như đi tong.
Có điều mặc dù bây giờ anh ta vẫn chưa làm gì Cung Vũ Ninh, nhưng vẫn có cảm giác bị nhà họ Cung đối phó.
Hạ Hải Dật lập tức nói với thuộc hạ bên cạnh: "Chúng ta đi thôi."
"Hạ tổng, còn chưa tuyên bố kết quả! Chúng ta đợi thêm một lát."
"Đợi gì mà đợi, đâu phải công ty chúng ta trúng thầu đâu, có gì mà phải đợi? Mau đi thôi."
Hạ Hải Dật dẫn theo người của mình lẻn ra ngoài, Lữ Hải công ty con của gia tộc Cung Vũ Ninh lên khán đài ký kết hợp đồng, Cung Vũ Ninh nghe Lữ Đức nói Hạ Hải Dật đã rời đi, cô liền biết, chặn đường của anh ta, Hạ Hải Dật chắc đang thẹn quá hóa giận.
Hạ Hải Dật lúc này đang ngồi trên xe của mình, tâm trạng vô cùng sợ hãi, dự án không còn, Cung Vũ Ninh tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Cô ta không ở trong bệnh viện chăm sóc Hạ Lăng Sơ sao?
Chết tiệt, anh ta thua Hạ Lăng Sơ không phải không có nguyên do, Hạ Lăng Sơ sớm đã ngấm ngầm theo đuổi được tiểu thư của nhà họ Cung, có hi vọng trở thành con rể của nhà họ Cung, có được mối quan hệ này, Hạ Lăng Sơ sau này muốn gì chả được?
Hạ Hải Dật tức giận thét lên một tiếng: "Hạ lăng Sơ, mày thật bỉ ổi."
Lúc này, Cung Vũ Ninh dưới sự hộ tống của Lữ Đức, đi ra khỏi phòng hội nghị, Hạ Hải Dật ngồi trên xe, nhìn cô gái vô cùng quý phái kia, anh ta vô cùng hối hận vì đã không điều tra rõ thân phận của cô.
Nếu như biết rằng cô không phải là một họa sỹ quèn mà là tiểu thư của nhà học Cung, có cho anh ta ăn gan hùm anh ta cũng không dám làm gì cô.
Hạ Hải Dật lập tức muốn làm quen với cô, anh bất giác mặt dày, đẩy cửa bước xuống xe.
Đón Cung Vũ Ninh, cúi đầu khom lưng: "Chào cô, Cung tiểu thư, tôi là Hạ Hải Dật, rất vui được quen biết cô."
Cung Vũ Ninh nghĩ tới thủ đoạn anh ta làm với Hạ Lăng Sơ ánh mắt lại ánh lên vẻ lạnh lùng: "Có việc gì không?"
"Cung tiểu thư, tôi nghe Lăng Sơ nói, cô và Lăng Sơ đang hẹn hò, tôi là anh họ của Lăng Sơ, muốn tới chào cô một tiếng.
Cung Vũ Ninh rất không nể mặt quay người nói: "Tôi không có hứng thú làm quen với anh."
Bên cạnh Hạ Hải Dật có mấy thuộc hạ, còn có cả ban giám đốc của công ty Lữ Đức, lần này Hạ Hải Dật đúng là rất mất mặt.
Hạ Hải Dật không dám có ý kiến gì, lần thăm dò này khiến anh ta hiểu ra rằng, Cung Vũ Ninh chắc chắn đã biết anh là người lần trước lén ra tay.
"Lữ tổng, ngài có thể giúp tôi nói đôi ba lời trước mặt Cung tiểu thư được không." Hạ Hải Dật lập tức cầu cứu Lữ Đức.
"Hạ tổng, tiểu thư của chúng tôi không thích trò chuyện với người ngoài." Lữ Đức cũng thoái thác và nhanh chóng dẫn người của mình đi theo Cung Vũ Ninh.
Sau lưng, Hạ Hải Dật khi quay người, liền tát nhẹ lên mặt mình: "Mình đúng là có mắt không tròng, đắc tội người của gia tộc này."
"Hạ tổng, anh việc gì phải sợ cô gái này, tôi thấy cô ta cũng đâu có lợi hại gì." Bên cạnh Hạ Hải Dật đều là những kẻ ăn hại không hiểu biết như anh ta.
"Anh hiểu gì chứ, thế lực gia tộc sau lưng cô gái đó tuyệt đối không phải tôi có thể đắc tội được, đắc tội rồi thì coi như xong đời."
Cung Vũ Ninh ngồi trên xe, trong lòng cảm thấy cũng như đã trút giận cho Hạ Lăng Sơ, nhưng, kết cục của Hạ Hải Dật còn hơn thế này, nơi anh ta nên đi là nhà giam để chuộc lại tội lỗi mà anh ta đã mắc phải.
"Tiểu thư, cô muốn đi đâu?"
"Đưa tôi về bệnh viện." Cung Vũ Ninh trả lời một câu.
Bây giờ, ngoài vết thương của Hạ Lăng Sơ ra, không có gì có thể khiến cô quan tâm.