Mỗi người phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt dại ra, như thế nào lại có cảm
giác như ngày hôm qua bị lặp lại? Trong vòng 2 ngày thắng liên tiếp 20
trận, đây là cái tốc độ gì? Đây là cái thực lực gì?
Nhìn thấy Bạch Vũ sắp nghênh đón trận tỷ thí thứ 20, mọi người nhịn không được mình đầy hơi lạnh.
Cô nương này mới 16 tuổi, Triệu hoán thú của nàng mới Nhất giai, nàng quả
thực chính là một yêu nghiệt! Bắc La Quận quốc đem một yêu nghiệt như
vậy sung quân đến Đông Nhạc, đầu óc bị vào nước sao?
”Kế tiếp xin mời vị đối thủ tiếp theo của Bạch Vũ chúng ta, Kim hệ Triệu hoán sĩ, Hạ Lâu Trinh!” Lúc này, người điều khiển chương trình cao giọng tuyên bố
vị đối thủ cuối cùng của Bạch Vũ.
Ngồi ở trên chỗ ghế khách quý,
Hoàn Tố Âm khuôn mặt đã hoàn toàn đen cuối cùng lộ ra một tia cười lạnh. Bạch Vũ mỗi một trận thắng, Hoàn Tố Âm liền nhiều hơn một phần nộ khí
trong người, nếu không phải an bài Hạ Lâu Trinh ở trận thứ 20 lên xuất
chiến, Hoàn Tố Âm đã sớm không nhịn được đi lên tiêu diệt Bạch Vũ.
Bạch Vũ ngây người một chút, còn tưởng rằng là cùng tên cùng họ, lấy thực
lực của Hạ Lâu Trinh, làm sao có thể trở thành người đấu cuối cùng.
Nhưng đợi cho đến khi Hạ Lâu Trinh khuôn mặt dữ tợn tiêu sái tiến đến trước
mặt nàng, nàng mới nhận ra đó thật sự là Hạ Lâu Trinh, chẳng qua vài
ngày không gặp, sắc mặt Hạ Lâu Trinh rất không thích hợp, thần tình hắc
khí, còn gầy như que củi, như là sinh bệnh.
”Bá Vương Lục Tích!”
Hạ Lâu Trinh vừa lên đài liền gọi ra Triệu hoán thú của nàng ta. Bá
Vương Lục Tích to lớn như một tòa núi nhỏ xuất hiện trên đài, khí thế bá đạo sắc bén ầm ầm khuếch tán ra, khiến mọi người ở gần lôi đài sợ tới
mức không dám phát ra tiếng.
Bạch Vũ cảm thấy trầm trọng, con Bá
Vương Lục Tích này đã lớn hơn vài ngày trước nhiều lắm, cả thân thể
khuếch tán ra một cố hắc sát khí mạnh mẽ, giống như từ trong thi thể
chồng chất đi ra khiến cho không khí phi thường trầm lặng, mang theo âm
trầm nói không nên lời, giá trị thuộc tính lại khiến người khác cảm thấy khủng bố.
Lực công kích 15, lực phòng ngự 12, sức chịu đựng 13, cơ hồ đã đạt tới đỉnh Triệu hoán thú Nhị giai!
Nếu lúc trước trị số của Bá Vương Lục Tích là như thế này, tiểu Thanh tuyệt đối không có khả năng thắng nó. Hạ Lâu Trinh đây là đã làm cái gì, thực lực bỗng chốc tăng lên nhiều như vậy?
Bạch Vũ còn chưa kịp suy
nghĩ cẩn thận, Hạ Lâu Trinh đã giành trước khởi xướng tiến công: “Bạch
Vũ, ngươi lần trước thiếu chút nữa hủy dung của ta, hôm nay ta phải bắt
ngươi trả lại gấp trăm lần, cái chết của ngươi đã định rồi!”
Một
đoàn khói đặc màu đen mang theo sát ý thị huyết từ trên người Bá Vương
Lục Tích bộc phát ra, giống như đạn pháo ầm vang hướng về phía Bạch Vũ.
Bạch Vũ con ngươi đen hơi co lại,chỉ cảm thấy thân thể lạnh lẽo, giống như
bị hơi thở tử vong vây quanh, hàn ý lạnh lẽo từ đáy lòng tự nhiên phát
sinh, trước mắt lập tức chỉ còn lại một mảnh sương đen.
”Tiểu Thanh!” Bạch Vũ vẫn duy trì bình tĩnh, hô một tiếng.
”Chiêm chiếp -----” Tiểu Thanh ngầm hiểu, đột nhiên di chuyển bên trong màn
sương đen lách đến sau lưng Bá Vương Lục Tích, lao thẳng xuống, phun ra
Liệt Hỏa hừng hực.
Ánh lửa tươi đẹp trong màn sương mù màu đen
như ẩn như hiện, làn da cứng rắn trên lưng của Bá Vương Lục Tích nhất
thời nổ ra những tia lửa lốp bốp, cháy đen một mảnh.
Bá Vương Lục Tích phát ra rống giận cuồng bạo, quay đầu hướng về tiểu Thanh phun ra một làn khói đen khủng bố.
Tiểu Thanh nhanh chóng vỗ cánh vút qua, thân hình khéo léo giống như một đạo hỏa hồng lưu diễm xuyên qua làn khói đen, khói đen đậm đặc giống như
bàn tay khổng lồ vô hình không ngừng khuếch tán, ầm ầm nhào vào trong
khán đài.
Trên khán đài mọi người nhất thời cảm thấy khó thở, cả người vô lực: “Không tốt, khói này có độc!”
Những người ngồi gần lôi đài đều bối rối đứng lên, tất cả đều đứng dậy lui về phía sau, Tiết lão bản vội vàng mang theo người chạy đến đây để xử lý.
Oanh -----
Khói độc của Bá Vương Lục Tích lại không hề tiết chế oanh động đến khán đài
bên kia, trong trường thi đấu nhất thời hỗn loạn, hoàn toàn không có
trật tự.