Ta nói Jones tiểu bằng hữu đến bây giờ ngươi vẫn chỉ nghĩ được việc đó thôi sao? Lão già nhóm danh xưng còn quan trọng hơn tính mạng của ngươi?
“Gấp năm lần. Chưa kể lần sau lô hàng này sẽ được bán lại thêm lần nữa.” Hà Tư Thần nhếch môi cười cười nhìn phía màn hình từ máy quay an ninh của đám người Estradia sau đó đưa họng súng chỉa về phía sau lưng tóc tím nam tử đang bị bọn họ đe dọa trước mắt.
“Kêu họ để tiền cùng hàng ở dưới chân cầu Poluy sau đó rời đi. Nếu không đừng trách chúng ta độc ác.” Giọng nói non nớt mềm nhũn khiến câu đe dọa trở nên càng giống một câu nói đùa làm đang hoang mang Jones đầu đầy hắc tuyến.
Đây là cái gì cùng cái gì a? Đây là muốn hắc ăn hắc sao?
“Có thể thương lượng lại hay không?” Jones khóe môi run run kỳ kèo nói, đây là muốn họ cho không lô hàng tiết tấu sao? Này làm sao có thể….
“Nói!” Hà Tư Thần đôi mắt màu trà sau lớp mặt nạ vàng lóe ra tia sáng quỷ dị đưa tay cầm lấy một con chip nhỏ bị rớt trên ghế rồi nhét vào túi quần của mình.
Jones nhìn phía màn hình hình bóng phản chiếu của hai đứa nhóc khóe môi khẽ gợn lên một cách hứng thú, sau đó thân mình to lớn khẽ run run một cách sợ hãi.
Jones hứng thú mười phần nhìn khẽ cau mày suy nghĩ hai nhóc con đang đứng sau lưng qua màn hình phản chiếu đôi mắt xanh dương hiện lên tia ý cười. Theo hắn cảm thấy ra vẻ cậu nhóc kia có đôi mắt rất giống của Dạ, đôi mắt màu trà chỉ có vài gia tộc mới có, lại nói năm gia tộc đó đều là người quen của bọn hắn cho nên có thể nghĩ bọn nhóc này có lai lịch như thế nào. Thật thú vị.
“Tốt. Ta đồng ý. Về phần PMK sao?” Jones đột nhiên đứng lên khiến hai nhóc con càng thêm cảnh giác, hai họng súng đen ngòm chỉa vào lưng cùng đầu khiến Jones càng thêm bất đắc dĩ. Được rồi… hai nhóc con nên cầm vật đó cho cẩn thận nếu lỡ tay bắn nhầm sẽ không vui đâu.
“Đi theo ta. Không phải các ngươi muốn PMK sao?”
Hắn đi tới phía bức tường đối diện xoay lấy con gấu bông màu nâu cột nơ xanh hai vòng theo chiều kim đồng hồ khiến vách tường nứt ra làm hai để lộ bộ sưu tập PMK đủ kiểu dáng.
Hà Tư Triệt vừa thấy hình dáng phía sau bức tường được mở ra thì hai mắt sáng rỡ nhìn phía đám súng rồi chạy như bay tới vuốt ve hết cây này đến cây kia sau đó lấy ra cái túi màu đen trong túi quần của mình nhét đống súng vào đó rồi kéo lê ra khỏi căn phòng, hành văn liền mạch lưu loát khiến Jones cùng Hà Tư Thần sững sờ hóa đá.
Hà Tư Triệt… Ngươi làm đại ca là ta đây cảm thấy thật… xấu hổ. Lần đầu tiên hắn cảm thấy muốn có một cái lỗ sâu xuất hiện trước mặt mình… Hà Tư Thần hắn chắc chắn sẽ nhảy xuống đó và ở luôn trong đó.
“Ra vẻ đệ đệ ngươi rất thích đám vũ khí PMK mà chúng ta sản xuất ra!” Jones nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi tựa tiếu phi tiếu nhìn đang đỏ bừng hai lỗ tai cậu nhóc trêu tức nói.