Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 783: Anh muốn kết hôn với em



An Sở Hùng vẫn giữ nguyên tư thế ôm lấy ngực nhìn con trai rời đi trước mặt mình, không ngờ rằng anh lại thấy chết không cứu. Suýt nữa thì ông đã chết rồi, vậy mà anh lại lựa chọn lẳng lặng rời đi, có cần phải lạnh lùng với ông vậy không? Tất cả mọi chuyện đều là vì cô gái kia!

Bởi vì cô ta nên mới khiến con trai ông mất hết lý trí, ông nhất định sẽ dùng mọi thủ đoạn hành hạ cô ta. Hôm nay ông phải chịu đựng những gì thì sẽ trả lại cô ta từng chút một.

Nếu anh đã lật bài ngửa với cha mình, vậy thì không thể ở đây lâu được, cho nên anh muốn đưa theo Tiêu Mộc Diên rời đi. Bởi vì anh biết, An Sở Hùng không nói giỡn, ông ta nhất định sẽ tìm mọi cơ hội để ra tay với Tiêu Mộc Diên. Anh cần có trách nhiệm bảo vệ Tiêu Mộc Diên thật tốt.

Chuyện đầu tiên chính là tìm cho cô một nơi yên tĩnh, để cô ở lại đó, anh phải lập tức tiến hành tìm kiếm, không quan tâm An Sở Hùng sống chết thế nào, bây giờ đối với anh mà nói, người quan trọng nhất chỉ có một, đó chính là Tiêu Mộc Diên.

Vì Tiêu Mộc Diên, anh có thể đối đầu với cả thế giới.

Những chuyện mà trước kia anh không dám làm, bây giờ đều sẽ làm. Trước kia anh nhẫn nhục chịu đựng, nhưng lần đầu tiên anh có chủ kiến và kích động đều bởi vì cô gái này.

Cùng lúc đó, anh mang theo một vài thủ hạ. Anh biết có một số việc cần phải làm, nếu chỉ dựa vào mình anh sẽ không thể bảo vệ tốt cho Tiêu Mộc Diên, vậy thì để đạt được mục đích, chỉ có cách không từ thủ đoạn mà thôi.

Tất cả đều là do cha dạy con, cha thân yêu à.

An Sâm mang theo Tiêu Mộc Diên nhanh chóng rời khỏi nhà họ An. Bọn họ đi tới biệt thự ở vùng ngoại ô. Sau khi sắp xếp xong xuôi cho Tiêu Mộc Diên, An Sâm mới thở phào nhẹ nhõm.

Anh nắm chặt tay Tiêu Mộc Diên: "Em yên tâm, cho dù xảy ra chuyện gì, anh nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt."

Nhưng lúc này, Tiêu Mộc Diên mơ màng mở mắt, nhìn thấy An Sâm, cảm thấy chán ghét nên quay mặt đi chỗ khác, dáng vẻ không muốn sống nữa.

Nhìn trạng thái của cô như vậy, anh thật sự rất đau lòng: "Anh biết hiện tại em cảm thấy rất đau khổ, nhưng chỉ cần em muốn, anh có thể báo thù cho em."

Sau khi nghe thấy lời anh nói, hai mắt Tiêu Mộc Diên đột nhiên sáng lên, sau đó chậm rãi nghiêng đầu nhìn anh: "Anh có biết mình đang nói bậy bạ gì không?"

"Anh biết rất rõ bây giờ mình đang nói gì, anh bằng lòng làm chuyện đó vì em, chỉ cần em có thể mãi mãi ở bên cạnh anh…"

Nhưng Tiêu Mộc Diên cố gắng dùng sức rút tay ra: "Chẳng lẽ anh không nghe rõ lời tôi nói lúc trước sao? Anh biết rõ, tôi không…"

Bỗng anh cưỡng hôn cô, An Sâm lấp kín môi cô lại, cô cố gắng giãy giụa nhưng anh lại càng dùng sức.

Trong quá trình hôn môi còn mang theo một chút điên cuồng, anh muốn dùng hành động nói cho cô biết, trong lòng anh chỉ có cô, nhưng không biết qua bao lâu, Tiêu Mộc Diên từ từ thả lỏng tay.

Lúc này An Sâm cảm thấy rất kì lạ bởi vì cô không phản kháng. Có thể gần đây trải qua quá nhiều chuyện, cô lười phản kháng, cô không nghĩ tới mình lại có thể chấp nhận người đàn ông khác, có lẽ cảm thấy bản thân quá bẩn, cũng không quan tâm bẩn thêm một chút.

Cũng có thể vừa rồi cô quá hoảng sợ, cho nên chưa kịp đẩy ra, chỉ vậy thôi. Không cần suy nghĩ lung tung, cô rất nhanh bình tĩnh lại, vẫn khuôn mặt lạnh lùng nhìn phía trước.

Nhưng An Sâm lại cảm thấy vui vẻ, bởi vì đây là lần đầu tiên anh kích động hôn môi một cô gái, hơn nữa không nghĩ tới Tiêu Mộc Diên lại không phản kháng, nói cách khác trong lòng cô đang chấp nhận anh, con gái luôn nói một đằng làm một nẻo, không muốn thừa nhận sự thật này mà thôi. Qua một thời gian nữa, chỉ cần anh vẫn ở bên cạnh cô, nhất định cô sẽ phát hiện trong lòng mình thật sự có anh, cho nên bây giờ anh nói chuyện cũng không biểu hiện vui mừng ra ngoài.

An Sâm thâm tình nhìn cô: "Anh biết bây giờ em cảm thấy khổ sở lại mơ hồ, nhưng em yên tâm, anh nhất định sẽ cố gắng hết sức bảo vệ em thật tốt. Sẽ không để em chịu bất kì tổn thương nào, chỉ cần em tin tưởng anh, chúng ta sẽ có tương lai."

Sau khi Tiêu Mộc Diên nghe An Sâm nói xong, giống như mình nghe được một câu chuyện cười, sau đó dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn anh, giọng nói khinh bỉ: "Anh biết mình đang nói lung tung gì không? Sao chúng ta lại có tương lai được chứ? Tôi là người đã có gia đình và có con rồi."

Huống chi bây giờ cô còn không chịu nổi bộ dạng chật vật này của mình, anh nói thật lòng thích cô, sao có thể chứ?

An Sâm lại lấy hai tay cô đặt lên vai anh: "Có lẽ em không hiểu rõ tình cảm của anh đối với em, nhưng em hãy tin anh, cho dù xảy ra chuyện gì, anh đều bằng lòng ở bên cạnh em, chỉ cần em cho anh một cơ hội, anh sẽ bảo vệ em thật tốt, anh sẽ cố gắng cho em tất cả những gì em muốn, chỉ cần em nói với anh muốn thứ gì, cho dù là sao trăng trên trời thì anh cũng nghĩ cách hái xuống cho em, chỉ cần em thích."

Trong lòng Tiêu Mộc Diên chỉ cảm thấy bất đắc dĩ.

Người đàn ông này thật lòng yêu mình, không quan tâm tất cả mọi chuyện. Nhưng nghe anh nói vậy, nói cách khác cô thật sự không sạch sẽ, cô đã bị những người đàn ông kia chà đạp, bây giờ cô có thể làm sao đây? Thật ra, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, người đàn ông trước mắt vẫn còn thích mình như thế, ngược lại khiến cô rất cảm động?

Trong lòng cô đã sớm có một người, nhưng bây giờ cô ngơ ngơ ngác ngác, là cái xác không hồn, dáng vẻ này mà anh cũng muốn sao?

"Chắc anh cũng biết gần đây tôi xảy ra rất nhiều chuyện, mà tôi bây giờ không còn là tôi của trước kia, tôi chỉ còn lại một cái xác không hồn, anh cũng muốn sao?" Tiêu Mộc Diên nói ra suy nghĩ của mình.

"Anh muốn!"

Không nghĩ tới An Sâm gật đầu mà không cần suy nghĩ, hơn nữa trông có vẻ vô cùng kích động.

"Nếu em muốn, anh có thể lập tức kết hôn với em, cho dù xảy ra chuyện gì, anh bằng lòng trở thành bờ vai để em dựa vào."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.