Mưa ngoài trời nhỏ dần, Darick lên tiếng nhắc nhở:
- Chuẩn bị khởi hành, còn thứ gì còn thiếu thì nhớ lấy hết.
- Rõ. - Cả mấy người trong nhóm đều hét lên.
Corbett có chút không quen với điều mới này nhưng Darick là người lãnh đạo, chính vì vậy, mọi mệnh lệnh đều cần có câu trả lời.
Herick cười:
- Đi sớm vậy sao, tôi muốn chơi với mọi người thêm chút nữa đấy... À, Olivia lấy hộ tôi cốc nước.
- Vâng. - Olivia nhanh chóng lấy cốc nước, cô là người dưới sự lãnh đạo của Herrick vì thế nên cô cũng luôn phải có câu trả lời cho mệnh lệnh của người lãnh đạo, dù đó là mệnh lệnh gì.
- Tôi muốn rời đi sớm một chút. - Darick nhàn nhạt trả lời.
Nhìn hai người lãnh đạo của hai đội cùng uống nước, Corbett thầm nghĩ lại lời của Arice:
"Đây là bí mật của mấy người có từ "rick" ở cuối, mấy người có tên như vậy đều làm lãnh đạo hết."
- Có lẽ vậy. - Cậu buột miệng.
- Có lẽ cái gì? - Wiliam đưa khẩu súng mới được lau chùi cho cậu. - Tôi lau sạch sẽ rồi, bảo quản nó cẩn thận một chút.
- Cảm ơn.
- Câu cũ của Arice, không cần cảm ơn, đưa tiền là được rồi.
- ...
Ánh nắng ấm áp chiếu trên tán lá, con đường sau cơn mưa thì đã trở nên trơn trượt hơn hẳn, mấy vũng nước phản chiếu hình ảnh bầu trời cao xanh với mấy con chim tự do bay lượn. Một chiếc xe ngựa chậm rãi đi qua.
- Mùi không khí sau khi mưa là tuyệt nhất! - Lilith hít một hơi thật sâu, lắc lư người rồi mỉm cười.
- Thôi thôi, kiềm chế nào. - Wiliam vỗ vỗ lưng Arice - Mất mặt quá rồi, haiz.
- Còn một chút nữa thôi là đến nơi nghỉ ngơi rồi, cô cố lên đi. - Corobett cố gắng điều chỉnh để xe ngựa đi nhẹ nhàng hết mức.
—————————
Vừa mới dừng xe Arice đã chạy ngay ra khỏi xe.
- Còn lâu mới đến nơi mà người đã thành như vậy rồi... - Darick thở dài - Lilith, cô đi tìm nhà trọ đi.
- Vâng! - Lilith kéo Wiliam đi theo.
Một lúc sau, bọn họ lại di chuyển đến nhà trọ. Nơi này nằm gần trung tâm của thị trấn, xung quanh khá là tấp nập, ồn ào.
- Năm người ba phòng. - Lilith chỉ tay về ba phòng liên tiếp gần nhau ở trên tầng hai của quán trọ. - Wiliam với Corbett ở chung một phòng, tôi và Arice một phòng, anh Darick một phòng. Được chưa?
Mọi người đồng loạt gật đầu rồi ai về phòng nấy để nghỉ ngơi.