Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 38: Không có gì để xem



"Dạ! Con tin tưởng baba nhất định sẽ yêu thương mami giống con vậy." Nhóc con nói xong, chiếc miệng nhỏ hôn lên má anh, Cung Dạ Tiêu bế cậu nhóc lên, cũng không nhịn được hôn liên tiếp lên khuôn mặt nhỏ của nhóc, đây đúng là con trai của anh mà! Cảm giác này thật mãn nguyện mà, tự hào quá đi.

Trong phòng tắm, Trình Ly Nguyệt tắm xong, mặc bộ váy ngủ màu đỏ vang, thân hình một mét sáu mươi lăm của cô, hoàn mỹ đến nỗi như là đo người may cho cô, chỉ là, có phải hơi lộ rồi không vậy nè!

Cô dùng tay che lại, cái cổ chữ V khoét sâu, nửa che nửa hở, càng hiện rõ thân hình hoàn mỹ của cô hơn.

Trời đất! Trình Ly Nguyệt bây giờ mới phiền đây, cô thực sự không muốn mặc bộ đồ này.

Nhưng mà, nếu như bây giờ nói không làm, người đàn ông kia chắc chắn sẽ châm chọc mỉa mai cô, cô không muốn làm rùa rụt cổ trước mặt anh ta, cô phải tiến hành tự đấu tranh tâm lí và an ủi bản thân dữ dội lắm mới dám đi ra.

Nghĩ lại thì loại quần áo này, những ngôi sao và tiểu thư danh giá khác đều mặc như quần áo dạ hội xuất hiện trước công chúng mà! Cô chỉ là mặc trước mặt người đàn ông này thôi mà, có gì mà không được cơ chứ? Hơn nữa, anh ta không phải nói qua rồi sao? Loại phụ nữ như cô, anh ta hoàn toàn không có hứng thú.

Hứ! Cô cũng không thèm để ý anh ta mà!

Trình Ly Nguyệt mở cửa phòng tắm, tự tin bước ra, mái tóc dài vốn bị búi ở phía sau đầu bây giờ xõa xuống, có chút uốn lượn phủ trước ngực, đây là do cô cố ý dồn về phía trước ngực để che phần lộ liễu trước ngực.

Còn người đàn ông đang chơi đùa với con trên giường, khi nghe tiếng của phòng tắm mở ra, anh lập tức ngồi dậy, một đôi mắt sâu hút khó đoán khi nhìn thấy người phụ nữ đi ra từ phòng tắm, lộ ra ánh nhìn thấm sâu khó hiểu.

Chết tiệt mà, không ngờ cô ta mặc áo ngủ mà cũng có thể đẹp tựa người đẹp hấp dẫn bước ra từ tranh sơn dầu, rõ ràng khi mặc âu phục, ngực cô có vẻ khá khiêm tốn, vậy mà lại cao thấp nhấp nhô khiến anh ngạc nhiên đến vậy, hơn nữa, dưới ánh đèn, gương mặt trái xoan nhỏ xinh của cô nằm gọn trong lớp tóc tiên càng hiện rõ sự tinh tế thanh nhã của ngũ quan, phần da thịt lộ ra được màu đỏ vang của chiếc áo tôn lên, càng trắng tựa đá quý phát sáng, tỉ lệ xương thịt phân bổ đồng đều, thân thể yêu kiều, khiến cho cố anh khô khan, có chút thất thần nữa.

"Wow! Mami mặc chiếc đầm này đẹp quá đi!" Nhóc con và baba cùng một mặt, đều nhìn cô đến ngây người.

Trình Ly Nguyệt dưới ánh nhìn như sói lang của anh ta theo bản năng dùng tay che ngực lại, tim vô cớ đập nhanh, liếc về phía anh ta, "Nhìn gì mà nhìn? Chưa thấy qua phụ nữ á!"

Người đàn ông trên giường lập tức toát ra vẻ lạnh lùng hung dữ, đôi mắt dài hẹp đen như đá quý đen lạnh lùng, nhẹ hắng một tiếng, "Cũng không có gì để xem."

Trình Ly Nguyệt nghe xong, ngược lại có chút không phục, "Không có gì để xem thì đừng có xem."

"Baba, mami đi tắm rồi, bây giờ có phải đến lượt baba đi không?" Nhóc con hối thúc, cậu rất muốn ngay lập tức được nằm giữa baba và mami, cảm nhận niềm hạnh phúc của gia đình có ba người.

Cung Dạ Tiêu nhoẻn miệng cười, "Được thôi, baba đi tắm đây."

Trình Ly Nguyệt nhìn thấy anh ta đi vào phòng tắm, cô tự nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, nhìn về phía nhóc con nói, "Mau nằm xuống, đừng có nhảy nữa."

Cậu nhóc lập tức ngoan ngoãn nằm vào trong lòng mami, trong chiếc chăn màu xám viền vàng kim, đôi mắt của cậu nhóc tỏa sáng như sao trên trời, Trình Ly Nguyệt yêu cực, đôi môi đỏ hồn liên tiếp mấy cái lên mặt con, còn cậu nhóc dựa vào mami, cảm nhận sự dịu dàng và hạnh phúc.

Trình Ly Nguyệt khi này dùng chăn quấn kín mít nên bớt chút mắc cỡ rồi, nhưng mùi vị đặc trưng mang hoocmon nam giới tỏa ra từ trong chăn khiến hơi thở của cô có chút hơi loạn nhịp.

Trong từng hơi thở đều là mùi vị thanh thoát đặc biệt của anh ta, cô muốn trốn cũng không trốn được.

Một lát sau, ở phía phòng tắm, một tiếng Xoẹt nhẹ vang lên, Trình Ly Nguyệt biết là anh ta đã tắm xong ra rồi, người cô lập tức căng cứng, có một cảm giác căng thẳng lạ kỳ, tuy ở giữa bị ngăn bởi con trai, nhưng cô vẫn cảm thấy mùi vị nguy hiểm ập đến.

Trời đất!

Cô làm thế nào mà trong vòng một ngày lại tự dâng mình lên giường của người đàn ông này nữa rồi?

Còn lúc này, ở phía còn lại của chiếc giường có cảm giác lún xuống, Trình Ly Nguyệt nhìn thấy anh ta không mặc áo là nằm xuống rồi, anh nằm nghiêng người, mặt đối diện cô.

======

End chương 38

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.