Độc Y Thế Tử Phi Tuyệt Sắc

Chương 6: Đại tiểu thư giả nhân giả nghĩa



Hạ Vân Nhiễm từ chỗ lão phu nhân trở về, đại phu nhân an bài cho nàng một cái sân, đó là một viện cực nhỏ, bên trong có một sương phòng, nhìn rất khó coi, Hạ Vân Nhiễm không thèm để ý.

Mới vừa nàng cẩn thận lưu ý, nữ nhân trong phủ này ngoài mặt hòa khí, kì thực bên trong là sóng ngầm mãnh liệt, chuyện nhiều nữ nhân tranh thủ tình cảm của một người đàn ông, không thiếu những tiết mục lừa gạt?

Hạ Vân Nhiễm không muốn khuấy nhiễu gì cả, nàng chỉ muốn biết rõ ràng nguyên nhân kêu nàng trở về, sau đó, đối sử với nàng tốt, nàng có thể sẽ tiếp nhận, đối sử với nàng không tốt, thì nàng sẽ phản kháng.

Trên một con đường đá xanh yên tĩnh, hai bên hoa sơn trà nở rộ, một thiếu nữ xinh đẹp kéo một người phu nhân trung niên, thoải mái tản bộ.

Phu nhân này rõ ràng là Trình thị, nàng nhíu mày, chuyện nữ nhi đối sử cực kỳ thân thiết với Hạ Vân Nhiễm có chút không hiểu, “Nguyệt Nhu! Lúc nãy ở trước mặt lão phu nhân, tại sao ngươi thay Hạ Vân Nhiễm nói tốt? Người này đến lão phu nhân đều nhìn chướng mắt, sao ngươi lại ra mặt, đó không phải hành động thông minh.”

“Nương, ngươi không hiểu rồi, ngài quên vì sao Hạ Vân Nhiễm có thể trở lại trong phủ? Nàng may mắn được Thái hậu nói tới, đây là ân sủng không gì bằng, nếu nàng ta được ân sủng như vậy, thì khi ở trong cung, chúng ta có thể nói đến người này trước mặt Thái hậu, không phải sẽ được hưởng lây ân sủng sao? “Khóe môi Hạ Nguyệt Nhu nhếch lên nụ cười tính toán.

Trình thị không khỏi khen ngợi gật đầu một cái nói, “Không tệ, chúng ta không thể bỏ qua bất kỳ cơ hội thân cận hoàng thất nào, ngươi a! Từ nhỏ đã kín đáo, Hạ Vân Nhiễm vẫn còn có chút tác dụng .”

“Nàng có thể được Thái hậu nhớ thương, xem ra không phải người ít phúc.”

“Mặc kệ nàng là người nào, ngươi nhớ, trừ nha đầu Nguyệt Băng kia, những thứ khác ở tương lai đều là ngươi lót con cờ làm đường, nếu Hạ Vân Nhiễm hiểu quy củ, cần phải làm việc cho ta, phải biết, ngươi là hi vọng của Hạ gia chúng ta, tương lai bay lên cành làm phượng hoàng.” Trình thị nói như vậy, giống như đó là chuyện đương nhiên.

Hạ Nguyệt Nhu lấy khăn tay lặng lẽ che miệng, nở nụ cười, “Biết, nương.”

Rất nhanh, đại phu nhân thay Hạ Vân Nhiễm chọn một nha hoàn, bao gồm nha hoàn hầu cận của nàng Tiểu Thất, bên người nàng có hai vị nha hoàn hầu hạ, nhưng so với sáu nha hoàn của Đại tiểu thư, thì nha hoàn của nàng cũng là cấp bậc kém nhất.

Hạ Vân Nhiễm không thèm khát những thứ này, nàng tới nơi này không phải là vì tranh thủ tình cảm tranh địa vị, nàng chỉ muốn yên lặng sống cuộc sống của nàng, sau đó tìm ra một con đường sống, ở phủ Tể tướng này, sớm muộn cũng có một ngày, nàng cũng bị người ta biến thành con cờ, nàng còn lâu mới cho phép!

Hạ Vân Nhiễm thật sự tầm thường, những tỷ muội kia không tới thăm nàng, đại khái, cảm thấy đến gần nàng, là loại hạ thấp thân phận!

Chỉ có Đại tiểu thư kia thỉnh thoảng sẽ sai nha hoàn đưa tới đây một chút điểm tâm ngon, Hạ Vân Nhiễm nhận ân tình, cũng nhớ kỹ Hạ Nguyệt Nhu có chỗ tốt, chỉ là, nàng không hiểu Hạ Nguyệt Nhu là nữ nhi lớn lên bên cạnh đại phu nhân, không thể nào là người đơn thuần thiện lương, như vậy, nàng đối sử với mình như thế, chăc chắn phải có toan tính đi!

Hạ Vân Nhiễm chỉ nhớ kỹ một câu danh ngôn, sẽ không ai vô cớ đối sử tốt với mình như thế được, nhất định có một mục đích, chỉ là, sớm muộn nàng sẽ biết rõ, cái mục đích này thiện hay ác .

Bọn nha hoàn cũng thường xuyên mang đến một chút tin tức trong phủ, chỉ là, đều là tin tức bình thường, nói thí dụ như Tam tiểu thư Tứ tiểu thư cãi nhau, trong phòng bếp làm ra bánh ngọt mới gì, chuyện tình trong nhà thật đúng là không ít, nhưng ở chỗ này cũng có cái vui của cổ đại, những chuyện này, bọn nha hoàn đã nghị luận rối rít rồi. Hạ Vân Nhiễm yên lặng ngây người nửa tháng, rốt cuộc có một ngày, có một nha hoàn vội vàng đi vào, nhìn nàng nói: “Thất tiểu thư, nhanh lên chuẩn bị một chút, lão gia muốn gặp ngài.”

“Chuẩn bị cái gì?” Hạ Vân Nhiễm ngẩn ra.

“Ngài phải thay trang phục! Mặc y phục mới chứ.”

“Không cần, trên người ta đều là xiêm áo mới làm, đi thôi! Dẫn ta đi gặp ta phụ thân.” Hạ Vân Nhiễm lười phải chú trọng những thứ đồ này, có lúc, bị người ghét bỏ cũng là một loại vui vẻ, ít nhất so với chuyện bị người chú ý tốt hơn.

Bọn nha hoàn hết cách với nàng, mấy ngày nay chung đụng, bọn họ thường thấy Hạ Vân Nhuộm tùy ý, quả nhiên là không có bộ dáng một tiểu thư khuê tú, hoạt giống nha đầu nông thôn, những nha hoàn này không biết đã bẩm báo bao nhiêu lần, đại phu nhân cũng không quản, liền thuận theo nàng.

Hạ Vân Nhiễm dưới sự hướng dẫn của nha hoàn, đi tới phòng khách Tướng phủ, đó là chỗ nghị sự của Hạ Huyền, hắn mới vừa từ nam Sử Giang trở về, đã nghỉ ngơi hai ngày rồi, là buổi sáng đại phu nhân ở trước mặt hắn nói ra Hạ Vân Nhiễm, hắn mới dành chút thời gian, muốn gặp thất nữ này một lần.

Mặc dù trong phủ sớm có nghị luận đức tính phẩm hạnh Thất nữ nhi này, Hạ Huyền nhìn thấy Hạ Vân Nhiễm thì chân mày nhăn lại vô cùng chặt, đây thật sự là nữ nhi của Hạ Huyền hắn? Sao lại xấu như vậy? Nha hoàn trong phủ còn thanh tú sạch sẽ hơn nàng.

“Nữ nhi Vân Nhiễm gặp qua phụ thân.” Hạ Vân Nhiễm hành lễ trước phụ thân Tể Tướng.

Hạ Huyền có chút chán ghét nhíu mày nói: “Được rồi được rồi, ngươi trở lại trong phủ, thì phải ngoan ngoãn nghe lời đại phu nhân, học chút lễ nghi khuê các, chánh cho ngươi tính tình lỗ mãng.”

Nội tâm Hạ Vân Nhuộm khẽ động, thầm mắng một tiếng, thật là vô lương tâm! Hắn sinh ra Hạ Vân Nhiễm, không nuôi dạy, tùy tiện ném đi coi như xong, bây giờ, nàng lặn lội trở lại, không an ủi một câu, lại còn bộ dáng ghét bỏ? Còn mắng nàng lỗ mãng?

Đây thực sự là cha ruột? Hạ Vân Nhiễm đáp một tiếng thật thấp, “Vâng”

Hạ Huyền nhìn nữ nhi này, cảm thấy nhức đầu, muốn đuổi đi, Hạ Huyền hắn lại  có một nữ nhi nhi vậy sao, thật đúng là rước lấy chuyện cười, hơn nữa, nàng 13 đi! Không tới mấy năm nữa thì phải lập gia đình, thay tướng mạo nàng chọn rể, cũng sẽ trở thành chuyện khiến hắn đau đầu.

Hắn nhớ mẫu thân của nàng lúc trước mỹ mạo vô song, thế nhưng sinh hạ nữ nhi có khuôn mặt như vậy, chẳng lẽ đây không phải là nữ nhi ruột thịt của hắn? Hạ Huyền nghĩ tới đây, càng có chút không kiên nhẫn, hắn khoát khoát tay lạnh nhạt nói: “Được rồi, đi xuống đi!”

Hạ Vân Nhiễm khẽ nhún người, liền lui ra, vừa ra tới đã nhìn thấy trong vườn hoa có mấy nữ tử tranh đoạt đồ, “Ai, cho ta nhìn khăn tay của ngươi một chút, là uyên ương, ta là mẫu đơn, đây thật là khăn tay thượng đẳng Giang Nam đấy!”

“Phụ thân ban thưởng không chỉ những thứ này! Nghe nói hắn mang quà về để chỗ đại phu nhân, lập tức sẽ phân phát cho chúng ta.”

“Vậy thì tốt quá, không biết phụ thân mang đến cho ta quà gì.”

“Đồ tốt nhất sẽ là của đại tỷ nhị tỷ rồi, của chúng ta cũng sẽ không kém .”

Đây là một con đường phải đi qua mới về đến chỗ mình, Hạ Vân Nhiễm bất đắc dĩ phải đi qua các nàng, các thiếu nữ đang cười hì hì không khỏi im lặng như tờ, quay đầu lại nhìn nàng, ánh mắt rất xem thường.

“Ai yêu, đây không phải là Thất muội sao? Ngươi mới từ chỗ phụ thân ra ngoài sao? Phụ thân cho ngươi quà gì?” Tứ tỷ hoạt bát nói nhiều, tiến lên hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.