Bên trong Long Tuyền, Bạch Vũ rất thanh tỉnh, đã sắp tới thời điểm mấu chốt đột phá linh mạch, cần đại lượng linh khí bổ sung, vừa vặn phía dưới ôn tuyền phun trào ra đại lượng linh khí, nồng đậm đến mức cơ hồ có thể
ngưng tụ thành hơi nước.
Bạch Vũ hết sức vui mừng, không chút
khách khí đem linh khí tuôn ra toàn bộ hấp thu vào trong linh mạch, nàng cảm giác linh mạch của nàng thật giống như một cái động không đáy, như
thế nào lấp bao nhiêu cũng không đủ, đại lượng linh khí bị nàng hấp thu, linh mạch cũng không tăng trưởng.
Linh khí lửa nóng quay chung
quanh nàng, nhiệt lượng toàn bộ bị tiểu Thanh hấp thu, không đối với
nàng tạo ra bất kỳ thương tổn gì, thậm chí còn chưa đủ.
Linh mạch của nàng coi như là một gốc mầm nhỏ, cần càng nhiều linh khí tẩm bổ,
mới có thể tiếp tục lớn dần. Nàng dứt khoát lần mò nơi linh khí phát ra, một đầu chui vào trong nước, trầm mình xuống phía dưới ôn tuyền.
Dưới đáy ôn tuyền, nước ôn tuyền trong suốt bắt đầu trở nên vẩn đục, độ ấm
càng ngày càng cao, có thể so với nham thạch nóng chảy.
Tiểu
Thanh hấp thụ tất cả nhiệt lượng, Bạch Vũ ở trong nước ôn tuyền còn chưa có bị tổn thương đã đem nhiệt lượng hấp thu hết. Bạch Vũ thực thong
dong cảm thụ dòng nước lưu động, hướng tới ngọn nguồn nơi linh khí phun
trào mạnh mẽ mà bơi đến.
Bơi tới chỗ cuối, Bạch Vũ phát hiện linh khí vậy mà từ trong một cái thạch động từ bên trong khe hở dưới đáy ao
phun ra, tựa hồ thông hướng một nguồn nước ngầm. Đang tiếc thạch động
này quá nhỏ, nhìn không ra hướng đi, không thể biết được linh khí rốt
cuộc từ đâu tới đây.
Bạch Vũ dứt khoát đứng ở bên cạnh thạch
động, đặt mình trong nơi linh khí vây quanh, tham lam hấp thu, cứ cách
mỗi đoạn thời gian lại bơi lên để hít thở không khí.
Một giờ, hai giờ, ba giờ,..... không biết qua bao lâu, linh mạch Bạch Vũ hiện lên
ngũ sắc quang mang, tăng trưởng một đoạn, nàng chính thức bước vào cảnh
giới Cao giai.
Bạch Vũ hướng lên phía trên nhảy lên thế nhưng nhẹ nhàng trực tiếp nhảy lên tới cạnh ao. Nàng ngạc nhiên, lực nhảy bật lên của nàng thế nhưng đã trở nên tốt như vậy. Nàng có chút không thể tin
được nắm chặt tay, một quyền đánh vào trong ao.
Oanh ----
Trong ao nổ mạnh dâng lên bọt nước.
Lực lượng của nàng, tốc độ, lực phản ứng đều tăng lên kinh người, tấn chức
đến cảnh giới Cao giai làm cho thể chất của nàng đột phá nhảy vọt.
Khó trách mọi người thường nói Triệu hoán sĩ sau khi tiến vào cảnh giới Cao giai mới chân chính tiến nhập cánh cửa Triệu hoán sư, ta cuối cùng xem
như có thể cùng Bắc Thần Phong đọ thực lực, không biết tiểu Thanh có lớn dần lên hay không.
Bạch Vũ trong mắt lộ ra ý cười vui sướng, dùng linh khí làm bốc hơi quần áo ướt sũng trên người, đem tiểu Thanh gọi ra.
Bạch Vũ nhìn lướt qua tiểu Thanh, ngạc nhiên phát hiện tiểu Thanh trên người không có gì biến hóa! Điều này có nghĩa là tiểu Thanh đã sắp tới bình
cảnh Nhị giai, có thể thử nghiệm đột phá.
Triệu hoán thú đột phá trừ bỏ cần tiêu hao linh lực bên ngoài, còn cần ăn linh quả đồng hệ để ổn định cảnh giới.
”Hình dạng rất tốt! Đợi ta mang ngươi đi mua linh quả.” Bạch Vũ cười hì hì
vuốt vuốt tiểu Thanh, tiểu Thanh bất đắc dĩ run rẩy bị Bạch Vũ xách lông chim.
Ngoài cửa, Sa Hoằng đã ngồi không yên.
Trời đã sắp sáng rồi, một đêm linh khí phun trào cũng đã qua đi, nhưng Bạch Vũ vẫn chưa có đi ra.
Thời điểm nàng bước vào Long Tuyền ước chừng cách cũng đã bảy giờ! Chưa từng có người có năng lực ở trong Long Tuyền ngây ngốc bảy giờ, còn là lúc
nửa đêm linh khí không khống chế được, ngay cả Quận vương cũng không thể vượt qua.
”Không được, ta phải đi tìm Đông thúc! Để cho Đông thúc mở cửa ra!” Sa Hoằng đột nhiên đứng lên.
Chu Tam Thiểu chế giễu cười nói: “Sa Hoằng sư huynh, hiện tại mới đi tìm,
không biết đã quá muộn rồi sao? Ngươi chung quy cũng sẽ không cảm thấy
được Bạch Vũ có năng lực ở trong Long Tuyền ngốc đến bây giờ đi? Ta thấy nàng ta chỉ sợ đã.....”