Bạch Vũ biến sắc, da Tiểu Bạch có thể so với Kim Cương, chỉ có kim khí cứng rắn nhất mới có thể cắt rách, phi đao này lại có thể cắt rách da Tiểu Bạch, thậm chí khiến Tiểu Bạch bị thương, đây là phi đao gì vậy?
Thượng Quan Vân Trần mỉm cười, vươn tay đón lấy, phi đao lại về tới trong tay hắn ta.
Tiểu Bạch nổi giận, đột nhiên xông lên trước.
Phi đao trong tay Thượng Quan Vân Trần lại đánh ra, lần này là 12 thanh cùng bắn ra, trực tiếp đánh về những chỗ hiểm của Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch lập tức vung chân chụp tám ngọn phi đao bay đến, nhưng vẫn còn bốn cán chuôi không thể đánh rơi, thân thể cao lớn nháy mắt nhanh chóng lùi lại, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng những phi đao này lại giống như có sinh mệnh, vào lúc Tiểu Bạch lui ra phía sau, nháy mắt đổi hướng, tiếp tục tiến tới, vốn hẳn là sẽ công kích thất bại lại cường bạo đâm trúng hai bên thân Tiểu Bạch, đâm mạnh vào trong, chỉ còn lại chuôi đao lộ bên ngoài!
Máu tươi phun trào, Tiểu Bạch rít gào một tiếng, đôi mắt hổ phẫn nộ đỏ bừng, sức chịu đựng lại bỗng chốc giảm xuống năm thành. Phi đao nhuộm đầy máu tươi hơi hơi rung động, dường như còn đang không ngừng hấp thu linh khí trên người Tiểu Bạch.
"Tiểu Bạch!" Bạch Vũ nổi giận lôi đình, vội vàng nhào đến bên cạnh Tiểu Bạch, phi đao nháy mắt rút ra khỏi thân thể Tiểu Bạch, cùng với cả phi đao bị đánh rơi trên mặt đất cùng đâm về phía Bạch Vũ.
Răng rắc - -
Bóng dáng tuyết trắng của Băng Hồ chợt lóe lên, để lại một đường sông băng cưc lạnh, đông toàn bộ 12 phi đao trong không trung, một tầng băng óng ánh trong suốt đông chặt bên ngoài phi đao, giống như từng khối băng.
Chỉ nghe mấy tiếng vang thanh thúy, toàn bộ phi đao rơi xuống mặt đất.
Bạch Vũ ôm lấy Tiểu Bạch, Trảm Nguyệt lập tức nhảy tới bên cạnh Tiểu Bạch, vận dụng Khô Mộc Phùng Xuân, trị thương cho Tiểu Bạch.
Thượng Quan Vân Trần đã nhân cơ hội rời rất xa khỏi phạm vi công kích, dieendaanleequuydoon – V.O, cười lạnh lùng: "Bạch Vũ, ngươi nghĩ rằng phi đao của ta đơn giản như vậy sao?"
Hắn ta vung tay lên, lại có 12 thanh phi đao trôi nổi ở trước người hắn ta, mũi nhọn lạnh như băng, chớp lóe ánh sáng khát máu.
"Đi!" Thượng Quan Vân Trần mạnh mẽ quát một tiếng, 12 thanh phi đao vẽ ra từng đường sáng bạc, theo các phương hướng đâm về phía Băng Hồ, cùng lúc đó, 12 thanh phi đao bị đóng băng phát ra tiếng vang kịch liệt, mạnh mẽ chấn động nát khối băng bên ngoài, bay về hướng Băng Hồ.
Trong lòng Bạch Vũ giật mình, 24 thanh, mỗi một thanh đều sẽ chủ động công kích, mỗi một thanh đều là thứ công kích người khủng bố, linh hoạt hay thay đổi, tránh cũng không thể tránh, cái này sẽ rất khó đối phó. Bọn Tiểu Thanh có lợi hại, cũng không có cách nào hủy diệt được những phi đao này.
Hẳn là móng vuốt của Tiểu Bạch có thể hủy diệt phi đao, nhưng muốn bắt được những phi đao này lại không dễ.
Đột nhiên ánh mắt Bạch Vũ nhìn về phía Thượng Quan Vân Trần, bốn con Triệu hoán thú ngầm hiểu, lập tức điên cuồng đánh về phía Thượng Quan Vân Trần.
Nếu Thượng Quan Vân Trần có thể khống chế những phi đao này, chỉ cần xử lý hắn ta, phi đao sẽ không còn tác dụng.
Thượng Quan Vân Trần cười lạnh: "Bạch Vũ, ngươi quá ngây thơ rồi, phi đao này cũng không chỉ có 24 thanh."
Xoạt - -
Lại là 12 thanh phi đao, nghênh diện đánh về phía Tiểu Thanh và Băng Hồ nhào tới.
Vào lúc này đột nhiên Tiểu Hôi tiến lên một bước, thân hình vĩ đại đỡ lấy 12 thanh phi đao, Đại Địa Hộ Thuẫn trên người tan biến theo.
Vẻ mặt Bạch Vũ không thay đổi: "Ta đã không còn ngây thơ như vậy nữa, đã sớm biết ngươi sẽ để lại chút gì đó bảo vệ bản thân. Chỉ là, cũng là cuối cùng rồi, cái này tổng cộng chỉ có 36 ngọn phi đao đúng không?
"À, 36 chuôi phi đao Lưu Ly này đủ để đối phó ngươi!" Thượng Quan Vân Trần vênh váo cười to, vô cùng tự tin, phi đao Lưu Ly chính là linh khí cấp Thần, từng đánh chết vô số cường giả cấp bậc Đại Đế, cũng không biết đã giết chết bao nhiêu con mãnh thú mãn cấp.