Sau đó lật qua trang sau là trang sổ nhỏ được kẻ bằng bút bạc kim tuyến ba cột cột đều nhau. Phía trên mỗi cột là những dòng chữ màu vàng kim ghi rõ:
Cột thứ nhất lúc nào cũng là cột nhiều nhất và cột này cũng là cột nặng ký nhất: Tội lỗi của ông ta. Có thể nói khi nhìn vào cột này ta chỉ có thể như đang nhìn một cuộn sớ ghi tội trạng của hơn một trăm phạm nhân độc ác nhất.
Trong khi thời tiết ở Rumely đang từ từ nỗi sóng một cách khác thường thì lúc này ở Serbin Hà Mộng Điệp lại đang vùi đầu vào công việc.
Phía bên Serbin đang có vài vấn đề về Zinokas nên bắt buộc cô phải là người đứng ra giải quyết cùng chỉnh sửa lại đàng hoàng.
Serbin là một thành phố xinh đẹp với những thảm thực vật bát ngát trên những cánh đồng hoa dài cả cây số. Còn gì lãng mạn hơn khi những cơn gió thổi bay những cánh hoa anh đào cùng hương thơm thoang thoảng trong gió?
“Bảo bối nhóm, hai ngày nay có ngoan hay không?” Trong chiếc đầm trắng dài quá gối Hà Mộng Điệp ngồi lên chiếc xích đu bằng gỗ được mắc trên hai cây đào to lớn trong khu vườn đào xinh đẹp, mái tóc thổi bay mái tóc mềm mại của cô khiến chúng khẽ đung đưa trong gió. Cơn gió nhè nhẹ lướt qua làm người ta càng thêm sảng khoái, cũng lâu lắm rồi cô không thể thoải mái như hôm nay.