Doctor

Chương 128: 128: Thứ Cảm Xúc Nguyên Thuỷ




Là một câu hỏi nhưng thực ra Lã Hứa Lệ cũng không giống như một người đang chờ đợi câu trả lời.

Đầu ngón tay nàng trượt xuống bên dưới, chạm tới cửa hang cô, mân mê trêu đùa với nó.
Cô hơi cười, nghiêng người đặt lên má nàng một cái hôn.
"Đấy là lý do em cắt móng tay sao?"
"Chu thực sự rất để ý đến em!"
Nàng vẫn buông giọng chọc ghẹo, không khí lúc này có đan xen cả sự hài hước.
"Đương nhiên là để ý đến em rồi!"
Cô cười càng thêm đậm.

Vươn đầu lưỡi, li3m láp vành tai nàng.
"Thứ gì trên người tôi đều là của em!"
Lã Hứa Lệ đương nhiên hài lòng, cao hứng trong nàng lại lần nữa như sóng thần, cuốn bay hết tất thảy liên kết "đoan trang" và "nghiêm túc" hình thành nên con người nàng.
"Lần đầu sẽ rất đau đấy!"
Câu này chỉ mang tính thông báo cho có, đầu ngón tay nàng đã đi hết đốt thứ nhất.


Nơi tư m@t của cô vốn đang rất dễ xâm nhập nên mọi thứ đều hoàn hảo, rồi đến đốt thứ hai bắt đầu có sự cản trở.
Cả hai người phụ nữ đều rất hồi hộp.
"Chu, em yêu Chu!"
"Tôi cũng rất yêu em, Lệ Lệ!"
Cơn đau nhẹ nhàng kéo đến làm cho gương mặt cô hiện một nếp nhăn, hai bàn tay vô thức mà ôm ghì lấy nàng quằn quại.
Tuyệt nhiên không có một tiếng kêu nào, chỉ là tiếng thở gấp mà thôi.
Lã Hứa Lệ thu đầu ngón tay ra, trên đó nhạt nhạt vệt hồng đang bao lấy đầu ngón tay nàng.
Với lấy tấm khăn, nàng giúp cô lau đi những thứ đọng lại bởi lần đầu này.

Sau khi xong hết thì vươn người, đặt lên môi cô nhiều cái hôn.

Nàng vỗ về hết mức người nàng yêu, thâm tâm thực sự biết cô rất đau nhưng đang cố chịu đựng.
Lã Hứa Lệ vươn cánh tay kéo chăn phủ lên cả hai người, cơ thể nàng cũng vì vậy mà bao quanh ôm lấy cô.
"Lần tới chắc chắn sẽ không đau nữa!", Lã Hứa Lệ ôn nhu xoa đầu cô.

Tiểu Chu khẽ cười, cô vùi mặt vào bầu ng ực đầy đặn căng tròn của nàng, cảm thấy cơn đau đó với tình huống hạnh phúc lúc này đúng là chẳng đáng là bao.
"Nếu còn đau, hẳn là tôi sẽ bắt đền em!"
Trong căn phòng lờ mờ ánh đèn này, có hai người phụ nữ nở nụ cười rộ.
"Món quà cảm ơn này của Chu thực sự em rất ưng!", nàng đặt đôi môi lên đầu cô, rồi lại nhẹ nhàng đặt lên trán cô thêm một cái hôn nữa: "Chúng ta nên đi tắm không thì sẽ rất khó ngủ nếu những mùi này vẫn đọng lại trên cơ thể!"
"Ý em là em lại rạo rực rồi sao?"
Tiểu Chu thích thú nhìn nàng, ánh mắt là đưa đẩy thứ cảm xúc nào đó rất "thiếu đứng đắn".
Mà Lã Hứa Lệ đối với người nàng yêu quả thực sẽ phô diễn hết thảy phóng khoáng.

H@m muốn chính là thứ cảm xúc nguyên thuỷ nhất, và con người về cơ bản là rất khó tránh né cám dỗ.
"Ở cạnh người em yêu, lúc nào em cũng rạo rực!"
Lời thủ thỉ này của nàng chính là nhát dao chí mạng với cô.

Cơ thể Tiểu Chu lại lần nữa muốn bốc cháy.

Cơn nóng trong lòng đã bốc lên đến gương mặt, và bên dưới cô thì lại cảm nhận một loại xúc cảm đang râm ran tại đó.
Cô đặt lên cổ nàng một nụ hôn, bàn tay cũng vì vậy mà luồn tới chiếc eo nhỏ nhắn mà miết lấy.
"Tối nay không thể kết thúc thế này được! Tôi sẽ đưa em vào nhà tắm!"
Tiểu Chu dứt câu liền đứng dậy, cơ thể cô nhanh chóng đã bồng nàng trên cánh tay, điểm đến chính là nhà tắm.
Đêm nay quả thực không thể kết thúc sớm, con thú trong lòng Tiểu Chu chưa chịu đi ngủ, nó vẫn còn h@m muốn chiếm hữu người phụ nữ cô yêu đến mức mãnh liệt....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.