Đôi Bạn Thân Nghịch Ngợm Và Hai Chàng Bạch Mã

Chương 14: Cuộc ẩu tả



 

Mọi người về chỗ hết mà thẫn thờ mệt mỏi. Kaishito thì có thể nói là…vua khát nước luôn ấy, kêu đi mua chai nước mà lên tay không, tiền cũng bị lấy luôn, anh thề không tha cho tên Phong đó đâu! Phong thì thẫn thờ nhìn Mamako từ đằng sau nghĩ về chuyện hồi sáng, anh lầm Mamako là Haru. Hi! Anh cười nhẹ, anh đâu lầm, sự thật anh yêu Haru mà , anh cũng không lầm Mamako là Haru . Cái tát có thể trả lời anh một cách chính thức, cô vẫn còn luyến quyến với anh, vẫn thương anh nên mới bực mình khi anh nói cô là Haru và còn nói yêu Haru nữa!

“ Mamako, em ghen trông dễ thương thật!”

Huyệt Anh cứ mãi suy nghĩ về nụ cười của Renko, trong trường hợp như thế này, một cô gái vừa mới quen biết, một học sinh mới sao có thể cuời khi thấy cảnh “ những ánh mắt ăn tươi nuốt sống ” . Huyệt Anh chắc chắn , Renko không phải là một người đơn giản đâu. Mamko vẫn còn giận chuyện mình bị xem là Haru, đúng là Phong đang trêu chọc cô mà, quá đáng! Cô không muốn yêu hay thích anh nữa nhưng sao trong lòng cứ ngược lại thế này?

-Cả lớp sao không đổi lớp?

Ông thầy Văn, chủ nhiệm dũng dạc bước vô , tráo mắt nhìn cả lớp.

Đổi lớp? Huyệt Anh muốn điên đầu vì nghĩ lại gặp cái bản mặt đáng ghét của tên Tuấn Thanh đó nữa. Haiz!

Mamako mới là khổ vì nếu chuyển qua lớp, cô sẽ ngồi kế Phong. Ui trời! Sao lên lớp mười một có nhiều điều mệt như thế này!

-À sẵn tiện nói luôn với cả lớp! Ngày thứ năm có cuộc cắm trại nên mang những thứ cần mang, các trò cũng biết rồi đó!

-Cắm trại gồm có gì thế thầy?- Mamako giơ tay hỏi. Sao đột ngột quá nhỉ?

-Chúng ta sẽ ở hai ngày một đêm . Vị trí cắm trại ở biển Hồ Cốc thì có lớp chúng ta, lớp 11.5, lớp 11.2 , lớp 10.5 và lớp 10.7 .

Bịch…

Huyệt Anh ngã cái bịch xuống sàn. Cái gì? Có lớp 11.5 nữa hả? Trời ơi, sao mà đi chung với cái con nhỏ tiểu thư đó , nó còn là….Huyền Vũ, vị hôn thê của Kaishito, người Kaishito yêu.

-Thầy ! Có lớp 11.2 nữa hả? Trời ơi! Lại là đi chung với cái tên Tuấn Thanh đó nữa trời!- Huyệt Anh cũng sực nhớ là….có lớp kẻ thù cô luôn. Sao cô đen thế?

-Lớp 10.7? Có lớp mười sao thầy?

-Có!

Hưng ngạc nhiên nhưng không có ngạc nhiên quá chớn như Huyệt Anh. Lớp 10.7, lớp của Renko mà? Hay quá! Hưng mỉm cười , vui vẻ, sắp lại được gặp cô nàng nhỏ tuổi, gan dạ đó nữa rồi. Được đi chơi chung cũng được, Hưng sẽ thử làm quen cô bé đó xem!Ấy chết, sao anh lại nghĩ gì vậy ? Cách anh đối xửa với Renko còn hơn là với Huyệt Anh. Không được! Phải tỉnh dậy, anh và cô bé đó chỉ là anh em thôi!

-Lớp 10.5 sao thầy!

Giọng nói mang nhiều sự ấm áp và trầm , Mamako quay lại nhìn khuôn mặt suy tư của Long. Nếu cô nhớ không lầm thì lớp 10.5 là lớp….của Hoa, em gái Long và cũng là vị hôn thê của Phong . Cô muốn cô và Hoa có thể thân thiết như xưa, quan hệ chị em ngày càng phát triển. Mamako không ghét Hoa đâu.

-Giờ thầy sẽ nói lịch trình cắm trại. Chúng ta lớn rồi nên sẽ ngủ lều , không ngủ ở khách sạn vì tốn kém. Hai người cái lều. Việc đầu tiên, chúng ta sẽ thi nhảy, mỗi lớp cử đôi nam nữ lên nhảy , phải là hai người ăn hợp ý nhau vì nhạc có thể phát ra nhiều loại nên hai người phải biết suy nghĩ động tác nhanh và nhảy!Chỗ này chúng ta bầu chọn cho ai?

-Mamako!

-Mamako!

-Mamako!

-…..

Nguyên lớp bầu chọn Mamako , cũng phải vì Mamako có thân hình dễ thương, tay chân uyển chuyển , khéo léo nên được bầu cũng đúng.Mamako tái mặt nhìn Huyệt Anh, còn Huyệt Anh đắc ý cười với Mamako.

-Thầy……không được đâu thầy!-Mamako mếu máo.

-Cái gì không được hả bà kia? Tôi thấy bà nhảy rồi, đẹp quá chời!- Huyệt Anh lên tiếng.

-Bà nhảy cũng đẹp mà, bà nhảy hip hop trông chuyên nghiệp lắm mà!

-Không được đâu Mamako vì thầy biết Huyệt Anh chỉ có thể nhảy được những dòng nhạc mạnh mà nhà trường chỉ cho nhạc nhẹ thôi nên em vô đi!

-Huhu!

-Kaka!

Hưng hơi tiếc một chút, anh muốn xem Huyệt Anh nhảy, nhảy chắc đẹp lắm. Long thì chả quan tâm. Phong thì có vẻ vui vui vì có anh có thể thấy những bước nhảy hòan vũ của Mamako . Kaishito thì không quan tâm, nếu người chọn là Huyệt Anh thì anh chú ý, không thì thôi!

-Còn bạn nhảy với Mamako! Con trai là ai?Long với Mamako chắc được đó thầy!-Huyệt Anh cố tình nói ra vì muốn cô bạn nhảy chung với….Long, Long nhìn chắc nhảy đẹp lắm.

Phong hơi muốn đấm Huyệt Anh rồi đấy nhưng nể Kaishito và đang trong tiết nên anh tha đó.

-Tôi không biết nhảy!-Long nói dứt khoát.

Huyệt Anh bó tay chấm com, có thật là Mamako và Long đang quen nhau không vậy chời.

-Thầy nghĩ là một là Phong, hai là Kaishito: Phong đạt giải nhất dancer quốc tế, Kaishito đạt giải nhất nhảy hip hop quốc tế.

-Woa!

Hưng như sét đánh, Kaishito giỏi thật ,hạng nhất quốc tế về hip hop, là lĩnh vực giống Huyệt Anh. Hưng biết nhảy nhưng anh là dancer, không giống với Huyệt Anh.

Mamako ngả nghiêng người, trời ơi! Là Phong và….Kaishito, hai người cô cũng không muốn chọn ai hết, đặc biệt là Phong!

-Thầy nghĩ…..nên là Phong vì Phong nhảy dancer thì sẽ tốt hơn, nhạc trường mình không có hip hop đâu!

Rồi Mamako biết mình tiêu rồi đó, cô….cô nhảy với Phong sao? Không, ác mộng. Còn đối với Phong là giấc mơ, nhảy chung với Mamako, cũng được, anh hài lòng lắm. Long liếc xéo xuống chỗ Phong căm giận. Anh biết nhảy chứ nhưng nếu nhảy chung với Mamako ….anh sợ Hoa sẽ thấy và làm điều gì đó không hay .Kaishito chắc đang chúc mừng thằng bạn của anh!

-Rồi tiếp tục, chương trình thứ hai là đưa bạn qua hồ: nghĩa là trò này gồm ba người, một nữ , hai nam. Mỗi lớp có một cái thùng nhựa trên mặt hồ bơi, bạn nữ phải ngồi trên thùng nhựa, phải ngồi cẩn thận vì sẽ bị rớt xuống hồ. Hai bạn nam sẽ bơi dưới hồ, cẩn thận đẩy cái thùng nhựa, đưa bạn nữ ngồi trên đó qua hồ một cách an toàn. Hai bạn nam cứ đưa bạn nữ qua hồ cẩn thận , nếu bạn nữ bị ngã thì chưa phải thua. Nếu ngã hai bạn nam xem như nhiệm vụ xong , ngược lại bạn nữ phải bơi thật nhanh về đích. Vậy nên bạn nữ phải là người năng động thể thao , khỏe mạnh nên trong chương trình này, nữ không ai khác là Huyệt A…..

-Con đúng không thầy!-Huyệt Anh không cần gọi tên cô, cô cũng biết là ai rồi.

-Con nghe bạn nữ là người năng động là con hiểu hàm ý của thầy rồi!

-Biết vậy tốt!Hai bạn nam là ai?

-Con!

Hưng chỉ chờ tới lúc này thôi, nữ vừa nghe là Huyệt Anh nên anh khoái chí, anh sẽ ở dưới hồ đưa Huyệt Anh qua cách cẩn thận, đảm bảo chắc chắn là Huyệt Anh không bị té đâu.

-Vậy là Bảo Hưng, còn bạn nam nữa là….Kaishito đi! Thầy thấy Kaishito có vẻ cũng khá thân với Hưng nên chắc hai người sẽ cẩn thận đẩy Huyệt Anh qua hồ.

Trời ơi, kẻ thù nhau mà thân cái gì? Huyệt Anh đập đầu vô bàn, Hưng đẩy cô không sao nhưng thêm Kaishito nữa thì….Ay yo!

Hưng mặt tối sầm lại. Kaishito thì trái ngược,anh vui đó, làm chương trình mà liên quan tới cô nàng heo đó thì anh chịu.

-Tiếp theo là chúng ta sẽ ăn trưa. Lưu ý, xe chở học sinh là xe nhỏ ,chỗ có mười hai người thôi , mười hai người đi chung với nhau sẽ cùng nhau ăn bữa trưa, tối , sáng chung cái bàn, đi xe về cũng chung luôn. Việc sắp xép thì không phải chung lớp với nhau , có thể có lớp mười, có lớp khác.

Hưng nghe càng thấy hay, anh lạy trời được ngồi chung xe với Huyệt Anh, có lớp mười thì anh mong là Renko. Phong thì nếu chung xe thì anh muốn chung với Kaishito và hai cô bạn thân ngốc kia, nếu có lớp mười thì anh muốn là Hoa vì sẽ có trò vui đây. Long thì nếu có lớp mười thì anh mong người đó không phải là Hoa, anh muôn ngồi chung xe với Mamako. Kaishito thì nếu có lớp mười thì….chắc là Renko, lớp khác thì anh mong có Hoa Âm, và anh cũng muốn chung xe với  Huyệt Anh, ai có thể loại bỏ nhưng chắc chắn cô nàng mập này thì không. Huyệt Anh thì muốn chung xe với Mamako, Mamako cũng muốn chung xe với Huyệt Anh. Hai người suy nghĩ đơn giản có nhiêu thôi.

-Sao đó chúng ta làm lều để nghỉ trưa. Chiều , chương trình là văn nghệ kéo dài ba tiếng. Ai muốn đăng ký thì đăng ký.Mọi người đăng ký rồi hát bài hát mình chọn. Sau đó khoảng thời gian sau sẽ biết ai vô bán kết rồi tới đó thầy sẽ nói thêm.

Mọi người ai nghe cũng thấy hưng phấn vì họ đều muốn tham gia hết, Hưng cũng muốn tham gia để trổ tài , khoe cho Huyệt Anh xem. Hưng đây lấy bằng hát quốc tế rồi đó!

Mamako và Huyệt Anh liền nhìn nhau liền, hai đứa có thần giao cách cảm. Mamako chắc chắn sẽ tham gia , Huyệt Anh cũng muốn tham giao để cho mọi người thấy giọng hát của Huyệt Anh đây số một.

Phong thấy khuôn mặt cười tủm tỉm một mình của Mamako , anh liền hiểu ý. Anh đây chắc chắn sẽ tham gia luôn, không những thế ,anh tin là anh thắng cuộc thi hát này. Kaishito cũng không phải tay vừa, có vẻ anh cũng nhận ra , Hưng cũng tham gia nên anh chắc sẽ tham gia luôn để đọ sức.

Long hát cũng khá khá, anh chắc tham gia luôn vì muốn cho Mamako thấy, anh đây sẽ không thua tên Phong đó đâu. Anh nghĩ Hoa chắc cũng tham gia vì khi làm việc ở nhà, Hoa luôn say sưa hát, vừa hát vừa làm.

-Lều các em tự làm, muốn giúp nhóm khác thì giúp, hai người cái lều. Không có vụ trai gái ngủ chung nha!

Nguyên lớp đổ mồ hôi, đương nhiên ai chả biết chuyện này . Với lại con gái thường chung với gái, trai với trai,có cặp đôi thì cũng không gan như thế đâu.

-Trước khi đi ngủ, chúng ta có một trò chơi là: thử sức ban đêm. Mọi người có mỗi nhóm gồm có bốn người, một nữ ba nam. Ba bạn nam có nhiệm vụ là bảo vệ bạn nữ , rồi đi vòng quanh rừng ở Hồ Cốc tới 30 phút rồi quay trở lại.

Nguyên đám nghe mà thấy sợ, mấy đám con gái thì đang mơ mộng đây, tụi nó đang muốn được vô chung nhóm với Kaishito, Phong,Long và Hưng. Huyệt Anh nghe xong hơi rùng mình, lạy trời cho cô đừng chung nhóm với Kaishito hoặc Phong và tên Tuấn Thanh đó, ngoài ra ai cũng được. Mamako thì mong không phải Phong hay Kaishito, cô cũng không muốn có Quốc Lê vì từ trước Mamako sợ cậu ấy lắm.

-Thầy sẽ đọc tên nhóm:

-Bla bla bla….

-Bla bla bla…

-……

-Huyệt Anh, Tuấn Thanh lớp 11.2, Hùng lớp 10.5, An lớp mình.

Rồi cô hiểu đời cô xui lắm rồi đó. Huyệt Anh mặt trề ra đập đầu vô bàn.

-Mamako, Phong, Quốc Lê lớp 11.2, Khang lớp 10.7.

Mamako đây còn thảm họa hơn Huyệt Anh, trời không thương cô sao. Long nghe mà thất vọng trong khi đó Phong chỉ ngồi mà mỉm cười.

-Long, Hoa lớp 10.5,Duy lớp 11.5, Sơn lớp 11.2.

Không được Mamako thì ông trời thế Hoa vô cho Long, Long bâng khuân suy nghĩ nên mừng hay vui.

-Renko lớp 10.7, Kaishito, Hưng, Khương lớp 11.2.

Kaishito nghe thì mặt nghệch ra, Hưng cũng không kém. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà.Nhưng Hưng cũng mừng hụt là có Renko, vậy thì anh vui. Nhưng….sao có vẻ anh không nhớ tới Huyệt Anh nhỉ? Kaishito nghĩ có Renko nên chắc cũng đước, có gì hai anh em tâm sự.

-Như lớp 11.2,Luân lớp 11.2, Ân lớp 10.7, Đăng lớp 11.5.

Huyệt Anh nghe thấy hơi tiếc cho Như, lẽ ra cô nên ở cùng nhóm với Tuấn Thanh thì phải chứ không phải Huyệt Anh. Nhưng dù sao….sao tên Tuấn Thanh vô tâm với Như thế nhỉ? Bực mình à.

-Ngày thứ hai, sáng sớm các trò có buồi tập thể dục buổi sáng ở phòng gym hoặc là sân cỏ ngoài. Thầy cô sẽ chỉ ra những bạn vô phòng gym, những bạn khác vô sân ngoài. Sau đó, đi ăn sáng . Rồi sau nữa ,các lớp cử ra đại diện lên để thi với lớp khác, trò bắn cung. Mục tiêu là năm trái bong bóng nhưng rất khó để bắn nó vì có chướng ngại vật. Ai lên?

-Con biết, Long đi!-Mamako liền giơ tay phát biểu .

Mầy bữa qua nhà Long, có lần có con chim bay , sung chân lấy chiếc mũ của Mamako bay đi mất. Long liền lấy cái Y( đồ bắn chim, hình chữ Y lớn) ra ném đá bắn trúng. Mamako liền bái phục. Độ cao con chim cách với hai người rất xa và cao thế mà Long vẫn bắn trúng.Điều đặc biệt là anh nhắm chính xác vô cái chân con chim chỉ làm cho nó đau rồi thả mũ cô xuống. Anh quả là thiện xạ.Có bữa Long đau chân không trèo lên cây lấy trái quả cho Mamako được nên dung cái Y bắn, thế mà bắn chỉ trúng cái cuống, không trúng quả, thịt. Trái cây không bị dập vì cú bắn của Long.

-Long bắn cung giỏi không?-Thầy hỏi.

-Dạ, cũng khá khá ạ! –Long ngập ngùng nói khi Mamako bầu anh.

-Giỏi lắm thầy ơi, con qua nhà bạn ấy mấy lần . Long có lần đau chân đã dung cái Y lấy đá bắn vào mấy trái quả rớt xuống nhưng chả có quả nào bị dập, hư hết ạ.Bữa con bị con chim lấy cái mũ, Long đã bắn nó xéo ngay chân tuy con chim cách tụi con rất xa và rất cao ạ.

-Ái chà!Chắc qua nhà Long chơi nhiều lắm nên biết nè! Cũng phải thầy thấy ngày nào hai đứa cũng cùng chiếc môtô phóng đi ra trường!

-Ơ…..cái này….-Mamako đỏ bừng mặt, có thể giờ cô khen Long hơi bị nhiều nhưng Long giỏi thật thì khen thôi.

Long gãi đầu, mặt cũng đỏ lên vì được Mamako khen nhiều quá, được Mamako ái mộ quá.

Phong thì đang muốn có cái sung nào đó bắng cái đùng vào tên Long chết tiệt ấy.

-Mamako xem vậy mà ghê quá  nha!

-Chết đi con nhỏ Tomboy này!

-Ai da! Đau cái bà này!

Huyệt Anh liếc xéo, mặt gian không thể tả nói mỉa, Mamako bực mình xấu hổ, đạp mạnh lên chân Huyệt Anh.

-Haha!-Cả lớp ai cũng cười lên nhưng chắc chắn có hai người không cười. Khỏi nói chắc cũng biết ai rồi: Kaishito, Phong( hai tên này chắc thành hoàng tử băng giá rồi đây!!)

-Vậy thì sẽ là Long.Tiếp theo là các em cứ chơi, tắm biển vui vẻ rồi ăn trưa đó luôn. Sau đó thì về trường.

-Yeah! Hay quá , tuyệt quá!

-Hay, mình sẽ bơi thoải mái!

-Ui yeah!

-….

Cả lớp ai cũng vui, vui nhất là Huyệt Anh vì cô là đứa lười nhất lớp .Lâu rồi cô chưa bơi, chưa ra biền, mười bảy năm cuộc đời nhưng chỉ ra biển đúng hai lần.Mamako thì chỉ có một lần duy nhất thôi. Cô muốn ra quá à!

-Nè các bạn nữ phải mặc bikini đấy!

-Sặc!-Huyệt Anh và Mamako sax một tiếng, hai khuôn mặt trơ ra . Gì chứ….bikini? Hai đứa không thích từ sexy cho lắm!Cái đó hở quá!

-Haha! Thầy nói đùa thôi , đứa nào muốn mặc thì mặc!Riêng Huyệt Anh và Mamako mau mau tập mặc đi!

-Thôi thầy, con không đâu!-May là thầy nói đùa nhưng ác quá! Cô đỏ bừng mặt vì Long nghe thấy điều thầy nói rồi, cô má mặc…..Xấu hổ hơn là Phong cũng nghe luôn.

Phong thầy bình thường chả có gì, cô nhiều cô quyến rũ anh trên biển bằng mấy cái bikini. Long thì hơi đỏ mặt, không biết Mamako diện ra sao nhỉ?Chắc trông dễ thương lắm, Hoa mặc vô chắc trông đẹp lắm. Long tưởng tượng cảnh ba anh chị em cùng ra biển chơi nhưng tiếc là, Hoa không chịu Mamako, anh buồn quá!

-Con đây càng không! Còn lâu thầy ơi!-Huyệt Anh thì mặt ngố , đệch ra. Một đứa cá tính như cô chúa ghét loại đồ hở hang, có mơ cô cũng không mặc cái bí kí ní đó!

-Haha! Hay sợ thân hình không xinh đẹp nên không mặc! Haha!

-Tên chết dẫm này!

-Á! Tôi biết lỗi rồi!-Hưng trêu cợt Huyệt Anh nên bị cô đánh vô đầu sưng nguyên cục. Anh đưa tay rên, khuôn mặt ròng rã nhận lỗi dù cái đó không xem là lỗi.

Huyệt Anh đỏ bừng cái khuôn mặt vì lẫn Hưng và…Kaishito nghe thấy, nhục ghê!Hưng rất muốn thấy Huyệt Anh “gợi cảm” như thế nào nhỉ? Trông  đáng yêu lắm này nhưng thế nào khuôn mặt sẽ méo mó đến phát ngố. Kaishito thì như Phong, không đặc biệt lắm nhưng anh cũng muốn thấy cô mặc. Hoa Âm chắc chắn là sẽ mặc để cưa anh, Huyệt Anh cũng nên mặc để so tài.

-Chuyến cắm trại , là ngày 28,29 tháng 2 , cắm trại nghe rõ chưa. Về nhà cũng tập hát nhé, đăng kí dưới phòng đó!

-Hả?

Rầm.

Huyệt Anh té xuống sàn, cái gì mai là 28….29 tháng 2?

-Thầy ơi, vậy cho con rút lại trò đưa bạn qua sông ạ!

-Tại sao?

-Vì lỡ nếu như con té xuống nước thì…

-Bà sợ nước à?Có sao đâu?-Hưng thắc mắc lên tiếng, anh không muốn Huyệt Anh rút đâu.

-Không nói nhiều, trò không được rút!

-Thầy…..

-Bà sao vậy?

-Chết tôi rồi!-Huyệt Anh gục đầu xuống bàn, thất vọng làm ai cũng thắc mắc.

Riêng Mamako chơi với cô suốt mười một năm nên hiểu rõ nhất , vì ngày đó là ngày….. “đèn đỏ” của Huyệt Anh , mà trò cô tham gia có liên quan tới diện tích nước. Tưởng tượng cái cảnh Huyệt Anh té xuống nước, bơi mà đang bị thì……kinh dị, không tưởng tượng nổi.

Cô đành còn cách này cuối cùng nhưng khá ngu xuẩn. Mamako đứng phắt dậy ngó tới Hưng.

-Hưng, thứ năm câu phải chơi khéo. Không được cho Huyệt Anh té xuống nước.

-Cứ yên tâm trao cho tớ.

Đây mới là chỗ ngu xuẩn của cô . Mamako quay lại đằng sau , tiến tới phía sau lưng Huyệt Anh, người ngồi đằng sau Huyệt Anh.

-Kaishito, tôi không biết là quan hệ giữa cậu và Huyệt Anh sao nhưng làm ơn lúc đó đừng để Huyệt Anh rớt xuống hồ nha!

-Oài, nghe nhức tai quá đi!-Kaishito không thèm quan tâm miếng nào nhưng người thốt ra câu này không phải cậu mà là người bạn thân của cậu , Phong.Anh đưa chân lên ghế , ngáp dài mà thẫn thờ nói.

-Tôi không nói cậu! Tôi hỏi ý kiến Kaishito!

-Cô câm cái đi! Nghe đau tai quá!Để tôi trả lời thế Kaishito nhé! Cậu ấy làm rơi hay không thì là quyền cậu ấy, con Huyệt Anh rơi xuống nước thì kệ.

-Cậu…

-Bộ sợ thua à?Ham thắng quá! Con nhãi Tomboy đó có rớt thế nào bơi cũng tới đích kịp!

-Nè cái thằng Phong , mày gọi ai là con nhãi ?- Huyệt Anh nghe mà bực mình, cô đứng phắt dậy lên mà xông thẳng tới Phong, giơ nấm đấm chỉa thẳng vào Phong. Anh dám ăn nói xấc xược với bạn cô thế , còn dám nói với cô là con nhãi nữa!

-Ac!

-Huyệt Anh!

-Cô đụng tới cậu ấy đi, tôi cho cô chết vì nghẹt đấy!

Huyệt Anh lao tới , nắm cổ áo Phong thì ngay đằng sau cô, một bàn tay siết chặt cổ cô từ đằng sau. Mamako hốt hoảng la lên . Kaishito mang câu đe dọa Huyệt Anh làm cô đứng hình, Phong thì ngồi mỉm cười.

-Nè Kaishito, bỏ Huyệt Anh ra!-Hưng đứng lên , vịnh vai đằng sau Kaishito . Ánh mắt rực lửa mà nhìn.

-Ái chà! Anh hùng cứu mỹ nhân à?-Phong ngồi vỗ tay cười . Huyệt Anh giờ muốn dấm vô mặt Phong lắm rồi nhưng nếu cô nhúc nhích thì thế nào cô cũng chết dưới tay Kaishito.

-Còn đỡ hơn bọn hèn hạ như tụi bây , con trai mà đánh con gái, tụi bây kiếm chuyện trước mà!-Long nãy giờ nổi điên, nghe cách Phong nói chuyện với Mamako là anh cũng muốn xông pha lắm rồi.

Bốp…

-Long !!!

Mamako hoảng sợ la lên. Trời đất! Phong đứng lên nhanh, chạy như chớp lao thẳng vào Long như tên lửa, đấm ngay bụng Long làm anh ngã xuống sàn đau đớn,ôm bụng.

-Mày nói ai hèn! Đây là bài học dành cho mày đó!-Phẫn nộ, Long liền chạy lại chỗ Phong cho cú ngay mặt nhưng Phong đã né kịp, anh cho một ván ngay eo Long nhưng Long cũng lấy tay anh đỡ kịp . Hai người bắt đầu có một trận chiến, lúc thì Phong ngã bên, lúc thì Long. Cả lớp trở nên náo loạn, bọn con gái thì đứng góc lớp sợ sệt, bọn con trai thì thay nhau tới cản Phong và Long ra nhưng vô ích. Lúc đó, Kaishito cũng vòng lại đá vào chân Hưng một phát làm anh ngã quỵt, Huyệt Anh lên cơn, ra chiêu thức karate, nhảy bổ lên người Kaishito, dung chân đá vào ngay đầu nhưng anh đã nhanh tay tóm lấy chân cô, quật một phát làm cô ngã xuống .

Kaishito mạnh thiệt , hai người đánh anh nhưng anh không hề gục ngã. Hưng lao tới Kaishito, anh trả thù vì dám làm Huyệt Anh của anh đau. Kaishito và Hưng đánh nhau hồi , cũng biết sức Hưng tuy mạnh bằng Kaishito nhưng không hề dai nên anh sớm bị Kaishito hạ gục. Huyệt Anh lấy lại sức , tới đưa những cú đấm liên hoàn vào Kaishito, anh chỉ đưa tay né , không ra đòn trả.

Huyệt Anh bắt đầu nhận ra, ánh mắt anh trao cho cô, một vẻ thoáng buồn, hình như cô chỉ thấy được nước màu đen của con mắt anh, con người đã chạy đi đâu rồi. Kaishito trao cho Huyệt Anh ánh mắt thật huyền ảo, đẹp đẽ suýt nữa hớp hồn cô nhưng nó chả vui miếng nào, thật là buồn tẻ, có cảm giác như anh muốn đưa cho cô một câu nói . Nhìn xơ qua thì cảnh tượng là Huyệt Anh tấn công liên hoàn , còn Kaishito chỉ né. Tuy tay chân vẫn hoạt động của hai người đấm đá, thủ võ nhưng không ngớt ngừng nhìn nhau. Huyệt Anh vô tư nhìn thẳng vô mắt Kaishito, nó buồn làm sao , nó rất dịu dàng mà nhìn cô. Anh không hề muốn đánh cô, bằng chứng là anh chỉ né, không trả đòn dù Huyệt Anh có rất nhiều chỗ sơ hở. Anh không bao giờ nghĩ , không bao giờ nghĩ đến một ngày…cô và anh sẽ đánh nhau mà chỉ vì…cô bảo vệ một thằng con trai, có gì đó làm anh đau xót trong lòng nên anh mới trao đôi mắt huyền dịu nhưng buồn bã cho cô.

Quay lại chỗ Long và Phong, hai bên đánh nhau như phim hành động. Mamako chỉ biết đứng nhìn , con người cô giờ chỉ còn cái xác. Cô không thể ngờ, không tin vào mắt mình….Phong biết đánh lộn sao? Từ trước giờ cô chỉ nghĩ anh là con người đáng yêu, tốt bụng , nhẹ nhàng nhưng anh…không khác nào ác quỷ, tàn bạo . Cô cắn chặt môi, tay bóp chặt lại. Cô đã nhìn lầm con người bản chất của Phong.

Long ngã quỵt xuống, thả hổn hểnh, anh mệt lắm rồi! Phong thừa cơ lấy hết sức nhắm vào đầu Long. Đây là giá đắt dám cướp người con gái của anh. Mamako vội vã chạy tới, không xong rồi, Long tiêu mất.

-Ngừng lại Phong!

…..

-Mamako!

-Mamako!

-Haru…..

Mamako chạy tới phía trước Long, che lại , bảo vệ anh nên kết quả…..Phong không kịp trở tay, anh nhắm chúng ngay má Mamako, tặng cho cô một cú rất mạnh. Tội nghiệp Mamako yếu ớt , cô lăn ra ngã mà ngất, một dòng máu chảy ra từ đôi môi xinh xắn làm cho cả lớp hoảng sợ.

Huyệt Anh tuy đang đánh lộn nhưng vẫn để ý, cô giật mình la lên. Long cũng chả kém gì Huyệt Anh, anh la tên Mamako ra. Phong thì sốc, anh sốc tới nỗi không nói nên lời, chỉ duy nhất từ “Haru”.Phong bàng hoàng nhìn tay mình, cánh tay , bàn tay đã lao như tia chớp vào Mamako. Khi thấy Mamako ngã xuống sàn, dòng máu chảy ra miệng cô, trong đầu anh như đống lộn xộn, hình như một mảnh trắng bao phủ anh . Anh không thấy gì hết, chỉ thấy thân thể người con gái đang nằm bất tỉnh trên sàn, đôi mồi bị cướp nụ hôn đầu tiên bởi anh đang rỉ rúc máu. Cơ thể Phong run lên,anh ước gì có ai đấm anh cho anh tỉnh giấc.

-Tên Phong ch* chết , mày dám đánh con gái à! Dám đánh một cô gái yếu đuối hả!

Long liền chạy tới, bồng Mamako lên.Huyệt Anh chạy nhanh tới Phong, lần này cô có cơ hội rồi, cô dung hết những ấm ức , bực bội từ nãy giờ để nạp cú đánh mà cô tặng anh.

Phong ngã xuống sàn, khuôn mặt như không hề cảm thấy đau đớn, anh cười nhẹ như thỏa lòng. Miệng anh nhấp nháy hai câu nhỏ nhẹ “cảm ơn. Xin lỗi” câu cảm ơn anh dành tặng cho Huyệt Anh, còn câu xin lỗi dành tặng cho ai chắc biết rồi.

Long bồng Mamako đưa xuống phòng y tế gấp gáp. Không biết từ lúc nào, lớp 11.2 đã qua bên lớp 11.7 để chuẩn bị đổi lớp ai dè….Như ấm ức , cô khá quý Huyệt Anh và Mamako. Như  chạy ngay trước mặt Kaishito đang đứng hình, tát mạnh vô anh.

-ANH VÀ BẠN ANH CÒN LÀ NAM NHI KHÔNG HẢ? ĐÁNH CON GÁI TỚI BẤT TỈNH, CÒN VÔ CỚ ĐÁNH NGƯỜI TA LÀM HƯNG BỊ THƯƠNG, ANH CÒN KHÔNG CHẶN BẠN ANH MÀ CÒN…

-CÔ CÂM ĐI!

Kaishito bực mình lắm rồi, thế mà có thêm những lời lái nhái của Như nữa làm anh càng phun trào núi lửa, anh đưa tay định cho cô một trận nhưng…

-Anh mà đánh cô ta thì bước qua xác tôi! Đồ hèn!

Huyệt Anh nhanh chân chạy tới chỗ Như và Kaishito, cô dang tay, bảo vệ Như , giống như Mamako bảo vệ Long .Kaishito khựng lại, anh bàng hoàng nhìn Huyệt Anh, tại sao anh không thể đánh cô ta? Tại sao?

Bộp…

-Kaishito, mời anh về đúng lớp tiếng anh!

Tuấn Thanh nắm chặt tay Kaishito , khuôn mặt lạnh lùng, con mắt lạnh lẽo nhìn Kaishito như muốn ăn tươi nuốt sống.Anh không sợ hãi mà ra lệnh cho kẻ đang chuẩn bị cho Huyệt Anh trận.

Linh Linh và Quốc Lê cũng có mặt tại đó, Linh Linh không xót thương cho Mamako miếng nào. Khuôn mặt cô trở nên ghê sợ, cô đã từng thương xót Mamako khi thấy cô bị Phong đánh là cho ngất xỉu nhưng cô lại không hài lòng….khi Long ẫm Mamako lên , lo cho Mamako và đưa cô xuống phòng y tế mà tận tình. Linh Linh ghen, cô đang ghen vì cô thích Long. Quốc Lê đã đi sâu vào lòng cô, anh không ghét, ghen Mamako mà là Long không phải vì Long thương Mamako mà vì Linh Linh thích Long.

-Hưng à! Hưng!

-Huyệt Anh?Cậu không sao chứ? Long và Mamako đâu?

Huyệt Anh chạy qua Kaishito, cô ngồi đến bên Hưng, cô đặt nhẹ anh vào lòng, lay anh dậy. Hưng tỉnh dậy, anh mỉm cười , vui sướng khi Huyệt Anh đang bên anh. Người anh bầm dập . Huyệt Anh quyết định đưa anh xuống phòng y tế.

-Thôi ! Để tôi đưa ông xuống phòng y tế để nghĩ!

-Cảm ơn bà!

Huyệt Anh đỡ Hưng dậy, Hưng cũng vẫn tỉnh nên anh muốn mình tự đi để đỡ cho Huyệt Anh. Kaishito thấy vậy,anh….anh nhăn mặt lại, rất muốn cho tên Hưng thêm phát nữa nhưng không được.

-Anh Long? Chị Mamako bị sao vậy?

Hoa ra ngoài rót nước thì thấy anh mình vỗi vã chạy vô phòng y tế (phòng y tế ở khối 10), cô lo lắng chạy vô thì thấy Mamako nằm bất tỉnh . Hoa phen hoảng hốt, cô chạy tới chỗ Mamako hỏi thăm anh hai mình, thương xót nhìn Mamako, sao người chị yêu quí của cô lại bị như thế này?

-Thằng cha sắp cưới của em đánh chị ấy đấy!

-Sao? Anh Phong ư?Không thể nào!

-Em còn bênh cho tên đó hả?

-Á! Anh làm em đau!

-Ơ…Anh xin lỗi!

Hoa khó hiểu nhìn anh hai mình, không thể nào Phong đánh Mamako được, Hoa hiểu Phong mà!Phong tức giận khi thấy người em gái mà mình rất yêu quí bênh tên khốn khiếp đó. Anh nắm tay Hoa siết chặt làm cô đau.Hoa lại một lòng ghen với Mamako , cô bắt đầu căm giận Mamako. Cô thấy mình thật sai lầm khi nhận Mamako là người chị yêu quí của cô thì chả khác nào là chị dâu, vợ của anh cô.

-A ! Chị Huyệt Anh!

-Renko?

Huyệt Anh và Hưng chậm rãi xuống cầu thang thì Renko la lên, Renko nói thật là đang …bị phạt tại cô quậy quá!

-Ơ! Anh Hưng bị sao vậy?

-Em biết anh ấy à?

-Dạ, hồi sáng nay em gặp anh ấy!

-Thế à!

-Anh ta sao thế?

-Em lo cho anh ấy thế? Bạn trai chị ấy!

-….Thì…không lẽ giờ vô tâm? Anh ta sao thế chị?

-Kaishito đánh anh ấy!

-Hả?

Huyệt Anh đưa Hưng vô phòng y tế, thì gặp Hoa , Long và Mamako. Gặp Mamako và Long là đúng nhưng cô không biết Hoa là ai? Riêng Renko khi vô thì biết Hoa vì chung khối 10 mà, cô biết Mamako thì đúng nhưng cô không biết Long là ai.

-Long? Cô bé đó là ai?

Huyệt Anh đặt Hưng lên giường y tế nằm nghỉ ngơi.Cô quay qua hỏi Long, nhìn Hoa. Hoa cũng nhìn Huyệt Anh, nhìn Renko.

-Anh Long, chị đó là ai thế?

-Bạn thân của chị Mamako đó!

Hoa khi nghe là bạn thân của Mamako, Hoa không hề ghét Huyệt Anh vì…cô đâu có muốn ghét Mamako nhưng…..nhìn Huyệt Anh trông cũng ngộ nghĩnh nhỉ.

-Chào bé, chị là Huyệt Anh. Em có vẻ thân với Long nhỉ?-Bé?Hoa nghe mà tức cười, bà chị này ăn nói dễ thương ghê.

-À, chị Huyệt Anh, em biết cậu ấy:là Hoa , hotgirl khối 10 ạ!

-A! Tớ cũng biết cậu là ai rồi, Renko Haruno lớp 10.7, học sinh quậy nhất khối 10 nè!

-Ac! Tớ nổi tiếng thế!

-Qúa nổi tiếng ấy chứ!Hihi!

-Hihihi!

Renko và Hoa nói qua nói lại rồi cười rộ lên, hai đứa ăn nói hợp ý nhau ghê!

-Aí chà! Hai đứa hợp nhau ghê!-Long thấy vậy cũng mừng , em gái anh từ trước giờ chưa ai chơi chung với nhau.

-Ê Hoa! Nghe nói chưa có bạn chơi chung à? Làm bạn với tôi đi, tôi cũng không có bạn chơi chung nữa!

-Ai biểu cái tính như con trai của cậu chi , làm chả ai thích chơi hết! Ai muốn chơi với cậu chắc không được bình thường đó!

-Ờ, vậy đừng có làm bạn nha, mắc công hotgirl khối 10 không được bình thường!

-Thôi, giỡn cái thôi!

Renko vòng tay qua vai Hoa mời lời kết bạn, để dành tặng lời kết bạn ấy, Hoa chọc ghẹo lại làm Renko mặt xí lại. Hoa vậy chứ cũng biết giỡn , chồm qua ôm Renko.Nói thật, cô muốn có bạn chơi nhưng chả có ai. Ấn tượng đầu tiên anh dành cho Renko là:Lúc đó Hoa bị mấy tên biến thái chặn đường. May mà Renko nhanh trí cứu cô bằng cách giả điên.Renko chạy tới chỗ mấy tên biến thái giả điên làm tụi nó mất hứng. Khoảng khắc đó, Hoa càng vui , mừng khi học chung khối nhau, rất muốn làm quen nhưng ngại. Gio72 hay quá.

-Chị Huyệt Anh, anh Hưng bị anh kết của em đánh à?

- Sao? Em là em kết của tên khốn Kaishito đó hả?-Long nghe xong lên câu nói.

-Vậy Renko, bà cũng biết anh Phong luôn đúng không?-Tới lượt Hoa.

-Ừ, hai ảnh cứu tôi khỏi mấy tên du côn.

-Ồ!Vậy …. Bà cũng biết chị….Mamako luôn hả?

-À! Sáng nay, Renko vô nhầm lớp hai chị nên làm quen luôn.

-Mà nhìn kĩ con nhóc này giống Huyệt Anh đấy chứ!

-Giống chị Huyệt Anh thiệt!

Hoa và Renko, Huyệt Anh nói chuyện làm quen tiếng rồi sao đó Huyệt Anh bật giác nhớ tới.

-Hoa ….em là hotgirl khối 10, nghĩa là em gái của Long à?

-Ừ, em tôi đó!

-Và em cũng chính là vị hôn thê của tên Phong chết tiệt đó!

-Em bị ép chứ em không thích Phong!

-Chị không ghét em đâu!

Tuy vậy nhưng Huyệt Anh không hề ghét Hoa đâu, nó vô tội mà.

-Chị Huyệt Anh à, anh Hưng….

-Em đừng lo, tên này xem vậy chứ nó đang ngủ đấy!

-Dạ.

-Hai đứa nghe tin ngày 28, 29 tháng hai chưa.

-Bọn em nghe rồi chị , được đi chung lớp với chị . Vui quá! –Renko nhảy tưng tưng ôm chầm Huyệt Anh làm cô nàng thấy mắc cười, dễ thương ghê.

Hoa thì tâm trạng hơi khó tả, cô vừa muốn thân, chung, chơi với chị Mamako nhưng vừa không. Anh hai cô cũng đi chung luôn, cô hơi áy náy.

-Em thích nhất là khúc ban đêm ấy, mạo hiểm thích lắm.

-Em y chang chị!- Huyệt Anh và Renko có vẻ giống nhau nhiều điều.

-Lúc đó anh Hưng đi đượ chứ chị?

À cô quên, cô bé này chung nhóm với Hưng và……Kaishito.

-Chắc chắn tên đó sẽ đi được, nếu em sợ thì đừng lo, có tên anh kết chết tiệt Kaishito của em đi chung là chã có đứa nào dám bắt cóc, giết, dọa em đâu!

Huyệt Anh mở mắng mở trên làm Renko đứng hình. Cô hơi buồn vì quan hệ giữa Kaishito và Huyệt Anh không tốt.

-Hoa chắc cũng nghe rồi , đúng không?

-À, lúc đó mình đi vệ sinh nên không biết chung nhóm với ai?-Hoa lắc đầu ngây thơ làm Long hơi thất vọng.

-Để tớ nói cho Hoa chung nhóm với toàn đàn anh cấp trên luôn à. Này nhé anh Duy lớp 11.5, anh Sơn lớp 11.2 và…..

-Anh, anh hai của em đó Hoa!-Long không cho Renko nói câu cuối, anh tự xung phong nói cho Hoa, anh muốn thế.

….

Hoa đứng câm lặng, mặt đỏ, cô vừa vui mà vừa sợ. Dạo này cô nhút nhát sợ anh hai cô lắm rồi, anh cô không còn nhẹ nhàng, ân tình như xưa nữa mà dạo này bạo lực với cô quá.

Long thấy Hoa im lặng không nói gì, sao tròng lòng có gì đó buồn. Nấu như xưa thì Hoa đã nở nụ cười đáng yêu chạy tới ôm anh mừng rỡ thế mà giờ…..anh đã biến Hoa thành gì thế này?

Renko chạy tới phía Hưng nhìn lo lắng, có xót lắm khi thấy Hưng bầm dập vậy mà là vì….Kaishito đánh anh.Renko nghĩ tới nụ cười thật tươi hồi sáng cô gặp giờ đang ngủ say.

-Hai đứa vô học đi!-Long ra lệnh.

-Dạ!-Cả hai đồng thanh.

Renko và Hoa đi ra. Long nhớ câu nói “em không thích Phong” ?Anh mỉm cười mình nhìn nhỏ em gái của mình đi xa, anh nhớ tới cái đêm đó, cái đêm cô bé tỏ tình với anh.Anh khá hài lòng đấy.Huyệt Anh thấy có cảm giác gì lạ , hình như…Renko có cảm tình với Hưng thì phải? Con bé này ngày càng kì lạ, làm cô khó hiểu quá!

-Này Renko, cậu thích anh Hưng hả?

-Ơ….tớ…..tớ…….

-Thôi đi! Tớ biết hết rồi, cậy quý chị Huyệt Anh lắm đúng không?

-Phải!

-Nhưng chị ấy là bạn gái của người cậu thích phải không?

-Sao? Hưng ? Tớ không thích tên đáng ghét đó!

-Haha!

-…….Cho dù chị ấy là bạn gái của kẻ tớ thích thì…..tớ cũng không ghét chị ấy đâu!

-Tại sao?

-Chị ấy không có tội với lại, nếu người tớ thích sống bên chị đó vui vẻ thì tớ cũng sẽ vui vì người chị tớ yêu quý cũng hạnh phúc, người tớ thích cũng hạnh phúc không buồn thì cũng không sao.

-Tớ hiểu rồi!

-Cậu quý chị Mamako đúng không?

-Ừ. Nhưng….

-Cậu đừng vì chuyện chị Mamako là bạn gái người cậu yêu thương mà ghét chị ấy. Chị Mamako thương cậu lắm, chị ấy rất đau lòng khi thấy cậu và chị ấy không còn như chị em xưa nữa. Cậu đừng làm thế!

-Sao cậu biết?

-Anh Phong đã kể hết cho tớ nghe và….tớ cũng biết…..người cậu thích là ai!

Hoa sửng sốt nhìn Renko, quả là một cô bạn bí ẩn, cái gì cũng biết nhưng Hoa nghĩ đơn giản chắc do Phong kể cho Renko nghe nên chắc Renko biết hết. Hoa buồn bã, Mamako vì cô mà đau buồn dạo này sao? Không, cô sẽ không ích kỉ chiếm đoạt anh cô thế nữa. Lời của Renko nói rất đúng, thích người đó thì phải để họ hạnh phúc.

-Tớ hiểu hết rồi!

-Tớ mừng khi cậu hiểu!

-Mà sao biết tâm trạng tớ ghê dữ vậy? Hihi!

-Ờ bởi vì….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.